Chương 24: Viện Dưỡng Lão (3)

Hơn nữa bởi vì đều là hư thể, cho dù bọn họ đánh nhau như thế nào thì cũng không ảnh hưởng gì đến mọi thứ xung quanh. Lúc này nữ quỷ kia nắm lấy Kim Qúy đấm đá loạn xạ, trông có vẻ hung dữ nhưng thực tế lại không gây sát thương gì.

Có điều kết hợp với chuyện xảy ra lúc trước, bọn họ cũng không phải tất cả đều là như vậy, mà hình như phải tùy trường hợp.

Khoan đã, lúc này không phải thời điểm thích hợp để mình suy nghĩ vấn đề này đâu nhỉ?

Lý Nhàn Vân đột nhiên bừng tỉnh: Mẹ kiếp, hồn ma do ông đây triệu hồi đang bị đánh!

Kim Quý này rõ ràng không phải là đối thủ của nữ quỷ kia, đang bị nữ quỷ quăng quật điên cuồng, tuy rằng không gây hại gì đến hiện vật, thế nhưng thân thể Kim Quý lại dần dần hóa hư vô.

Là một nhà văn mạng chuyên nghiệp, Lý Nhàn Vân nhanh chóng phản ứng lại: Nếu con quỷ chết đói này tiếp tục bị đánh, tám phần mười sẽ xong đời!

Lý Nhàn Vân không biết quỷ bị đánh chết như thế nào, hiện tại cũng không có tâm trí thí nghiệm, vội vàng sử dụng Phượt Quỷ Chú.

Nhưng anh vừa vẽ chú, nữ quỷ kia đã phát hiện ra, trừng mạnh về phía Lý Nhàn Vân, Lý Nhàn Vân chỉ cảm thấy mình giống như rơi vào trong hố băng, thân thể lạnh lẽo, tay chân lại như không nghe chỉ huy.

Mẹ kiếp, quỷ này cũng lợi hại đó nha!

Lý Nhàn Vân bị trẹo tay, không vẽ ra được Phược Qủy Chú.

Nữ quỷ rít lên một tiếng ném Kim Quý đi, nhào về phía Lý Nhàn Vân.

Lý Nhàn Vân không kịp vẽ chú nữa, chỉ có thể đánh ra một quyền.

Một quyền vừa đánh vào mặt nữ quỷ, lại như đánh trúng sương khói, nhẹ nhàng không có gì cả.

“Grừ!"

Nữ quỷ kia gào lên với Lý Nhàn Vân một tiếng, đồng thời Quỷ Lục trong tay Lý Nhàn Vân như một viên gạch nện vào đầu nữ quỷ.

Bùm!

Đánh trúng vào trán cứng như đá của nữ quỷ kia một cái.

Hai bên đồng thời ngây ngốc.

Trong đầu Lý Nhàn Vân nổi lên một ý niệm: Quả nhiên là như vậy, nắm đấm đánh không trúng quỷ, nhưng mà sách thì có thể?

Nhưng mẹ nó có tác dụng rắm gì chứ!



Vẫn phải dựa vào bùa!

Lý Nhàn Vân nhanh chóng lui về phía sau vài bước, hô: "Kim Quý, lên! ”

Vẽ chú cần thời gian, anh còn cần Kim Quý giúp mình đỡ.

Không ngờ được Kim Quý liên tục lắc đầu: "Đánh không lại, không lên đâu. ”

“Không lên thì không có ăn!” Lý Nhàn Vân tức giận nói.

"Không ăn." Kim Quý trả lời rất có cốt khí: "Dù sao cũng ăn không đủ no. ”

Mẹ kiếp!

Anh không chỉ là một quỷ chết đói, mà còn là con quỷ hèn nhát.

Lúc này nữ quỷ kia đã nhào tới lần nữa, Lý Nhàn Vân thấy quỷ kia ngoại trừ làm cho mình bị lạnh, động tác chậm chạp ra, hình như cũng không có năng lực gì khác, giật thót tim, vung sách lên đập xuống cái nữa.

Nữ quỷ bùm một tiếng hóa thành khói xanh tiêu tán, nhưng U Phù Quỷ Lục xẹt qua khói xanh, thân thể nữ quỷ trực tiếp hiện ra.

Sau một khắc U Phù Quỷ Lục lại hung hăng nện lên đầu nữ quỷ, nện cho cô ta nằm bẹp dưới đất.

Một vài chữ lớn xuất hiện trong cuốn sách.

Đói bụng!

Đói bụng!

Cho ăn đi!

“Đói khát con mẹ mày, có bản lĩnh tự mình thu phục đi!” Lý Nhàn Vân hô to, vung sách lại đập, nữ quỷ kia Grừ một tiếng, đã hóa thành khói xanh tiêu tán.

Lần cuối cùng này lại đập vào màn tối tĩnh mịch.

Nữ quỷ bỏ chạy, Lý Nhàn Vân thấy trạng thái Kim Quý cũng không tốt, đành phải thu hồi vào trước.

Trên Quỷ Lục hiện ra bốn chữ.



Lý Nhàn Vân kiểm tra một chút.

Trạng thái: Yếu ớt.

Lý Nhàn Vân mắng chửi một mình: "Mẹ kiếp anh đúng là vô dụng, thân là nam quỷ bị một nữ quỷ điên cuồng đánh. ”

Trên Quỷ Lục đùng đùng đùng hiện ra ba chữ.

"Ăn chưa no."

"Ừm... Tôi có thể hiểu như thế này không? Là một quỷ chết đói mãi mãi cũng ăn không đủ, anh cũng sẽ không bao giờ đánh bại cô ta? ”

Trên Quỷ Lục lại đùng đùng xuất hiện hai chữ.

"Đúng vậy."

Quả nhiên là ngay thẳng đến vô tri.

Lý Nhàn Vân trợn trắng mắt, vừa lúc này Tôn Thi nghe được động tĩnh bên ngoài, đi ra khỏi phòng.

Nhìn thấy Lý Nhàn Vân đứng ở cửa, kỳ quái nói: "Lý Nhàn Vân anh đang làm gì vậy? ”

"Không có gì, đi vệ sinh thôi ấy mà. Cô qua bên đó thế nào rồi?” Lý Nhàn Vân hỏi.

Tôn Thi không để ý tới anh, có điều nhìn biểu cảm của cô ấy, tất nhiên cũng không có manh mối gì.

Cô ấy hừ một tiếng, nói: "Tôi nhớ ra rồi, anh chính là biên kịch, cũng không phải nhà sản xuất, anh dựa vào cái gì quản lý chuyện của đoàn làm phim? ”

Uh.

Lời nói dối đã bị vạch trần.

Lý Nhàn Vân gãi gãi đầu: "Được nhà sản xuất ủy thác. ”

Tôn Thi nghi hoặc nhìn anh, hiển nhiên là không mấy tin tưởng: "Có phải anh đã biết chuyện gì rồi không? ”

Đúng lúc này, bóng nữ quỷ kia đã xuất hiện lần nữa, lại ở trong gương toilet, cười hi hi đắc ý với anh.

Trời ơi, ranh con còn biết khıêυ khí©h?