"Em! Anh xin lỗi, đừng giận anh nữa!" Nếu lúc trước anh thê nô một thì giờ lên mười luôn rồi. Hừ! Cho chừa!
Tôi không thèm ngó ngàng nữa, thấy mặt hắn ở hướng nào thì quay lưng về hướng đó. Anh sốt ruột cái gì cũng nói huỵch toẹt ra:
"Là do hôm trước anh có nói chơi với thằng nhóc đó là muốn được giận một chút, nghe xong thì nó cười ha hả rồi chạy đi tìm em đó. Anh đã trừng phạt nó rồi, đánh tới nỗi thiếu điều đi phẫu thuật thẩm mỹ luôn rồi! Đừng giận nữa mà! Là anh sai!"
"Anh còn muốn loại cảm giác nào nữa không? Nói ra rồi làm luôn một thể!" Mặt tôi cười như không cười nói với anh
Mắt anh sáng lên thấy rõ, đột nhiên tôi cảm thấy lạnh buốt sống lưng. Anh không nói không rằng kéo tôi lên xe chạy với tốc độ ánh sáng. Đến nơi, tôi còn không biết đó là đâu nữa. Đến khi cầm trên tay cuốn sổ màu đỏ tôi mới thức tỉnh
"Em à! Đây là cảm giác có vợ đó, anh vui lắm! Nhân tiện anh còn muốn thử cảm giác tạo ra em bé nó như thế nào!"