Chương 53: Mặc Thúy Ngọc Kiếm, Trấn Tà Trừ Yêu.

Đương nhiên, hiện tại Tần Dược cũng không có 20 triệu. Nhưng mà, mình đã mua ba khối nguyên thạch, chỉ cần phá giải ra, chế tác thành bùa chú.

Bán 10 cái ngọc phù pha lê thì sẽ có 10 triệu.

Như này cũng gần đủ rồi.

Dường như là nhìn ra được Tần Dược rất thích nơi này, Tằng Cường vội vàng nói: "Tần đại sư, nếu như anh muốn nơi này, tôi có thể giúp anh liên lạc với Dương Văn Sơn một chút."

Dương Văn Sơn chính là chủ nhân của trang viên này.

Tần Dược gật đầu: "Đươc, giúp tôi hỏi một chút đi!"

"Được rồi."

Xe chạy khỏi nơi này, đến nông gia viện.

Sau khi ăn một bữa cơm, Tần Dược lúc này mới trở về trong cửa hàng.

Nhưng mà lúc này đã trời tối, Tần Dược cũng không có ý định về nhà, sau khi nhìn thấy trang viên rộng lớn của người ta rồi nhìn lại căn phòng dột của mình, Tần Dược đều cảm thấy có chút tủi thân.

Đương nhiên, cũng là bởi vì cửa hàng nơi này vốn đã có tầng hai có thể làm phòng ngủ.

Nếu không phải Tần Dược là con trai, sợ rằng Tần Dược sẽ không có cách nào tiếp nhận truyền thừa của Trương Nhất Tông, đến lúc đó ngay cả nhà cũng không mua nổi, không có cách nào cưới vợ.

Ông cũng sẽ không liều mạng kiếm cho Tần Dược một căn phòng ở.

"Kẽo kẹt!"

Cửa lớn mở ra.

Tần Dược ôm ba khối nguyên thạch, tiến vào trong cửa hàng.

Mở đèn lên.

Bên trong bức Bạch Hổ Hạ Sơn Đồ treo trên bức tường, Bạch Hổ lười biếng nằm trên mặt đất.

Đâu còn dáng vẻ hung thần ác sát như đêm qua nữa.

Chỉ là một con mèo to mà thôi.

Tần Dược cũng không có ý định quản nó, lấy ra một tảng đá đen kịt.

Tảng đá kia có bề ngoài đen nhánh, ánh lên sắc xanh lục.

Chất nước đến sáp băng, có sắc có sáp, giá trị 280.000, cũng không thua thiệt.

Nhưng mà một bên khác lại một màu đen, biểu hiện cũng không tốt, hoặc có thể nói là nhìn không ra cái gì.

Đối với người trong nghề mà nói, chỉ đánh bạc nhìn ra được một phần.

Một phần khác không làm nên giá trị gì.

Nhưng mà, thường thường chính là chỗ như này sẽ tràn ngập tính chất đổ thạch.

Nhưng mà Tần Dược hoàn toàn đã bỏ ra một cái giá cao.

Cho dù đồ vật xuất hiện trước sau như một, bên trên tảng đá có một vết nứt lớn, không có khả năng chế tác vòng tay, giá trị nhất thời giảm đi phân nửa.

Tần Dược lại căn bản không thèm để ý đến những thứ này.

Ngón tay cắt dọc theo vết nứt.

Một đao hai nửa.

Tảng đá bị tách ra, một nửa là màu xanh biếc, chất nước hạ xuống, chỉ có bột sáp.

Nhưng mà một bên khác lại là đen như mực.

Không chỉ là màu đen, thậm chí ngay cả kết cấu tiếp xúc cũng đặc biệt giống như mực.

Vô cùng tinh mịn, trơn bóng.

Tần Dược mở một cái đèn pin lên, chiếu xuống, một vòng xanh biếc lập tức xuất hiện.

Nếu để cho người trong nghề thấy được, nhất định sẽ hét lên kinh ngạc.

"Mặc Thúy!"

Tần Dược vô cùng hài lòng.

Đây chính là bảo bối lớn nhất mà hắn thu hoạch được trong hôm nay.

"Dùng Mặc Thúy này làm ngọc phù thì thật là đáng tiếc!"

Bên trong truyền thừa Thượng Cổ, màu mực đại biểu cho rất nhiều thứ.

Chủ sát phạt.

Tần Dược nghĩ một lúc, trực tiếp cắt Mặc Thuý này ra, cuối cùng phân thành khối chữ nhật với độ rộng lần lượt là 3 cm và 5 centimet.

Độ dày còn mỏng hơn cả ngọc phù trước đó, khoảng chừng 0.8 cm.

Cắt thành 24 mảnh.

Sau đó, Tần Dược bắt đầu khoan trên khoan dưới, lấy sợi dây vàng ra, bắt đầu đem xuyên qua toàn bộ 24 mảnh này.

Mỗi lần xuyên qua một mảnh, Tần Dược liền phục khắc trận pháp phía dưới, phía trên hiện ra các vảy hoa văn, từ một khối ngọc bình thường biến thành ngọc bài phỉ thuý tản ra ánh sáng yếu ớt.

Sau khi xuyên qua cái thứ 24, mọi chuyện triệt để hoàn thành.

"Khai nhận!"

Tần Dược giơ ngón tay lên, đem cái ngọc cuối cùng tạo thành hình dáng bén nhọn.

"Lốp ba lốp bốp!"

Sợi dây vàng phía trên Mặc Thúy được kéo căng, trong chốc lát bỗng hình thành một thanh kiếm.

"Mặc Thúy Ngọc Kiếm, trấn tà trừ yêu."

Tần Dược đang làm một thanh vũ khí sát phạt.

Làm xong, Tần Dược lúc này mới vừa lòng thỏa ý.

"Cũng không biết, trên thế giới này còn có yêu tà hay không!"

Dù sao, thời đại mạt pháp, truyền thừa bị cắt đứt.

Nhưng mà, thiên cơ ẩn lui, cũng là lúc thiên hạ đại loạn.

Mấy năm này, không ít thiên tai liên tiếp xuất hiện, chính là dấu hiệu của đại loạn.

Tần Dược thu thanh Mặc Thúy Ngọc Kiếm vào, sau đó lại chế tác chuôi kiếm, đồng thời chế tác một cái vỏ kiếm bằng da, thậm chí có thể mang theo để sử dụng.

Tiếp theo, Tần Dược lại mở hai tảng đá còn lại ra.

Không hề nghi ngờ, cả hai đều là ngọc thạch phẩm chất cao cùng loại với pha lê.

Tần Dược trực tiếp dùng nó làm ngọc phù.

Một nhóm làm ra được trên trăm cái.

Nếu như bán hết tất cả đi.

Thì sẽ thỏa mãn được mục tiêu nhỏ.

"Đoán chừng phải rất lâu mới bán được, dứt khoát đăng lên vòng bạn bè để bán vậy!"

Tần Dược nghĩ một lúc, hiện tại bạn bè Wechat của mình cũng không ít, có cả đại lão có phòng trực tiếp nằm trong top, cũng có mấy ông chủ mới quen được.

Hơn nữa, hắn nhớ đến Trình Tướng Quốc còn có mấy người anh chị em!

Cho nên, Tần Dược chụp ảnh ngọc phù rồi đăng lên.

【 Thời gian mua Ngọc phù tạm thời không giới hạn, người có duyên đến, một triệu một cái. 】

Sau khi đăng lên vòng bạn bè, lại nhìn thời gian, thế mà đã ba giờ sáng.

Mặc dù bây giờ Tần Dược đã là Luyện Khí sĩ, nhưng mà cũng không phải là đã thay da đổi thịt, vẫn cần phải nghỉ ngơi.

Mà sau khi hắn chìm vào giấc ngủ.

Một ngày mới lại bắt đầu.

Vòng bạn bè của Tần Dược trực tiếp bùng nổ.

Hàn Vương: Đồ của đại sư tất nhiên là tốt, tôi muốn một cái.

Tô Hân Duyệt: Đại sư lại có vật gì tốt, tôi muốn một cái.

Tằng Cường: Mua không giới hạn? Đại sư cho tôi hai cái, tôi thay đổi cho cha mẹ một chút.

Trình Tướng Quốc: Đại sư, tôi còn có mấy anh chị em, ngày mai sẽ đến nhà bái phỏng, thỉnh ngọc phù.

Trầm Doanh Thấm: Ngọc phù của anh còn có tác dụng đối với sức khỏe sao?

Dịch: MBMH Translate