Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đoán Mệnh Trực Tiếp: Thủy Hữu, Đầu Ngươi Xanh

Chương 55: Xúi Quẩy Chiếm Hữu, Cởi Chuông Còn Cần Người Buộc Chuông.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Người phụ nữ này hiển nhiên là đã đυ.ng phải mấy thứ bẩn thỉu, hoặc là đã làm sai chuyện gì. Tần Dược nói ra: "Đoán mệnh trước nha?"

"Được, nhưng mà Tần đại sư, da mặt mẹ tôi mỏng, nếu như có chuyện gì có lỗi thì cũng đừng nói ra."

Người trẻ tuổi kia nói xong liền trực tiếp quét wechat thanh toán 500 tệ cho Tần Dược.

Nhìn thấy mẹ của hắn bỗng trừng mắt.

Tần Dược cười một tiếng.

Hai mẹ con này đúng thật là thú vị, bởi vì phần lớn người đến đoán mệnh, tin số mệnh đều là người ở độ tuổi trung niên, phần lớn người trẻ tuổi đều không tin cái này.

Nhưng mà Tần Dược trực tiếp tuyên truyền, khiến cho rất nhiều người trẻ tuổi nhìn thấy, từ đó tin phục.

Trạng thái lập tức trái ngược.

Ngược lại là mẹ của hắn lại không tin Tần Dược.

"Vị Tần đại sư này, nếu như tính không đúng thì cũng không thể đòi tiền chúng tôi được!"

Tần Dược cười một tiếng.

"Yên tâm, vị nữ sĩ này, nếu như không đúng thì tôi sẽ trả lại gấp đôi."

"Đây chính là cậu nói!"

Người phụ nữ này nghe thấy được trả lại gấp thì lập tức lên tinh thần, dự định lát nữa sẽ chọc thủng trò xiếc của Tần Dược.

Hơn nữa, tuổi của Tần Dược còn trẻ như thế, cho dù thật sự có học cái này thì có thể làm đại sư cái gì chứ.

Tần Dược phát động Đạo Thiên Bí Điển, trong nháy mắt thấy nửa đời trước của người phụ nữ này.

Hắn trầm ngâm một chút, đúng thật là khó mà nói.

Tại sao?

Người phụ nữ này quả thực chính là một người đàn bà chanh chua, tính cách mạnh mẽ, hay nổi nóng, gây chuyện thị phi, còn là người phong lưu thành tính.

Vì nhìn mặt mũi, có một số việc vẫn nên không nói thì hơn!

"Bà tên là Hà Mỹ Cầm, năm nay 55 tuổi, cũng không phải là người địa phương, đến từ tỉnh Vân, khi còn bé gia cảnh bần hàn, tính cả bà thì trong nhà có sáu anh chị em."

Hà Mỹ Cầm nghe xong, con mắt lập tức trợn tròn.

Hoàn toàn đúng.

Nhưng mà, những thứ này cũng có thể là con trai của mình nói cho đối phương biết. Bà cảm thấy bán tín bán nghi, nhưng trong lòng lại hơi chấn động.

Giống như thời điểm mà Tần Dược nói về Tô Hân Duyệt.

Một người không có liên hệ gì lại có thể một câu nói toạc ra tên và lai lịch của mình, quả thật là chuyện vô cùng đáng sợ.

"Cậu tiếp tục."

"Bà rời nhà năm 15 tuổi, ra ngoài làm thuê, bắt đầu lần mò sờ soạng ở trong xã hội."

Đương nhiên, 15 tuổi rời nhà, cũng không phải là đi một mình.

Đơn giản mà nói thì chính là chạy trốn cùng đàn ông.

Hà Mỹ Cầm chưa từng nói qua một câu về chuyện này.

Đừng nói con trai, ngay cả chồng của bà cũng không chắc là biết rõ.

Tần Dược tiếp tục nói: "23 tuổi kết hôn, nhìn mệnh trung thì hẳn là phải có hai nữ một năm, nhưng mà hai đứa con gái đều không có duyên với bà."

Nghe nói như thế, Hà Mỹ Cầm vỗ đùi, lập tức nói: "Đại sư, cậu tính toán đúng là rất chuẩn."

Bà quả thực đã từng mang thai hai đứa con gái.

Nhưng mà niên đại đó, coi trọng kế hoạch hoá gia đình.

Cộng với cha đứa bé có chút quan hệ tại bệnh viện, cho nên đã bỏ hai đứa con gái.

Con trai của Hà Mỹ Cầm nghe đến đây cũng là cảm thấy mơ màng, "Mẹ, con cũng không biết là có chuyện này."

"Nếu như con biết, mẹ làm sao biết được đại sư có nói đúng hay không."

"Con đã nói là đại sư rồi, ngay cả cái này mà cũng tính ra được!"

Con trai Hà Mỹ Cầm vội vàng tích cực châm trà cho Tần Dược, "Đại sư, anh tính cho mẹ tôi một chút, gần nhất bà ấy vô cùng không may. Bắt đầu vào giữa tháng tư, đầu tiên là đi bộ không được, đi trên đất bằng còn ngã một cái, gãy xương cổ tay."

"Bị gãy xương cả một trăm ngày, ba tháng sau lại xảy ra tai nạn xe cộ, bị xe khác làm bị thương da thịt nhưng mà không nghiêm trọng, chỉ là rách xương đùi."

"Ăn cá đều có thể bị hóc xương, đưa đi bệnh viện cứu giúp, thiếu chút đã không còn người nữa."

"Luôn cảm thấy vô cùng đen đủi."

"Tôi có xem trực tiếp của anh, anh xem một chút xem có thể giúp bà hóa giải tai nạn được hay không?"

Xúi quẩy nghiêm trọng như vậy, đương nhiên là chuyện không hay ho gì.

Tần Dược nói: "Tuy tôi có thể hóa giải, nhưng mà cởi chuông phải do người buộc chuông, bà ấy xui xẻo đương nhiên là có nguyên nhân."

Tần Dược nói kiểu này.

Hà Mỹ Cầm và con trai của bà lập tức giật mình.

"Đại sư, lời này là có ý gì, chẳng lẽ là tôi đã đắc tội tiểu nhân? Có người âm thầm hại tôi trong bóng tối?"

"Có khả năng như thế, cũng có khả năng là do mẹ tôi gây chuyện!"

Hà Mỹ Cầm lập tức cho con trai của mình một bàn tay.

"Con nói cái gì vậy, cái gì gọi là mẹ có thể gây chuyện, mẹ đó là gây chuyện sao? Những gì mẹ làm đều có lý!"

"Mẹ gọi là đúng lý không tha người."

Tần Dược ở bên cạnh uống trà, hay lắm, cặp mẹ con đúng thật là náo nhiệt.

Nhưng mà bọn họ lập tức không ầm ĩ nữa, trơ mắt nhìn Tần Dược.

"Đại sư, cậu nói tiếp, không cần phải để ý đến nó." Hà Mỹ Cầm cảm thấy vô cùng tò mò.

Tần Dược nói ra: "Không phải là có người muốn hại bà, là chuyện do bà làm."

"Bà tự suy nghĩ một chút đi, vào tết Thanh Minh, bà đến phần mộ cúng bái, có phải là đã khạc nhổ tùy tiện hay không."

Lần này, nét mặt của Hà Mỹ Cầm bỗng nhiên ngưng lại.

Bà cẩn thận nhớ lại, lúc đó cuống họng chính xác là không thoải mái, có đàm, giống như đã khạc nhổ, hơn nữa còn không chỉ một lần.

Chẳng lẽ là có quan hệ với chuyện này.

Vậy thứ mà bà đắc tội, chỉ sợ không phải người.

Mà chính là. . . Quỷ.

Lần này, Hà Mỹ Cầm lập tức cảm thấy rợn cả tóc gáy.

Trên cái thế giới này, chẳng lẽ còn thật sự có loại vật này sao?

"Tôi, tôi hình như đã khạc nhổ, chỉ là cổ họng của tôi có chút ngứa nên đã tùy tiện khạc nhổ, đã phạm vào điều kiêng kị gì sao?!"

Lúc này, cho dù Tần Dược không nói thì Hà Mỹ Cầm cũng hiểu.

Tần Dược thản nhiên nói.

"Nói chung thì chỗ cúng bái đều có rất nhiều kiêng kỵ, ví dụ như không thể lớn tiếng ồn ào, sau khi bái xong thì không thể quay đầu, nhất định phải đi ra trăm bước mới có thể nói chuyện, không thể ăn mặc lộng lẫy, trang điểm lòe loẹt, càng đừng nói đến chuyện bà khạc nhổ lên trên cửa nhà người ta."

Dịch: MBMH Translate
« Chương TrướcChương Tiếp »