Chương 54: Bạn Học Nghi Ngờ, Mở Cửa Đón Khách.

Thế mà, không chỉ có những đại lão trên bảng danh sách và phú hào mới quen. Còn có bạn học của Tần Dược cũng nhìn thấy bài đăng này.

Trong lúc nhất thời, tất cả đều tràn đầy dấu chấm hỏi.

"Tần Dược đang làm cái gì vậy? Sao lại bán ngọc trên vòng bạn bè thế này?"

"Cậu ấy còn chưa tìm được việc làm sao?"

"Không thể nào, Tần Dược chính là học bá đó!"

"Các người còn không biết sao? Tần Dược thừa kế nghiệp cha, tiếp quản gian hàng của sư phụ cậu ấy."

"Hay lắm, Tần Dược trực tiếp nổi lên, làm người nổi tiếng trên mạng, chẳng lẽ các người còn không biết?"

"Chuyện gì xảy ra, nói một chút đi!"

"Cho dù có hot thì cũng không thể cắt rau hẹ như thế được. Đây là ngọc gì mà đắt như vậy, thêm chút phù chú thế mà bán hơn triệu? Đúng là biết cách bán mà?"

"Ha ha ha, lừa dối được một cái thì thu được hơn triệu, bán 100 cái thì sẽ đạt được một mục tiêu nhỏ."

Những người này đều là bạn học, đương nhiên là có thể nhìn thấy cuộc nói chuyện của nhau.

Ngược lại, bọn họ không nhìn thấy, thật sự có người muốn mua ngọc phù của Tần Dược.

Đợi khi Tần Dược tỉnh lại vào buổi sáng, sau khi mở cửa hàng thì thấy tin nhắn trên điện thoại di động.

Trong đó nhiều nhất lại là Trầm Doanh Thấm.

Trầm Doanh Thấm: Lần trước cảm ơn anh đã nói cho tôi biết chân tướng, mẹ tôi hiện tại đang nằm viện, sức miễn dịch đã giảm xuống rất nhiều, còn có thể phải tiến hành lọc máu và trị bệnh bằng hoá chất.

: Ngọc phù của anh thật sự có hiệu quả sao? Tôi biết, loại bệnh này chỉ có thể khống chế bằng thuốc, nhưng mà tôi không muốn để mẹ mình chịu tội.

: Tôi có thể tin tưởng anh sao?

: Thật xin lỗi, tôi không phải là đang chất vấn anh, chỉ là, trong lòng quá khó chịu.

Lần trước sau khi Tần Dược gửi tin nhắn cho Trầm Doanh Thấm, đối phương tuy đã xác định mẹ mình thật sự mắc bệnh ung thư máu.

Nhưng mà lại cảm thấy lời nhắc nhở của Tần Dược vô cùng không hợp thói thường, cho nên đã thêm wechat của Tần Dược, muốn hỏi cho rõ.

Tại sao lại thêm Wechat, mà không phải là nhắn tin SMS?

Bởi vì Wechat còn có chức năng vòng bạn bè, có thể hiểu rõ một người, may mà Tần Dược không để chức năng chỉ có thể xem trong vòng ba ngày. Mặc dù như thế, tất cả nội dung phía trên đều là cái gì mà Dịch Kinh Bát Quái, Tử Vi Đấu Số.

Dưới loại tình huống này, Trầm Doanh Thấm cuối cùng cũng biết, Tần Dược làm nghề gì.

Là một người coi bói.

Cộng với gần đây Trầm Doanh Thấm có xem tin tức, cũng nhìn thấy chuyện của Tần Dược.

Đây chính là một đại sư vô cùng có bản lĩnh.

Đồng thời, cô cũng chính là người con gái bị bán đi trong miệng đám cư dân mạng kia.

Cũng là người khiến cho Tần đại sư lập ra quy củ, gồm ba quy định.

Nhưng mà, cô lại không tự mình cảm giác được thực lực của Tần Dược, tín nhiệm đối với Tần Dược còn không cao lắm.

Huống hồ, một triệu đối với cô mà nói cũng không tính là ít.

Dù sao, tuy gia đình mẹ nuôi của Trầm Doanh Thấm khá giả, nhưng mà hiện tại cô đang tự mình duy trì công ty quần áo của riêng mình.

Phú nhất đại sẽ không tiêu xài giống như là phú nhị đại.

Cẩn thận một chút, cũng không có gì sai cả.

Tần Dược nhìn ra Trầm Doanh Thấm là một cổ tiềm lực, dứt khoát nói: "Ngọc phù này không phải là có thể chữa bệnh, chỉ có thể giúp cho tố chất thân thể của người dùng chậm rãi trở nên tốt hơn. Bệnh ung thư máu có liên quan tới phương diện miễn dịch. Nếu như phối hợp với ngọc phù, kết hợp trị liệu, muốn khỏi hẳn cũng không phải là không được. Nhưng mà bác sĩ cũng không dám đánh cược cho cô, một đoán mệnh sư như tôi đương nhiên sẽ không thể nói là có thể chữa 100%. Nếu không tôi chính là đang nghịch thiên cải mệnh!"

Bán ngọc phù là giao dịch.

Tiền từ Ngọc phù, hắn thậm chí đều không cần quyên tặng.

Cho nên chuyện này rất khác với việc lấy trộm thiên cơ.

Bởi vì mệnh của con người đều có thể thay đổi bất cứ lúc nào.

Có lẽ hôm nay, Trầm Doanh Thấm mua ngọc phù, thay đổi vận mệnh của mẹ mình, đó cũng là nhân định thắng thiên.

Cũng không phải Tần Dược xem trộm, giúp mẹ nuôi của Trầm Doanh Thấm.

Tần Dược nói chuyện này một cách rất rõ ràng.

Mà hắn càng nói như vậy, sự may mắn trong lòng của Trầm Doanh Thấm lại càng lớn hơn.

"Được rồi, tôi mua một cái!"

Sau đó, cô hỏi số tài khoản ngân hàng của Tần Dược rồi chuyển khoản cho Tần Dược.

"Được rồi, bản thân cô cũng nên chú ý thân thể, tôi sẽ tặng cô một tấm Kiện Khí Phù!"

Tần Dược đưa một tấm bùa màu vàng cho Trầm Doanh Thấm, được đặt vào trong túi gấm.

Đặt cùng với ngọc phù loại pha lê, sau đó dùng chuyển phát nhanh gửi qua bưu điện cho đối phương.

Đương nhiên, Tần Dược phải trả khoản bảo hiểm kếch xù.

Tuy thứ này là phỉ thúy, nhưng mà được Tần Dược rót linh khí vào, hình thành ngọc phù, độ cứng cáp có thể so với sắt thép.

Nhưng mà, chỉ sợ gửi qua bưu điện sẽ bị mất.

Giải quyết xong chuyện của Trầm Doanh Thấm, hắn vừa nhìn về phía tin nhắn của những người khác trên Wechat.

Trong đó, Hàn Vương đặt hàng một tấm, anh trai của Miên Miên Thỏ cũng đặt một tấm.

Về phần Tằng Cường, Trình Tướng Quốc, tính cả Tô Hân Duyệt, đều bảo hôm nay muốn tới, lấy ngọc phù tại chỗ.

Nhưng mà, sau khi hôm nay mở cửa, người thứ nhất đến cửa thế mà không phải là bọn họ.

Mà là một đôi mẹ con.

"Ai nha, chúng ta thật sự đã đến đây, nói rõ chúng ta có duyên. Mẹ, lát nữa nhìn thấy đại sư nên lễ độ một chút."

Giọng nói của một người đàn ông vang lên, sau đó thăm dò nhìn về phía trong cửa hàng, nhìn thấy Tần Dược thì hết sức kích động.

"Tần đại sư, chào anh, anh là fan của tôi."

Nói xong, hắn luôn cảm thấy có gì đó không đúng, vội vàng nói: "Ai nha, là tôi là fan của anh."

Tần Dược cười một tiếng.

"Ngồi đi, đừng khách sáo, đều là bạn bè, người của mình cả."

"Ha ha, cảm ơn Tần đại sư."

Sau đó, hắn ta vội vàng giới thiệu người phụ nữ trung niên bên cạnh một chút, "Đây là mẹ tôi, gần đây bà ấy vô cùng không may. Tôi liền mang bà ấy tới đây xem một chút."

Tần Dược cũng nhìn về phía người phụ nữ trung niên, ánh mắt lập tức ngưng trọng.

Xúi quẩy ngập đầu.

Dịch: MBMH Translate