Trong phòng khách của biệt thự, có vài người đang ngồi thẳng, thỉnh thoảng mới có thể nghe thấy tiếng nức nở trầm thấp của một người phụ nữ.
Người phụ nữ trung niên được chăm sóc tốt nên nhìn rất trẻ dựa vào vòng tay của chồng và khóc khe khẽ. Có bốn người đàn ông cao lớn và đẹp trai đang ngồi trên ghế sofa bên cạnh bà.
Chỉ là những người này hiện tại đều đang nhìn chằm chằm vào Thái Sơ, giống như sợ Thái Sơ sẽ làm ra hành động gì đó quá kích động.
Thái Sơ mỉm cười nhìn vài người trước mặt. Đây đều là những người thân thực sự của cơ thể hiện tại của cô, và họ có vẻ không mấy thân thiện với cô cho lắm.
Thấy Thái Sơ im lặng, người đàn ông trung niên Triệu Hồng Phong, chủ gia đình hắng giọng: “Con gái, ta biết những năm qua ta đã có lỗi với con, nhưng mong con có thể hiểu được, Con... Em gái con phải chuẩn bị cho thi chuyển cấp trong thời gian này. Con bé là một người rất mạnh mẽ và quyết tâm trong kỳ thi đại học này, và chúng ta cũng không muốn điều này làm phiền con bé.”
Thái Sơ gật đầu đồng tình: “Đúng rồi, không dễ gì cô lại được ôm vào hào môn mà sống sung sướиɠ. Cô ấy trong lòng đâu khổ vô cùng. Tất nhiên mọi người cần phải chăm sóc cô ấy nhiều hơn.”
Lời nói của Thái Sơ không có chút cảm xúc nào trong đó. Suy cho cùng, cô ấy chỉ là một tổ sư Huyền Môn bằng cách nào đó lại bị kéo vào cơ thể này khi cô ấy đã đang thăng cấp thôi.
Chủ nhân ban đầu của thân thể này là bị nhầm đi, hoặc là do cha mẹ nuôi cố tình bế nhầm con.
Nhưng trước khi cha nuôi qua đời, lương tâm của ông ấy chợt trỗi dậy và ông đã bảo nguyên thân quay lại tìm người thân của mình.
Cha mẹ ruột của nguyên thân họ Triệu, họ là một trong những gia đình giàu có hàng đầu trong thành phố. Cha của cô, Triệu Hồng Phong, và mẹ Liêu Mỹ Lan, có tình cảm rất tốt. Dưới họ có năm người con bốn trai và một gái.
Con trai cả Triệu Chấn Đông hiện đã thừa kế công ty của cha mình và hiện là chủ tịch lạnh lùng độc đoán.
Con trai thứ hai, Triệu Chấn Nam, là một bác sĩ nổi tiếng quốc tế.
Con trai thứ ba, Triệu Chấn Tây, là một luật sư xuất sắc.
Con trai thứ tư Triệu Chấn Bắc vừa nhận được cúp Nam diễn viên chính xuất sắc cách đây ít ngày.
Cô con gái út và duy nhất Triệu Kiều Kiều là con cưng của gia đình và được bố mẹ và 4 anh trai chăm sóc từ khi còn nhỏ.
Nhưng nếu không phải do bị nhầm lẫn, nguyên chủ vốn chính là đứa bé ngọt ngào được cả nhà ôm trong lòng.
Sự xuất hiện của nguyên chủ đã mang đến vô số rắc rối cho gia đình. Để không ảnh hưởng đến Triệu Kiều Kiều đang chuẩn bị cho kỳ thi đại học, gia đình lập tức quyết định giấu nguyên chủ trong khách sạn.
Cô trốn ở đó hai tháng, mãi đến khi Triệu Kiều Kiều thi xong được ra nước ngoài du lịch, họ mới nghĩ đến việc đưa nguyên chủ về nhà.
Nhưng điều họ không biết là mẹ nuôi của nguyên chủ đã chết trẻ, những năm qua cô đã phải chịu rất nhiều đau khổ dưới tay cha nuôi.
Vốn tưởng rằng mình có thể tìm được tình thương gia đình từ cha mẹ ruột, nhưng hành vi che giấu nguyên chủ, sự làm ngơ của họ lại trở thành con dao cắt đứt cọng rơm cuối cùng cho nguyên chủ.
Ba ngày trước khi Triệu gia quyết định gặp nguyên chủ, nguyên chủ đã tự sát bằng cách cắt cổ tay trong bồn tắm, Thái Sơ đang trải qua lôi kiếp thăng cấp nên bị hút vào cơ thể này.
Thái Sơ phải mất trọn ba ngày mới có thể chấp nhận hiện thực này và thích ứng với cơ thể này.
Bây giờ cok chỉ nhìn gia đình này dưới góc nhìn của một người ngoài cuộc thôi.
Lời nói của Thái Sơ khiến Liêu Mỹ Lan cảm thấy khó chịu. Bà nghẹn ngào lao vào vòng tay của Triệu Hồng Phong và bật khóc.
Triệu Hồng Phong cũng cảm thấy khá bất lực trước cô con gái ruột phản nghịch này: “An Nhiên...”
Lời còn chưa nói xong đã bị Thái Sơ cắt ngang: “Đừng khách khí như vậy, cứ gọi tôi là Thái Sơ đi. Hoặc là ông có thể gọi tôi là đại sư.”