Những thứ này đều là suy đoán của dân mạng.
Nhìn thấy Tần Dược không nói, dân mạng cũng bắt đầu nhắc nhở Hàn Vương.
"Hàn Vương anh trước bình tĩnh một chút, lỡ như là đại sư lừa anh thì sao!"
"Đừng tự mình lái xe, gọi tài xế đi."
"Mang nhiều người một chút, bắt gian sao có thể chỉ một vài người chứ?"
Hàn Vương tiếp tục trò chuyện vui vẻ.
"Tôi đương nhiên là không tự mình lái xe, một lúc nữa tôi còn phải lên máy bay."
"Lần này cần đi công tác, còn mang theo cả thư ký và tài xế."
"Nếu không phải là đại sư nói, tôi còn muốn xuất phát sớm 2 giờ đấy, thời gian là vàng bạc!"
Hay lắm, lại để cho anh ta kiêu ngạo.
Phía trên khung bình luận.
"Đây chính là cuộc sống của đại lão tư sản ngàn vạn sao?"
"Đại lão, một lát đừng đánh chết người, đừng gây ra án mạng."
"Tài xế có phải kiêm chức bảo tiêu luôn hay không? Sức chiến đấu mạnh mẽ, một lát đi lên liền bóp chết gian phu."
Tâm trạng của Hàn Vương lúc này cũng đã hòa hoãn không ít, lạnh nhạt nói: "Yên tâm, tuyệt đối không đánh chết người, không thể náo chết người được, phi, các anh nói giống như đây là sự thật vậy, vợ của tôi tuyệt đối không làm như vậy!"
Tần Dược cười một tiếng, nói: "Không sai, bất luận xảy ra chuyện gì cũng phải tuân thủ luật pháp, giao cho luật sư xử lý, anh lại tiếp tục đi máy bay nói chuyện làm ăn, qua sóng gió này, về sau nhất định sẽ có của cải nhiều hơn."
"Mượn lời nói tốt của anh!"
Hàn Vương cười ha ha một tiếng.
Tần Dược nhấp một ngụm trà, đợi chuyện tiếp theo.
Mạng người mà hắn nói, cũng không phải là mạng người ở trong bụng của vợ Hàn Vương, mà chính là mạng của cái tên nhân tình kia.
Nếu như lần này không được nhắc nhỡ, sau 2 giờ nữa Hàn Vương sẽ xuất phát đi sân bay.
Nhưng anh ta có một phần văn kiện để trong máy tính bàn ở nhà, quên chép vào USB để mang đi.
Cho nên anh ta dự định về nhà sao chép, không nghĩ tới, vừa vặn bắt gặp được nhân tình của vợ.
Người tình của vợ anh ta bị dọa đến hoảng hốt chạy bừa, trực tiếp nhảy từ cửa sổ xuống.
Mà nhà của Hàn Vương là ở tầng hai mươi sáu của một tòa nhà.
Một cú nhảy này, trực tiếp ngã chết.
Hàn Vương bị mang đi để hỗ trợ điều tra, chuyện làm ăn hơn triệu bạc đương nhiên cũng thất bại.
Mà trên đỉnh đầu còn có một thảo nguyên Hulunbuir lớn, làm anh ta không ngẩng đầu lên được, luôn cảm giác tất cả người quen biết, đều chỉ trỏ anh ta.
Nửa đời chinh chiến, nửa đời hoang đường.
Bất quá, liên quan đến việc lần này Tần Dược mượn vận, Hàn Vương trùng hợp đến xem trực tiếp, lại trùng hợp mà tính mệnh.
Đây chính là duyên phận.
Có thể nói, Tần Dược giơ tay lên, xem như là thay đổi vận mệnh của ba người Hàn Vương, vợ của anh ta và nhân tình.
Rất nhanh, các thủy hữu liền nhìn được theo góc nhìn của Hàn Vương, một đường ra khỏi văn phòng, sau đó lái chiếc Cayenne, đi thẳng về nhà mình.
Việc này có thể để cho cư dân mạng tra ra được Hàn Vương là ai tên thật là gì nhà ở đâu.
Bất quá Hàn Vương lúc này vẫn còn suy nghĩ may mắn.
Vợ của anh nhất định không nɠɵạı ŧìиɧ.
Rất nhanh, xe tiến vào Gara tầng ngầm.
Ba người vào thang máy, tới trước cửa nhà mình.
Cửa là khóa điện tử.
Hàn Vương hít sâu một hơi, đặt ngón tay cái lên.
"Oong!"
"Đã mở khóa!"
Hàn Vương vặn cửa khóa, vào phòng.
Trong chốc lát, một đôi giày không phải của anh ta xuất hiện ở trước mắt của anh ta.
Không chỉ như thế, trong phòng còn truyền đến tiếng kêu cao vυ"t.
Đại não Hàn Vương ông một tiếng, đầu lập tức nổ tung, nhanh chân vọt tới trong phòng.
Cửa căn bản là không có khóa.
"Tôi CNMD!"
Hàn Vương nổi giận đùng đùng.
Trên màn hình điện thoại di động, trực tiếp quay được khuôn mặt của người phụ nữ cùng với thân thể trắng như tuyết, đích thật là một đại mỹ nữ, tất cả người xem đều nhìn hiện trường qua màn hình nhỏ.
"A a a a!" m thanh người phụ nữ thét lên.
"Móe!" Thư ký cũng thốt ra một câu nói tục.
Mà lúc này, phía trên khung bình luận, cũng là rậm rạp một mảnh.
"Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó. . ."
"? ? ? ? ?"
"Mẹ kiếp, không phải có kịch bản chứ!"
"Thật trắng. . ."
Người phụ nữ lắc lư trong video như tỏa sáng, thét chói tai cầm lấy chăn mền che chính mình, mà một người đàn ông khác cũng bắt lấy một cái gối đầu, vội vàng lăn xuống mặt đất.
Hàn Vương lúc này não như muốn sung huyết, điện thoại di động rung lên, cũng không muốn quay nữa, tiến lên cho vợ của mình một bạt tai.
"Cô thật con mẹ nó ở đây nɠɵạı ŧìиɧ, tôi mẹ nó đã làm gì có lỗi với cô chưa? Cái đồ tiện nhân, lẳиɠ ɭơ này!"
Liên tục mấy cái bạt tay, trực tiếp đem người vợ xinh đẹp trẻ tuổi đánh cho kêu rên liên hồi.
"Lão bản anh ta muốn chạy!"
Lúc này thư ký cùng với tài xế cũng kịp phản ứng, bắt lấy tên nhân tình thừa dịp loạn mà chạy trốn, đè đối phương xuống.
Hàn Vương đi lên lại là một trận cuồng oanh loạn.
Bên trong phòng trực tiếp.
Tất cả cư dân mạng, quả thực quá khϊếp sợ.
Mặc dù chỉ có thể nghe thấy âm thanh ở hiện trường, nhưng cái này cũng đã đủ kí©h thí©ɧ rồi.
Noãn Noãn cũng sợ ngây người.
"Trời ơi, trời ơi, trời ơi..!"
"Vừa rồi mọi người đã thấy được chưa? Phòng trực tiếp của tôi sẽ không bị đóng đi!"
"Khá lắm, điên rồi!"
"Tôi thề với cái đèn, tuyệt đối không phải diễn, tôi không biết đại sư này, tôi thậm chí cũng chưa từng thấy qua dáng vẻ của Hàn Vương trong đời sống, cũng không phải tôi sắp xếp, thật sự là đại sư tính ra."
"Quá lợi hại!"
Lúc này Noãn Noãn cũng vô cùng kích động.
Phía trên khung bình luận, vô số dân mạng vọt tới trong phòng live của Tần Dược.
Nhất thời lễ vật không ngừng, khung bình luận kịch liệt vô cùng.
Tần Dược hô: "Vị thủy hữu này đừng kích động, đánh gần chết thì có thể, hoặc là nhốt lại, nhớ quay lại chứng cứ. Nên ly hôn thì ly hôn, sự nghiệp quan trọng hơn, sự nghiệp quan trọng hơn."
Hàn Vương rốt cục mới nhớ tới, chính mình thế mà còn mở trực tiếp.
Hay lắm, mặt mũi đều ném đi hết rồi.
Lúc này mắt của anh ta đỏ ngầu, cầm điện thoại di động lên, tay cũng đang run.
"Đại sư, cám ơn ngài, tôi sẽ liên hệ lại với ngài sau."
Nói xong anh ta liền ngắt kết nối.
------
Dịch: MBMH Translate