Chương 2

Lâm Tư Nghiên cho rằng đầu óc của hệ thống hẳn là thật sự hỏng rồi, Lăng Quyết là một núi băng di động chân chính, alpha đỉnh cấp, con trai độc nhất bảo bối của Lăng tướng quân, hai người bọn họ ngoại trừ hợp tác trong khóa huấn luyện robot ra, không có bất kỳ giao tiếp nào khác.

Hệ thống lải nhải: "Tôi biết ký chủ không tin, nhưng kỳ thật anh ta căn bản không cần tham gia khóa thực huấn, coi như đi học cũng không cần tổ đội. Ký chủ tự mình ngẫm lại, khóa thực huấn có phải anh ta chủ động tìm cậu tổ đội hay không."

"Đó là bởi vì tôi ít nói, sẽ không làm phiền đến anh ta." Lâm Tư Nghiên vẫn cho là như vậy.

Hệ thống chém đinh chặt sắt đánh vỡ ảo giác của cậu: "Không, anh ta ước gì mỗi ngày cậu đều tìm anh ta nói chuyện, cậu nói thêm một câu với anh ta, anh ta có thể vui vẻ cả ngày."

Lâm Tư Nghiên nghiêm túc suy nghĩ, so với loại chuyện nhỏ như thích hay không thích này, hiển nhiên một cái hệ thống có thể giám sát đầu óc của quý tộc đỉnh cấp của đế quốc đỉnh càng đáng giá để cậu nghiêm túc đối đãi.

Hệ thống cảm thấy một giây sau mình sẽ bị Lâm Tư Nghiên tố cáo lên tòa án quân sự, tuy rằng nó sẽ không bị phát hiện, nhưng cũng không thể để cho người ta hại ký chủ nhà mình trở thành bệnh nhân tâm thần trực tiếp tiến vào kịch bản giam cầm được!

Chỉ có thể hoàn toàn ngả bài: "Tôi đến từ Cục quản lý thời gian không gian, quỹ đạo vận hành của thời gian không gian này và quỹ đạo của các phép toán mô phỏng trước đó đã sinh ra sai lệch, tổng bộ Cục quản lý hy vọng cố gắng sửa chữa càng nhiều càng tốt, để tránh gây ra hỗn loạn, cho nên phái tôi đến điểm mấu chốt."

Sau đó một hỏi một đáp, Lâm Tư Nghiên cuối cùng cũng hiểu rõ hiện trạng, dựa theo cách nói của hệ thống, cậu vốn là người cuồng công tác, một đóa hoa cao lãnh lạnh lùng vô tình một lòng vùi đầu vào sự nghiệp thiết kế cơ giáp, kết quả không biết trong quá trình trưởng thành đã xảy ra sai lầm gì, hấp dẫn một đống biếи ŧɦái thích mình, ví dụ như Lăng Quyết sẽ bởi vì yêu mà không thể không nhốt cậu lại.

Tuy rằng Lâm Tư Nghiên rất khó liên hệ hai chữ biếи ŧɦái này với khuôn mặt của Lăng Quyết, nhưng cậu vẫn nghiêm túc suy nghĩ một chút, sâu kín hỏi: "Nếu như anh ta giam cầm tôi, còn có thể để cho tôi làm nghiên cứu không?"

Hệ thống tính toán trong đầu một chút: "90% khả năng là có, anh ta chỉ muốn có được cậu, cũng không phải muốn hủy cậu."

"Vậy để anh ta giam cầm là được rồi." Lâm Tư Nghiễn mười phần thông suốt, so với phương án phiền toái như giả bộ mất trí nhớ kia, bị giam cầm thì làm nghiên cứu tựa hồ càng có thể chuyên tâm.

Hệ thống trầm mặc một hồi, gian nan nói: "Nhưng anh ta sẽ hạn chế tự do cá nhân của cậu, thiết kế robot là một lĩnh vực cần khảo sát thực địa, tính toán mới có thể thiết kế ra thành phẩm thích hợp."

Lâm Tư Nghiên đổi góc độ: "Nếu như yêu mà không có được, anh ta sẽ thổ lộ trước. Tôi đồng ý yêu đương với anh ta? Như vậy anh ta sẽ không hạn chế tôi."