Chương 32: Cô Đi Ra Ngoài Cẩn Thận Răng Đập Vào Cửa

"Cái này ngược lại là ý kiến hay, để về sau tôi mở một các đi!"

Tần Dược nói ra.

Vương Thần Hạo nghe được Tần Dược nói như vậy, tâm trạng vui vẻ trở lại.

"Tần đại sư anh sớm nên mở đi, anh không biết, có ít người đem video của phát trên website, lượt xem rất khủng bố, tiền đều bị bọn họ kiếm lời."

Vương Thần Hạo cảm thấy bất bình thay cho Tần Dược.

Đây thật sự là fan cứng.

Đương nhiên sẽ không muốn Tần Dược chịu ủy khuất.

Nhưng mà rất nhanh, hắn liền thấy Tần Dược mở điện thoại di động ra, lại không có đăng ký tài khoản, mà là gửi nhắn tin.

Cái này khiến Vương Thần Hạo rất kinh ngạc.

Dù sao, bây giờ đã là thời đại gì rồi, còn có người gửi nhắn tin?



Lúc này, Tần Dược nhanh chóng nhập số điện thoại di động, sau đó là nội dung.

"Xin chào Trầm Doanh Thấm tiểu thư, một tháng sau sẽ có một người tự xưng là mẹ ruột của cô đến tìm cô, tới kể lể với cô về những khổ sở này nọ. Trên thực tế, cô ta là một con ma cờ bạc, chồng thì là một người nghiện rượu, động một chút lại sẽ chửi mắng người khác, gặp người thì đánh, gây chuyện nháo sự, sau khi sinh cô được nửa năm, liền đem cô bán cho mẹ nuôi của cô 2 triệu. Sau khi cô về nhận tổ quy tông, bọn họ sẽ giống như sâu hút máu, không ngừng hút máu của cô, thậm chí lừa cô mua cho em trai của cô nhà cửa.

Đứa bé này là sản phẩm họ hàng gần sinh ra, cũng là họ hàng gần với mẹ ruột của cô sinh ra, cô còn có mấy người em gái nữa, nhưng đều bị bán đi hoặc là gả cho người làm biếng không lấy được vợ. Cô không cần phải thông cảm cho bọn họ, đây cũng là bắt đầu bi kịch của cô, thậm chí một trong những em gái của cô, cũng muốn nhận mẹ hiện tại của cô làm mẹ nuôi, hưởng thụ cuộc sống bây giờ của cô.

Nếu như cô không tin tôi nói, tôi còn có thể nói cho cô biết một chuyện khác, cũng sau ba ngày nữa, mẹ nuôi của cô sẽ mắc bệnh ung thư máu cấp tính, mà cô cùng với đối phương chẳng những cốt tủy không tương xứng với nhau, thậm chí ngay cả nhóm máu cũng hoàn toàn không giống.

Sau khi những gì tôi nói được chứng thực, cô cần đến một cô nhi viện nào đó quyên tặng 1 triệu, nếu không đi quyên sẽ có chuyện không tốt xảy ra. Một người hảo tâm gửi tới."

Vương Thần Hạo ở một bên triệt để trợn mắt há hốc mồm.

"Tần đại sư, anh đang gửi tin cho con người của người phụ nữ đanh đá kia muốn tìm sao? Làm sao anh biết được số của cô ấy?"

Sau đó, hắn như lóe lên điều gì.

"A, tôi biết rồi, trách không được anh nhìn ra được người phụ nữ đanh đá kia đã bán con gái, còn muốn tiếp tục nhìn ảnh chụp, hóa ra là anh đang tính tìm phương thức liên lạc của cô ấy?"

Lúc này, Vương Thần Hạo nhìn Tần Dược, vẻ mặt giống như là đang nhìn thấy thần tiên vậy.