Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đoán Mệnh Trực Tiếp: Thủy Hữu, Đầu Ngươi Xanh

Chương 61: n Tình Của Tôi, 20 Triệu Còn Chưa Đủ.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tần Dược ký hợp đồng ngay tại chỗ. Nhân viên tiêu thụ giới thiệu về công năng của chiếc Cullinan này một cách kỹ càng, đồng thời còn thêm wechat của Tần Dược.

"Tần tiên sinh, tôi là Lâm Uyển Đình, có bất kỳ vấn đề nào không hiểu thì đều có thể gọi cho tôi. Tôi sẽ giải đáp cho ngài 24/24."

"Vấn đề gì cũng đều được sao."

Nhân viên bán hàng này lại nở một nụ cười nghề nghiệp, chỉ là lúc này, còn có một chút ẩn ý đưa tình.

Tần Dược xem như không hiểu.

Ai, điểm không tốt sau khi trở thành toán sư chính là nhìn người quá mức thấu triệt.

Đào hoa của người phụ nữ này quả thực không khác gì một cây hoa đào cả, vô cùng um tùm.

"Xe lái thẳng đi."

"Chờ một lát, Tần tiên sinh, nhân viên công tác của chúng tôi sẽ kéo rào chắn giúp anh."

Sân bãi vô cùng lớn, nhưng mà nếu như trực tiếp lái xe đi thì đương nhiên phải hiểu rõ con đường được bố trí.

Đặc biệt là loại xe sang trọng như này, đây cũng không phải là sợ xe đυ.ng người, mà chính là sợ người đυ.ng xe.

Sau khi kéo xong rào chắn, Tần Dược lái xe rời đi, tất cả mọi người xung quanh đều chụp ảnh.

Cùng ngày, truyền thông địa phương có đưa tin: "Hàng Châu có triển lãm xe hơi, có phú hào khiêm tốn đến đã mua Cullinan."

Đương nhiên, phòng trực tiếp của Viên Giai Giai lại càng bùng nổ, dù sao cũng là tận mắt nhìn thấy Tần Dược mua một cái xe 8 triệu.

"Móa, đại sư này còn là thổ hào sao!"

"Thì ra đoán mệnh trong phòng trực tiếp đều là đại sư đang làm từ thiện sao?"

"Khá lắm, Tiểu Giai, tôi cho phép cô làm thiểm cẩu."

"Thổ hào như này mới xứng với dẫn chương trình."

Viên Giai Giai vội vàng giải thích: "Mọi người đừng nói như vậy, chớ hiểu lầm, hôm nay mượn ánh sáng của đại sư để nhân viên tiêu thụ giới thiệu tính năng của Cullinan kỹ càng hơn một chút đã là chuyện rất tuyệt rồi. Tôi cũng cảm ơn Tần đại sư ở chỗ này, nhưng mà Tần đại sư có việc đi trước rồi, chúng ta tiếp tục xem các xe khác đi!"

"Tiểu Giai đáng thương, thiểm cẩu cũng không thành."

"Không liếʍ được gì cả."

. . .

Hôm sau.

Tần Dược nhận được một cuộc điện thoại vào buổi sáng, chính là Dương Văn Sơn.

Ông ta vừa mới tỉnh lại đã lập tức gọi điện thoại tới.

Trong điện thoại, ông ấy thế mà còn khóc.

"Tần đại sư, ngài mau cứu tôi, tôi còn không muốn chết đâu!"

Hiện tại, cái gì mà tài sản, cái gì mà dã tâm, đều không cần nữa!

Tần Dược nói: "Ông chủ Dương đừng nóng vội, bệnh tình bây giờ của ông thế nào rồi?"

Dương Văn Sơn nói với vẻ thảm liệt: "Ung thư tuyến tuỵ từ lá gan di căn đến, đang nghiên cứu phương án phẫu thuật."

"Không sao, ông chủ Dương còn có một đường sống. Tôi đã đặc biệt chế tạo cho một tấm ngọc phù, không dám hứa chắc rằng ông sẽ khôi phục như lúc ban đầu, nhưng có thể khiến ông không còn phải chịu thống khổ như vậy, kéo dài tuổi thọ thêm mấy năm."

Cái này, có thể tính là nghịch thiên cải mệnh chân chính!

"Tần đại sư, cám ơn ngài, cám ơn ngài."

"Đúng rồi, chiều nay, tôi sẽ sắp xếp thư ký bàn giao trang viên cho ngài. Tần đại sư không cần đưa tiền, chỉ cầu xin ngài có thể tận tâm tận lực giúp tôi vượt qua bệnh này."

Tần Dược lại lắc đầu: "Giao dịch chính là giao dịch, đoán mệnh là đoán mệnh, không thể nhập làm một được. Ngọc phù 5 triệu, ông thanh toán cái này là được, trang viên sẽ giao dịch dựa theo 20 triệu trước đó."

Nói trắng ra là, nếu như Dương Văn Sơn muốn dùng cả trang viên để Tần Dược bảo vệ mạng của ông.

Tần Dược cũng sẽ không làm loại chuyện này.

Hắn không thiếu phương pháp để kiếm tiền.

Nhưng mà muốn khiến cho hắn nợ nhân tình.

Thật sự xin lỗi.

20 triệu còn chưa đủ.

Cho dù Dương Văn Sơn có biểu thị như thế nào, Tần Dược đều từ chối.

"Nếu như ông nghĩ như vậy thì tôi sẽ trực tiếp không mua nữa. Phải biết rằng, nếu như trang viên này vẫn luôn ở trong tay ông thì tài sản của ông có thể sẽ luôn bị xói mòn,...Chờ sau khi ông qua đời, con trai ông kế thừa, cũng giống như vậy, cho nên ông nghĩ thông suốt, rốt cuộc có muốn bán hay không!"

Nếu như Tần Dược không mua thì trang viên này sẽ bị đập ở trong tay của đối phương.

"Được, vậy tôi nghe Tần đại sư!"

Cúp điện thoại, Tần Dược đặc biệt chế tạo một cái ngọc phù.

Phía trên bổ sung Hồi Xuân Phù, Kiện Khí Phù, Khử Bệnh Phù.

Trong đó, hiệu quả của Hồi Xuân Phù có thể so với Lôi Phù.

Đây là pháp môn Thượng Cổ, tại lúc đó hẳn chỉ là chút pháp thuật nhỏ.

Nhưng mà hiện tại tuyệt đối là bí pháp.

Nếu như dựa theo cách nói bên trong võng du, Hồi Xuân Phù lúc này cũng chính là một kỹ năng có thể kéo dài thanh máu.

Chuyện này cũng hao phí không ít linh khí của Tần Dược mới có thể hoàn thành, cho nên hắn mở miệng liền muốn 5 triệu.

Tuyệt đối không nhiều.

Nếu như là đội ngũ bác sĩ đứng đầu chữa bệnh cho Dương Văn Sơn, không có một hai trăm triệu thì sẽ không xong đâu.

Nhưng mà Tần Dược cảm thấy không cần thiết.

Dùng bản lĩnh kiếm tiền, anh cảm thấy cái giá này cũng được rồi.

Làm người không thể quá tham lam.

Xế chiều hôm đó, thư ký của Dương Văn Sơn tới nơi này ký kết hợp đồng, hai người lại đế bộ bất động sản để sang tên.

Từ hôm nay trở đi, trang viên hoa oải hương kia đã thuộc về Tần Dược.

Tần Dược cũng liên hệ với Tằng Cường, bắt đầu cải tạo trang viên.

Loại bỏ hoa oải hương, đổi sang trồng long trúc, lại đến chỗ của ông chủ Tạ - Tạ Luật vận chuyển một khối ngọc thạch lớn đến, điêu khắc ra kiểu dáng của Côn Bằng rồi đặt ở phương hướng bờ sông.

Phát triển mạnh mẽ địa thế của trang viên một cách trọn vẹn, nước chảy tiền đi biến thành Côn Bằng nuốt hồ, hội tụ linh khí.

Quả là một ngày bận rộn.

Thời gian đảo mắt đã sang ngày thứ hai.

Buổi phát sóng trực tiếp thứ tư của Tần Dược cũng sắp bắt đầu rồi.

Dịch: MBMH Translate
« Chương TrướcChương Tiếp »