Ông cụ Lý biến sắc, đức hạnh của con trai ông tự ông biết, mặc dù nó không có thể hiện với bạn gái rõ ràng nhưng bên trong lời nói thì thật sự có khuynh hướng này.
Ông cụ Lý cũng không sao hiểu nổi, một người sợ vợ như ông, làm sao có thể dạy ra thằng con ngang bướng hồ đồ như vậy chứ.
Lâm Thanh Âm trả lại giấy cho ông cụ: “Trong vòng hai năm tới con trai ông sẽ không có dấu hiệu muốn lập gia đình, tất nhiên là không có diễn với cô gái kia. Đúng rồi, cháu có câu nói này có thể nghe không lọt tai, nhưng nếu con trai ông không thay đổi quan niệm của hắn, thì cho dù là đã kết hôn cũng sẽ không thuận lợi.”
“Còn có cơ hội sửa tướng số sao?” Ông cụ Lý mong chờ tiến về phía trước hạ cái tôi xuống nói: “Vậy xin thầy đến nhà tôi sửa giúp cho nó với!”
Lâm Thanh Âm cười: “Cháu không phải yêu quái mà cái gì cũng biết làm, tự ông trở về dạy dỗ cho tốt đi ạ. Anh béo, thu tiền, người tiếp theo!”
Ông cụ Lý buồn bực đưa tiền, lấy điện thoại di động gọi cho con trai, trong lòng đầy suy tư: “Triều Minh hả? Đối tượng xem mắt của con như nào rồi? Không phải gần đây rất hay đi gặp con bé sao, khi nào thì mời con bé về nhà chơi đây?”
“Cái gì? Chia tay ư? Mày còn không biết vì cái gì nữa sao?” Ông cụ Lý vừa nghe thấy vậy thì nổi điên ngay lập tức, tức giận quát ầm lên: “Mày không biết nhưng tao biết, tối hôm nay tan ca thì mau chạy nhanh về nhà cho tao, không kêu mẹ mày lấy chổi đánh mày một trận thì mày không bao giờ biết tại sao!”
——
Vấn đề các bác trai bác gái quan tâm cũng chỉ đơn giản là mấy thứ như hôn nhân của con cái, sinh con, học hành, sự nghiệp, mà đối với Lâm Thanh Âm thì bói mấy loại này cũng giống như là đề toán yêu cầu tính một cộng một bằng mấy vậy, há mồm là ra, căn bản không cần phải phí tâm tư chuyện gì.
Bói xong mười quẻ, Lâm Thanh Âm đứng dậy chuẩn bị dọn quầy, mấy bác trai bác gái ngồi bên cạnh hóng hồi lâu cũng đều cực kỳ muốn tìm thầy bói nhỏ xem bói.
Ngồi xem từ sáng đến giờ, không có cái gì mà thầy bói nhỏ này tính không ra, trong nhà con trai hay con gái, có mấy đứa con, gia đình hòa thuận hay góa phụ cô đơn, không cần nghe ai nói mà chỉ cần nhìn là biết được ngay.
Những chuyện bói ra tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn sẽ chưa ứng nghiệm được ngay nhưng cũng có những chuyện có thể nhìn ra ngay tại chỗ.
Giống như dáng vẻ ông cụ Lý đen mặt cầm điện thoại gào ầm lên kia, nhìn thấy là biết ngay con ông ấy bị con gái nhà người ta chia tay rồi.
Số tiền một nghìn đồng dùng để xem bói ở trong mắt nhiều người cũng không tính là rẻ nhưng trong mắt các bác trai bác gái ở đây động một tí lại chi tiền mua mấy nghìn tệ tiền thực phẩm chức năng thì cực kỳ có giá trị!
Thấy Lâm Thanh Âm bắt đầu cuốn cuộn giấy trên mặt đất lại, các bác trai các gái ngồi đây hóng hớt nãy giờ bắt đầu đứng ngồi không yên: “Thầy bói nhỏ, ngày mai ngài còn đến xem bói không?”
Vương béo lập tức móc điện thoại ra: “Vẫn theo quy tắc cũ, trước tiên phải hẹn trước, có Wechat thêm Wechat, không có Wechat thì lưu số điện thoại của cháu, còn vấn đề mai có ra đây không thì còn phải xem thời gian của thầy bói nhỏ!” Vương béo nói xong thì quay đầu lại ân cần hỏi Lâm Thanh Âm: “Thầy bói nhỏ mai mình có bói không?”