Chương 64: Giúp Cô Một Lần, Quyên Cho Một Bệnh Nhân.

"Đại sư, tôi muốn!" Long Thục Viện nói với vẻ vô cùng kiên định.

"Đại sư, tôi thật sự muốn biết anh ấy đang ở đâu. Sau khi anh ấy chia tay với tôi liền chặn tôi, tôi cũng không biết tình huống của anh ấy, đến nhà anh ấy cũng không ai, nghe nói đã bán nhà rồi."

"Tôi căn bản không nghĩ tới việc này, tôi còn tưởng rằng anh ấy vì tránh né tôi mà làm chuyện tuyệt tình như thế."

"Chúng tôi đã mua nhà mới, vẫn chưa được một năm, bây giờ còn chưa hoàn thành xong đâu!"

Long Thục Viện vừa khóc vừa nói.

Tần Dược nói: "Anh ấy hiện tại hẳn là chuẩn bị phẫu thuật, tôi có thể cho cô số phòng bệnh của anh ấy."

"Được, cám ơn Tần đại sư, cám ơn anh!"

Long Thục Viện vội vàng cảm pn.

Có điều rất nhanh, cô như nghĩ tới điều gì, tiếp tục hỏi thăm.

"Tần đại sư, bạn trai của tôi sẽ chết sao?"

Thật ra lúc này cô đang rất sợ hãi.

Tần Dược do dự một chút rồi nói: "Ít nhất thì hiện tại sẽ không."

Ung thư gan xem như là một loại ung thư phát triển tương đối chậm, so với Dương Văn Sơn trước đó mà nói thì cũng không quá mãnh liệt, đồng thời còn có thể thông qua việc cắt bỏ lá gan để cứu mạng.

Tỉ lệ sống sót trong vòng năm năm là 31%, phần lớn sau từ ba năm đến năm năm mới tái phát dẫn đến tử vong.

Nhưng mà ung thư tuyến tuỵ, ung thư trực tràng… thì lúc phát hiện phần lớn đều là thời kỳ cuối, chỉ còn lại thời gian từ hai tháng đến nửa năm.

Đương nhiên, đây đều là lúc đã trở nặng, nếu như là rất nhỏ thì cũng có thể sinh tồn được.

Đây chính là vấn đề trình độ chữa bệnh.

Không phải là vấn đề mà toán sư như Tần Dược có thể giải quyết được.

Mà lúc này, Long Thục Viện nghe nói như thế thì lập tức nở nụ cười duy nhất từ lúc bước vào phòng trực tiếp này.

Nụ cười này quá đẹp.

Mang theo nước mắt.

Cũng mang theo hi vọng.

Điều này khiến cho trong lòng của Tần Dược cũng có chút xúc động.

Ánh mắt của khán giả trong phòng trực tiếp, nhất là mất cô gái nhạy cảm đều ướt hết rồi.

"Móa, tôi nhìn thấy chị gái này cười, nhưng tại sao tôi lại khóc vậy."

"Lỗ mũi của tôi đều cảm thấy cay cay.”

"Quá cảm động, nếu như tôi có được một người bạn gái như này thì tốt biết bao nhiêu."

"Tình cảm đồng sinh cộng tử."

"Đại sư, không thể giúp bọn họ một chút sao?"

Có cư dân mạng hỏi.

Long Thục Viện xoa xoa nước mắt trên mặt, nói: "Tần đại sư, tôi nhớ rằng trong lần trực tiếp trước, anh có vẽ phù. Tôi có thể cầu một tấm phù Bình An không? Tôi muốn bạn trai tôi được bình an, có thể vượt qua tật bệnh lần này, cho dù thời gian sau này đi cùng với tôi cũng không nhiều."

Nói xong lời này, giọng nói của cô lại trở nên nghẹn ngào một lần nữa.

Tần Dược trầm giọng nói: "Nếu như tôi nói, phù chú của tôi, sợ rằng sẽ phải tốn hết toàn bộ tiền tiết kiệm bây giờ của cô, cô cũng nguyện ý mua sao?"

Lúc này, Long Thục Viện chính là sững sờ.

Toàn bộ tiền tiết kiệm?

Toàn bộ tiền tiết kiệm hiện tại của cô có khoảng 40.000, cũng là số tiền mà cô tích lũy được trong hai năm làm việc này.

Vạn vạn không nghĩ đến, phù của Tần Dược thế mà lại đắt như vậy.

Cô biết, có rất nhiều phù chú của các đại sư phía trên có phát ra ánh sáng mờ nhạt, cũng chỉ một hai trăm đồng mà thôi.

Nhưng mà ánh mắt của cô rất nhanh đã từ do dự biến thành kiên định.

Bởi vì Tần Dược đoán mệnh quá chuẩn.

Chuẩn đến mức khiến người ta cảm thấy, anh chính là đại sư có thể nghịch thiên cải mệnh.

Đồ vật của đại sư đương nhiên là không giống nhau.

Đắt, nhưng nhất định là dùng tốt đi.

Nghĩ đến đây, Long Thục Viện hung hăng gật đầu.

"Đại sư, tôi nguyện ý."

Tần Dược gật đầu, nói: "Gửi địa chỉ cá nhân của cô cho tôi. Tôi sẽ gửi phù qua bưu điện cho cô, màu lam cho bạn trai cô, màu đỏ cho mẹ của bạn trai cô."

"Phía trên đó đều viết ngày sinh tháng đẻ của bọn họ, không nên đưa sai!"

"Hơn nữa, phù này chỉ có tác dụng trong một năm."

"Hiểu không?"

"Đã hiểu!"

Tần Dược nhận được tin nhắn của Long Thục Viện.

Long Thục Viện hỏi: "Đại sư, anh có thể cho tôi phương thức chuyển tiền không."

"Sau đó, cô trực tiếp quyên số tiền cho một bệnh nhân tên là Toàn Hạc Hiên đi."

Nghe nói như thế, Long Thục Viện ngẩn người, sau đó lần nữa khóc lên.

"Cảm ơn đại sư, cảm ơn đại sư."

Toàn Hạc Hiên chính là tên của bạn trai cô.

"Được rồi, chuyện kia chỉ tới đây thôi, chúng ta có duyên sẽ gặp lại. Cô cũng có thể thêm Wechat của tôi, bởi vì phù sẽ hết hiệu lực sau một năm, đến lúc đó, cô có thể suy nghĩ xem có nên tiếp tục mua nữa không."

"Được, tôi nhất định sẽ."

Long Thục Viện gật đầu.

Sau đó, Tần Dược ngắt kết nối.

Đám cư dân mạng cảm thấy cuộc nói chuyện của hai người không đúng lắm, tỉ mỉ nghĩ lại, thì có người phát hiện ra vấn đề.

"Ông trời của tôi, Toàn Hạc Hiên kia không phải là bạn trai của cô gái đó chứ!"

"Đại sư đây là tặng không?"

"Tôi rất muốn biết rốt cuộc tiền tiết kiệm của chị gái kia là bao nhiêu? Phù này là bao nhiêu tiền?"

"Tò mò"

"Thật sự tò mò."

"Đồ do đại sư làm ra đương nhiên thuộc tinh phẩm, tôi đã cầm phù trên tay, không thể không nói, vô cùng hữu dụng, hiệu quả đến mức khiến cho người ta phải sợ ngây người."

Người này chính là Hàn Vương.

Mà lúc này đây, anh trai của Miên Miên Thỏ cũng xuất hiện.

"Tài lực có hạn, vốn là chỉ định mua cho cha tôi một cái, sau khi tới tay lại phát hiện quá tốt, không có bỏ được. Tôi đã bán mất một căn nhà nhỏ để mua thêm hai tấm."

Khá lắm, đây là phù gì, thế mà lại cần bán nhà bán cửa mới có thể mua được?

Dịch: MBMH Translate