Chương 52: Tay Không Khắc Chữ, Ngày Lành Tháng Tốt.

"Vận chuyển trở về đi!" Tần Dược phân phó một tiếng.

Tằng Cường lập tức gọi người, giúp đỡ vận chuyển đá.

"Thật sự không cần mở đá ở đây sao?"

Tạ Luật hỏi lần nữa.

Thật ra người bình thường tới nơi này mua đá, đều là người trong nghề. Nếu như mở tảng đá ra mà thấy chất lượng không tệ thì thậm chí có thể gia công tại nơi này của mình, trực tiếp cầm hàng trở về, đây chính là sẽ tốn thêm một khoản chi phí khác.

Nhưng mà Tằng Cường và Tần Dược đương nhiên sẽ không phải làm cái này.

"Ha ha, ông chủ Tạ, tảng đá kia không phải dùng để làm đồ trang sức, chờ sau này anh sẽ biết!"

Sau đó, Tằng Cường thuê xe, đưa tảng đá trở lại hiện trường thi công.

Trực tiếp dùng cần cẩu, kéo đến chỗ mà Tần Dược chỉ định.

"Nơi này, tôi có xem bản thiết kế, có thể làm một số pho tượng phụ nữ theo phong cách châu u, nhưng mà hiện tại đừng làm, đừng đặt hoa, có thể đặt mặt cỏ trước cửa hàng."

Tần Dược nói xong, tiến lên trực tiếp nhẹ nhàng kí©h thí©ɧ tảng đá, tảng đá nặng 2 tấn trực tiếp bị Tần Dược điều chỉnh sang một phương hướng.

Sau một phút, hai ngón anh khép lại, trực tiếp viết xuống ba chữ to lên trên tảng đá kia.

"Trấn Sơn Thạch."

Tảng đá kia mềm mại giống như là đậu hũ, bị Tần Dược khắc họa ra trong nháy mắt. Không chỉ như thế, những nơi mà ngón tay của Tần Dược đi qua thì ngọc bích bên trong dần lộ ra, giống như là bị người đánh bóng mài dũa vậy.

Tại chỗ, chỉ có Tằng Cường và tài xế của Tằng Cường, cũng chính là người cùng rơi xuống nước với Tằng Cường.

Hiện tại, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm.

"Đại sư, thật sự là tiên nhân nha!"

Miệng của tài xế không ngừng mở lớn, không ngậm miệng được.

Giờ phút này, Tằng Cường cảm thấy, 1 triệu này của mình tuyệt đối không có tiêu phí.

"Được rồi!"

"Có Trấn Sơn Thạch này ở đây, xác suất khả năng sạt lở ở mảnh khu vực này sẽ rất nhỏ, cũng sẽ phòng được động đất."

"Nó còn có tác dụng ngắn hạn, người làm việc trên công trường cũng sẽ không bị xao động và giảm bớt chuyện ngoài ý muốn."

"Mọi người đến sống ở nơi này đều sẽ cảm nhận được sự an tâm."

Điều thứ nhất và cuối cùng không quá quan trọng đối với Tằng Cường.

Nhưng mà chuyện ở giữa lại vô cùng quan trọng.

Tuy hắn đều đã mua bảo hiểm cho mỗi một người công nhân.

Nhưng mà lúc xây nhà ngã chết người, thật sự là xúi quẩy.

Đương nhiên là hy vọng bình an thì sẽ tốt hơn.

"Cảm ơn Tần đại sư."

"Ngày 23 là ngày lành tháng tốt, có thể động thổ, có thể khởi công."

"Được, được!"

Tằng Cường đều ghi nhớ lại.

Sau đó không có chuyện gì xảy ra cả, Tằng Cường chuyển cho Tần Dược 900.000 còn lại, sau đó lại mang Tần Dược đi ăn cơm ở công trường.

Tài xế lái xe đi dọc theo một dòng sông, Tần Dược còn nhìn thấy một cánh đồng hoa oải hương màu tím rực rỡ, nơi xa thế mà còn có một tòa nhà mang theo màu sắc cổ xưa.

"Đây là đâu?"

Tần Dược hết sức tò mò, hắn thật đúng là chưa từng tới chỗ này.

Tằng Cường cũng nhìn thấy trang viên xa xa, mở miệng nói: "Tần đại sư, đó là một trang viên tư nhân, là trang viên của Trí Nãi Nhũ Nghiệp."

"Lại là nó?"

Tần Dược đương nhiên biết Trí Nãi Nhũ Nghiệp này, đây là sữa bản địa của bọn họ, uống vô cùng ngon, phát triển cũng đã hơn bốn mươi năm, là sữa mà Tần Dược thường xuyên uống khi còn bé, vừa rẻ vừa không có chất phụ gia.

Hơn nữa, Tần Dược biết trang trại nuôi bò của Trí Nãi Nhũ Nghiệp này nằm trên một mảnh đất ngay trên phố đồ cổ.

Tần Dược nhớ khi còn bé, nếu như sữa chua của xí nghiệp này điều phối không tốt, hương vị không đúng thì sẽ trực tiếp cho người địa phương. Nói là hương vị không được điều chế tốt, nhưng mà chất lượng sữa chua vẫn là tốt, có thể yên tâm uống.

Lúc đó còn nhỏ, hắn mỗi ngày đều uống một lyn, thực sự là vô cùng mỹ vị.

Dù sao hắn chính là có một sư phụ nghèo như quỷ.

Chỉ là không nghĩ tới, ông chủ không thích lộ liễu, thế mà lại xây dựng một nơi xa hoa như này.

"Hiện tại trang viên cá nhân đều có thể được duyệt ở trên mảnh đất lớn như vậy sao?"

Tần Dược tò mò hỏi.

Tằng Cường nói ra: "Đây là chuyện từ rất sớm, vào khoảng 10 năm trước, khi đó quản lý còn chưa nghiêm ngặt. Ông ấy chẳng những đầu tư cái này, mà còn đầu tư vào tiểu khu gần đó, cho nên đã vẽ ra một khu trang viên rộng lớn, mở một con mắt là có thể nhìn thấy."

"Nhà thì ba năm trước đây mới xây xong, nhưng mà từ khi trang viên này hoàn thành, trong ba năm, thị trường chứng khoán của Trí Nãi Nhũ Nghiệp vẫn luôn đi xuống, năm trước trực tiếp tuyên bố phá sản gây dựng lại, lui ra khỏi thành phố."

"Rất nhiều người đều nói phong thuỷ của mảnh đất này không tốt!"

Đương nhiên, trong mắt rất nhiều người, chính là do Trí Nãi Nhũ Nghiệp đánh không lại mấy công ty sữa bên ngoài, bị tư bản chèn ép.

Tằng Cường cũng không nói theo cách này, dù sao, trong mắt của mỗi người khác nhau đều có cách lý giải khác biệt.

Tại chỗ của Tần Dược, đương nhiên là phải nói chuyện phong thủy.

Tằng Cường thấy Tần Dược có hứng thú, vội vàng để tài xế lượn quanh một vòng, để cho Tần Dược nhìn nơi này một chút.

Trang viên dựa vào núi, ở cạnh sông, phong cảnh hẳn là không tệ, nhưng mà Tần Dược xem hết lại là im lặng.

"Nước chảy làm hỏng tiền bạc, khó trách lại như thế."

Tằng Cường nghe nói như thế, càng thêm kết luận, đây chính là phong thuỷ không tốt.

"Xí nghiệp phá sản, ông chủ còn ở chỗ này sao?"

"A, Tần đại sư, thị trường chứng khoán sa sút, phá sản gây dựng lại thì có quan hệ gì với ông chủ chứ? Người kia có tiền vẫn là có tiền, chỉ có nhà đầu tư và ngân hàng cõng nồi mà thôi. Nhưng mà tôi nhớ hình như trang viên này đang được rao bán thì phải, lúc đó nghe nói đầu tư 50 triệu, hiện tại chỉ bán 20 triệu."

Số tiền này chỉ sợ là không mua nổi một căn nhà 200 mét vuông tại đô thị phồn hoa.

Nhưng mà trong vùng ngoại thành này lại có thể mua một tòa trang viên.

Không thể không nói, Tần Dược động tâm rồi!

Dịch: MBMH Translate