Chương 45: Manh mối

Nghe được lời giải thích, cho dù Tô Ngưng Tuyết ngu ngốc đến mấy, hiện tại cô cũng kịp phản ứng.

Nhất là khi nghĩ đến chuyện từ lúc xảy chuyện đến khi giải quyết được chỉ trong một buổi sáng, cô không khỏi sợ hãi.

“Anh đang nói những thứ này là do bọn họ cố tình sắp xếp sao? Tần Dật Minh cũng vậy sao?”

“Tôi không biết cô hiểu bao nhiêu về Tần Dật Minh, nhưng tôi muốn nhắc nhở cô, từ xưa đến nay, mọi thứ đều thay đổi, duy nhất thứ không đổi chính là lợi ích, cho nên tôi khuyên cô nên nghiêm túc xem xét vấn đề này, nếu như không phải bất đắc dĩ thì đừng bốc đồng!”

Lời nói của Trần Thiên khiến Tô Ngưng Tuyết tỉnh táo không ít, cho dù cô vẫn còn xúc động muốn đồng ý, nhưng nghĩ thấy không thích hợp, cô vẫn quyết định đặt Tần Dật Minh ở vị trí thứ hai.

“Được, tôi hứa với anh sẽ không bốc đồng, nhưng tôi cũng mong anh có thể mau chóng điều tra ra rõ âm mưu này!”

Nghe nói thế, Trần Thiên không có đáp lại, chỉ gật đầu, trở về công ty.

Dù sao hiện tại anh cái gì cũng không rõ ràng, cho nên chuẩn bị tìm người cùng hỗ trợ điều tra.

Tuy nhiên, nghĩ đi nghĩ lại, xung quanh anh chỉ có Diệp Khinh Nhu là có thể sử dụng được, anh không chần chừ nữa, trực tiếp đề nghị cô đến hỗ trợ điều tra.

Diệp Khinh Nhu nhận được tin báo thì rất bất ngờ, vì sự việc quá đột ngột nên cô lập tức thắc mắc.

“Chẳng lẽ bây giờ không có cách nào sao? Phía bên ngân hàng không thể cố gắng thêm chút nữa à?”

“Chỉ cần còn cách, Tô Ngưng Tuyết sẽ không thông qua phương thức này để vay tiền.” Trần Thiên đáp, nhưng nghĩ đến cuộc gặp mặt vừa rồi, anh lại đưa ra yêu cầu: “Đúng vậy, ngoài việc điều tra về tập đoàn Tô thị, cô giúp tôi điều tra người đàn ông này một chút!”

“Bạn của Tô Ngưng Tuyết? Cô ta làm sao? Anh nghi ngờ cô ta đang giở trò ư?”

Diệp Khinh Nhu kinh ngạc nói, nhưng Trần Thiên cũng không phủ nhận, chỉ trả lời: “Có hay không về sau sẽ rõ, tạm thời tôi không tiện nói ra, tìm được thì mau chóng gửi cho tôi.”

Nghe xong, Diệp Khinh Nhu không nói gì.

Dù sao hiện tại cô cũng đang là đối tác của Trần Thiên, cộng thêm việc Tô Ngưng Tuyết đang gặp rắc rối, cô không thể đứng nhìn như vậy, bèn đồng ý.

“Yên tâm, chậm nhất là trước buổi trưa, tôi sẽ gửi thông tin của cô ta cho anh!”



Nửa giờ sau, anh nhận được tư liệu.

Nhìn bên ngoài thì người phụ nữ tên Y Nhu này bối cảnh không có gì đặc biệt, nhưng lại là người có địa vị trong giới kinh doanh. Điều khác biệt chính là, so với người bình thường, tại Giang Hải cô sở hữu một phần ba diện tích đất nên tương đối được hoan nghênh, quen biết rất nhiều tai to mặt lớn mà người thường không thể với tới.

Trần Thiên thừa nhận rằng người phụ nữ này năng lực không tầm thường, nhưng về sau anh lại có cảm giác đặc biệt, như lúc vừa rồi khi anh nhắc nhờ Tô Ngưng Tuyết.

“Sự nghiệp của người phụ nữ này quá thuận lợi, mới xuất đạo mấy năm, bối cảnh tầm thường cũng chẳng có hậu thuẫn cao quý, có thể trở thành doanh nhân số một trong giới kinh doanh ở Giang Hải nhanh như vậy, chắc chắn không chỉ dựa vào nhan sắc cùng kỹ năng giao tiếp!”

Trần Thiên bắt đầu ngoài nghi về xuất thân của người phụ nữ này, nhất là trong một thời gian ngắn như vậy mà cô có thể thành công, anh cảm thấy quá mức thuận lợi.

Mặc dù không thể tìm được sơ hở của cô trong thời gian ngắn, anh tin chắc rằng người phụ nữ này có vấn đề, vậy nên anh sẵn sàng liên lạc lại với Diệp Khinh Nhu và yêu cầu cô điều tra kỹ lưỡng hơn về người phụ nữ này, bao gồm cả những chuyện vụn vặt trong cuộc sống.

Thế nhưng, vừa mới cầm điện thoại lên, lão K đã gọi trước khiến anh bất ngờ.

“Cuối cùng cũng mở máy, sáng nay cậu đã làm gì?”

“Có nhiệm vụ!” Lão K bình tĩnh đáp, lại hỏi: “Nói đi, tìm tôi có chuyện gì? Tôi đang rất bận, không thể nói được nhiều.”

“Tô Ngưng Tuyết xảy ra chuyện, tôi nghi ngờ có người tính toán, hiện tại cần gấp một khoản tiền giải vây!”

“Bao nhiêu tiền?” Lão K hỏi luôn mà không cần biết lý do.

“Một tỷ!”



Lão K trầm mặc, không nghĩ tới Trần Thiên vừa nói liền muốn một tỷ, khiến ông nhất thời không biết trả lời thế nào.

Mặc dù Trần Thiên không biết lão K sẽ trầm mặc, nhưng nghĩ tới cơn khủng hoảng, anh vẫn muốn giải thích một câu.

“Tôi biết những điều này đều không liên quan đến cậu, nhưng cậu nên biết rằng tất cả những khó khăn của Tô Ngưng Tuyết hiện tại đều là vì Tô thị, nếu cô ấy xảy ra chuyện, đồng nghĩa với việc bí mật của Tô gia vĩnh viễn không còn tồn tại, cho nên tôi hy vọng cậu có thể cần nhắc!”

“Tôi biết, nhưng chuyện này cậu nên tự mình tìm hiểu, tôi không quan tâm!”

Lão K trả lời, nhưng những lời này lại khiến Trần Thiên bất lực, thậm chí anh muốn nổi giận.

“Nếu tôi có cách, sẽ cần phải tìm đến cậu sao?”

“Tôi không có tiền!”

Lão K thích thú trả lời, anh ngẩn người, không ngờ lão K từ chối đơn giản như vậy, khiến anh lâm vào tình huống khó xử.

“Cậu không định giúp một chút nào sao? Cho dù là hỗ trợ tìm chỗ vay tiền cũng không được sao?”

Trần Thiên cố gắng thuyết phục anh ta, dù sao thì lỗ hổng tài chính quá lớn, anh có năng lực đến cỡ nào đi nữa cũng khó có thể vay được số tiền này, nên anh không đợi lão K mở miệng, tiếp tục thuyết phục.

“Lão K, cậu đã cố chấp như vậy, tôi cũng không trách cậu, dù gì chuyện này cũng không có liên quan đến cậu.”

“Nhưng nói cũng phải, nếu không hoàn thành được nhiệm vụ thì cũng đừng đùn đẩy trách nhiệm cho tôi, cùng lắm để Tô Ngưng Tuyết phá sản, sau đó anh giúp tôi tìm chỗ ăn bám, tôi không ý kiến gì!”



Lão K thấy Trần Thiên vô lại như vậy thì khó chịu, dù vậy, lão vẫn nhân nhượng và tìm cách thỏa hiêp.

“Tôi có thể giới thiệu cậu với một người, nhưng có vay được hay không lại phải dựa vào bản lĩnh của cậu.”

“Người nào?” Trần Thiên kinh ngạc, cũng rất tò mò.

Rốt cuộc đi theo lão K đã lâu như vậy, anh cũng không biết lão K quen người giàu có, điều này khiến anh thật bất ngờ.

“Tôi sẽ gửi địa chỉ của cô ấy cho cậu sau, nhưng cũng đừng ôm hy vọng quá lớn!”

“Được rồi, chỉ cần còn cách là sẽ thử, hơn là ngồi chờ chết.” Trần Thiên bỏ qua lời nhắc nhở của lão K, sau đó nói ra mục đích: “Đúng rồi, nhờ cậu giúp tôi điều tra một người, thân phận của cô ta có quá nhiều điểm đáng ngờ, tôi cần biết toàn bộ thông tin về cô ta!”

“Tôi không rảnh!”

Lão K dứt khoát cự tuyệt, không đợi Trần Thiên mở miệng, ông giải thích thêm: “Hiện tại cậu không còn một mình nữa, sau này những vấn đề nhỏ như vậy cậu có thể tìm Diệp Khinh Nhu tra giúp, gần đây tôi rất bận, đừng tìm tôi!”

Nghe vậy, Trần Thiên lần nữa bất lực.

Mặc dù anh không biết lão K đang bận cái gì, nhưng nghĩ tới thân phận đặc thù của người phụ nữ này, anh vẫn lo lắng hỏi.

“Cậu thực sự cho rằng Diệp Khinh Nhu có thể giúp tôi?”

“Yên tâm đi, bên trên đã cho cô ấy quyền đặc biệt, rất nhiều thứ cô ấy có thể tra ra được!” Lão K nói tiếp, nhưng nghĩ ra điều gì đó, liền nhắc nhở: “Nhân tiện, tôi đã biết về đám Chó Hoang rồi, cậu không được mất cảnh giác, Hàn Chấn Thiên sẽ còn tiếp tục phái các cao thủ gϊếŧ cậu, cần phải cẩn thận!”

“Còn có, những kẻ đang trốn trong bóng tối lại bắt đầu ngo ngoe muốn hành động, phải nhanh chóng điều tra ra bí mật của Tô gia. Hơn nữa, từ nguồn tin đáng tin cậy, sắp tới họ sẽ có động thái lớn, mục tiêu không chỉ là Tô Ngưng Tuyết, lần này cậu phải đặc biệt chú ý!”