Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đoản Ngọt Như Đường Mật

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đoản 3

"Lại đi trễ? Trừ lương!"

"Tôi bị kẹt xe ạ"

"Cãi tôi? Trừ lương!"

"Làm việc riêng trong giờ làm? Trừ lương!"

"Đừng mà tổng tài tôi không dám nữa!!"

"Dám ngắm người con trai khác ngoài tôi? Trừ lương!"

"Nhưng...Nhưng giờ là nghỉ trưa mà boss, với... với lại..." Tại sao phải ngắm anh???

"Lại cãi? Trừ lương!"

Tôi:....

----------------

Mai là đến ngày lãnh lương rồi vậy mà cô lại đưa bộ mặt ủ dột ra với hắn. Thật không nhịn được mà nâng cằm cô lên hỏi:

"Mai lãnh lương rồi, sao nhìn em buồn thế>"

Cô cũng không kiên dè mà chu môi tỏ vẻ bất mãn:

"Anh trừ hết lương rồi lấy làm chi nữa?"

Hắn nghe vậy thì bật cười vui vẻ, lại lấy trong người ra cái thẻ không giới hạn, nhẹ giọng dụ dỗ:

"Nếu em chỉ làm nhân viên của tôi thì sẽ luôn bị trừ lương, còn nếu về nhà làm bà xã tôi thì không những em không bị trừ lương mà còn quản lý được cả túi tiền của tôi nữa! Sao? Em muốn bị trừ lương hay theo tôi đến cục dân chính?"

******************************

Đoản 4

Cô là thư kí của hắn, một lần đang đi ăn với đối tác về thì cô choáng váng ngất xỉu, hắn ta phải đưa cô vào viện. Chưa hết sau đó hắn còn chờ cô tỉnh dậy để đưa cô về.

Sếp cô đưa cô về xong thì còn dặn là: "Ngày mai không cần đi làm, nghỉ cho khỏe rồi hẳng đến".

Cô y lời sếp, nghỉ làm ở nhà, cũng rất biết ơn ông trời mình có một vị sếp tốt bụng như vậy.

Hôm sau vị sếp nào đó không tài nào làm việc được, lúc nào trong đầu cũng có hình bóng cô thư kí kia, nghĩ đi nghĩ lại, hắn lấy điện thoại ra gọi cho cô:

"Đã khỏe chưa? Mai đi làm được chưa?"

Cô ở đầu dây bên kia nhanh chóng rút lại suy nghĩ biết ơn ông trời khi nãy, thầm rủa sếp mình keo kiệt, nhưng mở miệng ra vẫn phải cười ha ha:

"Dạ sếp... tôi cũng tạm ổn rồi, miễn cưỡng cũng được ạ!"

Hắn nghe vậy thì vui mừng, nhưng vẫn giở giọng khó nghe:

"Nếu chưa khỏe hẳn thì ở nhà đi, đừng đến công ty để cản trở hiệu suất làm việc của công ty!"

Sau khi hắn ta cúp máy thì cô vẫn đang để nguyên điện thoại trên tai mà khó hiểu:

"Vậy rốt cuộc là mai có cần đến công ty không? À chắc khỏi đi, sếp nói không nên đến để ảnh hưởng hiệu suất công ty mà!"

-------------------------

Hôm sau vị sếp kia lại tức tối không làm gì được cả, phải gọi cho cô thư kí nhỏ của mình:

"Mẹ nó! Kêu em nghỉ là em nghỉ thiệt à? Em không đến đây mới là làm ảnh hưởng đến hiệu suất công ty đấy! Chờ ở đó, tôi đến đón em!"
« Chương TrướcChương Tiếp »