Chương 30: Nhìn Thấu Kế Hoạch

Thấy Trần Thiên uống một cách thoải mái như vậy, Tô Thuần Nhi cho như là có chút bất ngờ, thế nhưng vẫn là không nhịn được mà vui mừng.

Dù sao thì đây cũng là bước quan trọng nhất trong kế hoạch, chỉ cần hoàn thành, bước tiếp theo nhất định sẽ thành công.

Chỉ là vui vẻ thì vui vẻ thế nhưng vì không muốn cho Trần Thiên hoài nghi, sau đó cô liền nói nội dung kiểm tra của ải thứ hai.

“Ban nãy ải thứ nhất là kiểm tra sức chiến đấu của anh, dù sao thì ở bên cạnh chị tôi cũng có rất nhiều nguy hiểm, chỉ có người thông qua ải mới có tư cách trở thành anh rể tôi, điểm này anh làm rất tốt. Còn về ải thứ hai, thực ra cũng rất đơn giản, chính là anh phải làm một bài kiểm tra về khả năng phát huy năng lực của anh ngay tại đây!”

“Cái gì gọi là kiểm tra khả năng phát huy năng lực?”

Trần Thiên lộ ra vẻ bất giờ, không đem sự tương phản của Tô Thuần Nhi để vào mắt chút nào: “Nói cụ thể một chút, hoặc là cô trực tiếp nói cho tôi phải làm gì cũng được.”

“Tần Mặc Nhi thất tình, cô ấy hiện tại đang rất cần được an ủi, chỉ cần trong thời gian quy định anh có thể trấn an được cô ấy, tôi sẽ coi như là anh đã qua bài kiểm tra!” Tô Thuần Nhi tiếp tục mở miệng, hơn nữa không đợi Trần Thiên hết bất ngờ, cô lại giải thích tiếp.

“Anh không cần phải nhìn tôi như vậy, sở dĩ tôi làm như vậy cũng chỉ là đề phòng sau này chị tôi gặp vấn đề trong chuyện tình cảm mà thôi. Dù sao thì anh cũng biết rồi đấy, chị tôi hiện tại chịu rất nhiều áp lực, cho dù là bình thường không có vấn đề gì, thế nhưng cũng sẽ có lúc không nhịn được và suy sụp, cho nên vì muốn tốt cho chị ấy, anh buộc buộc phải có loại năng lực hơn người này!”

Trên mặt Trần Thiên tràn đầy bất ngờ, không chỉ là vì sự sắp xếp của Tô Thuần Nhi mà là mục đích ở trong đó.

Anh không nghĩ tới người phụ nữ này lại chu đáo như vậy, lại đặt mình vào hoàn cảnh của Tô Ngưng Tuyết mà suy nghĩ, điều này khiến anh không khỏi hoài nghi liệu người đang đứng trước mặt anh có phải là cô em vợ Tô Thuần Nhi người luôn nhìn anh bằng sắc mặt không tốt kia không.

“Cái này tôi có thể thử, thế nhưng tôi không bảo đảm là mình có thể làm tốt, dù sao thì tôi vẫn nghi ngờ hai người sẽ thông đồng với nhau”

Trần Thiên không đồng ý, không phải là anh không dám, bởi vì anh biết trong chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy, vậy nên anh định lui cho mình một con đường sống.

“Yên tâm, lần này chúng tôi tuyệt đối sẽ không thông đồng với nhau.”

Tô Thuần Nhi định nói rõ nguyên nhân, thế nhưng sau đó lại thôi, và nói ra điểm mấu chốt của bài kiểm tra này: “Chỉ cần trong một tiếng anh có thể làm cho Tần Mặc Nhi vui vẻ trở lại, tôi sẽ coi như là anh thắng!”

Nghe vậy, Trần Thiên khá bất ngờ, thế nhưng rất nhanh liền gật đầu, và đồng ý.

Dù sao thì câu mà anh muốn cũng chính là câu này, cho nên sau đó cũng chả có gì để anh do dự nữa.

“Đi thôi, Tần Mặc Nhi ở đâu, bây giờ chúng ta đi tìm cô ta.”

Có được câu trả lời này, Tô Thuần Nhi cũng không lưỡng lự nữa, lập tức dẫn Trần Thiên tới một thôn trang nhỏ cách đó không xa.

“Ở đây không giống với cái xưởng bỏ hoang ban nãy, cảnh sắc không chỉ mỹ lệ mà còn rất vui tai vui mắt.

Mặc dù Trần Thiên rất bất ngờ với sự bố trí của Tô Thuần Nhi, thế nhưng rất nhanh anh liền nghĩ tới mục đích đến của chuyến này, không thưởng thức nữa, mà chuyên tâm tiến lên phía trước chỗ Tần Mặc Nhi.

“Chính là căn nhà trúc phía trước đó, Tần Mặc Nhi đang ở trong đó, tôi ở bên ngoài đợi anh!”

Sự bố trí của Tô Thuần Nhi khiến Trần Thiên bất ngờ, thế nhưng sau đó liền nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của người phụ nữ này, anh liền không nói gì nữa, mà gật đầu bước vào.

Bởi vì anh cũng muốn xem xem Tần Mặc Nhi này thật sự là thất tình hay là đang diễn trò.

“Yên tâm, bất luận là có thành công hay không thì một tiếng sau tôi nhất định sẽ ra ngoài!”

...

Năm phút sau, bên trong sân của một căn nhà được làm bằng trúc.

Tần Mặc Nhi sau khi trang điểm xong thì ưu sầu ngồi bên cửa sổ, sắc mặt không chỉ đau khổ mà mắt tựa như còn muốn khóc, đặc biệt là khi kết hợp với dáng vẻ nhu nhược kia của người phụ nữ này, khiến cho anh nhìn mà không khỏi sinh ra sự thương xót.

Trần Thiên không ngờ tới Tần Mặc Nhi thật sự là đang suy sụp, thế nhưng khi nghĩ đến màn kịch của bọn họ ở quán bar trước đây liền trực tiếp thay đổi chiến thuật.

“Được rồi, đừng làm bộ nữa, tôi biết cô và Tô Thuần Nhi là người như thế nào, cô không cần phải diễn nữa đâu!”

Nghe vậy, Tần Mặc Nhi đang ngồi bên cạnh cửa sổ có chút kinh ngạc, thế nhưng sau đó cô lại nhớ tới kế hoạch, liền cau mày.

Trần Thiên thấy thế cũng chẳng để ý, ngược lại tự mình bước vào, rót một ly trà.

“Tôi biết chai nước ban nãy có vấn đề, cũng biết ở đây có máy thu hình, chẳng qua cũng chỉ là vì muốn tôi động chân động tay với cô, chỉ là đáng tiếc cô đã tính sai rồi!”

Lần này Tần Mặc Nhi không còn bình tĩnh nữa, không vì cái gì cả, chỉ đơn giản là Trần Thiên đã vạch trần kế hoạch này mà thôi.

“Còn ngồi đó làm gì? Còn không qua đây hàn huyên một chút? Lẽ nào cô không muốn biết tôi làm sao mà nhìn thấu cái kế hoạch này sao?” Trần Thiên tiếp tục nói, còn đưa ra một lý do khiến Tần Mặc Nhi không có cách nào để từ chối.

Cô xác thực là rất muốn biết, đặc biệt là khi nhìn thấy bộ dáng điền nhiên như không đó của Trần Thiên, cô theo bản năng định đứng dậy đi qua.

Chỉ là khi nhớ tới lần nhắc nhở lần thứ hai của Tô Thuần Nhi, cô lại ngồi yên.

“Anh đang nói cái gì vậy, tôi nghe không hiểu.”

“Được rồi, thật sự là đừng có giả bộ nữa, cô xem cô làm lộ tẩy hết ra rồi kìa, chả chuyên tâm chút nào!”

Trần Thiên lại một lần nữa mở miệng, tiếp tục khuyên: “Nếu tôi mà là cô, đầu tiên, tôi sẽ tìm một người bạn trai để trải nghiệm cảm giác bị bỏ rơi, cho dù là tạm thời không tìm được, tôi cũng sẽ tập chung vào việc kiểm soát cảm xúc sau khi bị thất tình.”

“Còn cô, không chỉ không có một chút cảm xúc thương tâm nào, ngược lại còn rất chờ mong, quả thực là thất bại vô cùng!”

“Đương nhiên, cô cũng có thể tiếp tục biểu diễn, nói thế nào đi chăng nữa thì đến cuối cùng cũng sẽ thất bại, nếu như cô thật sự không muốn nghe, thì tôi có thể rời đi ngay bây giờ!”

Nói xong, vì để đạt được mục đích, Trần Thiên còn cố ý đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

Tần Mặc Nhi thấy vậy, không chỉ lập tức nóng này mà còn đứng dậy ngăn.

“Anh đừng đi!”

Nghe vậy Trần Thiên chẳng những không di chuyển mà khóe miệng còn vô thức nở nụ cười.

Kỳ thực ban nãy khi uống chà, anh liền phát hiện ra có vấn đề, khi đó anh cũng không nói thẳng ra, chỉnh là muốn xem xem Tô Thuần Nhi muốn làm cái gì.

Mặc dù anh không ngờ tới Tô Thuần Nhi lại dùng thủ đoạn như lần trước ở quán bar, thế nhưng không thể không nói, thủ đoạn này không chỉ trực tiếp mà còn rất hữu dụng. Đặc biệt là ở trước mặt một người lý trí như Tô Ngưng Tuyết, nếu như có chứng cứ xác thực, thì lần này nói thế nào đi chăng nữa anh cũng chạy không thoát.

Chỉ là kinh nghiệm của Tô Thuần Nhi còn ít, chỉ dùng hai cái loại mánh khóe này mà định lừa anh, thực sự là được một mất mười mà.

Vậy mà Tần Mặc Nhi đối diện lại không biết những điều này, cô ta chỉ biết kế hoạch hiện tại đã tan thành mây khói, hơn nữa so với kết quả ban đầu, thì cô ta càng muốn biết vì cớ gì mà Trần Thiên lại nhìn thấu được kế hoạch này.

Vì vậy, sau khi thôi diễn trò, cô liền trực tiếp hỏi điều mà bản thân còn đang nghi ngờ.

“Anh làm sao có thể nhìn thấu được kế hoạch này? Lẽ nào ban nãy anh không uống chai nước lọc kia?”

“Uống rồi, hơn nữa còn uống trước mặt Tô Thuần Nhi!” Trần Thiên cười trả lời, hơn nữa không đợi Tần Mặc Nhi nghi ngờ, anh còn nói ra mục đích: “Tôi biết cô hiện tại rất muốn biết toàn bộ quá trình sự việc xảy ra ban nãy, có điều như vậy đi, chúng ta làm một cuộc giao dịch, tôi liền đem chân tướng nói cho cô, cô cho tôi gợi ý của ải tiếp theo thế nào?”

Nghe vậy, Tần Mặc Nhi lại kinh ngạc thêm lần nữa, thế nhưng rất nhanh cô lại lắc đầu, mở miệng từ chối.

“Không được, giao dịch này tuyệt đối không được, tôi sẽ không bán đứng Thuần Nhi, hơn nữa tôi căn bản là cũng không biết bài kiểm tra của ải thứ ba là cái gì, anh bảo tôi làm sao nói cho anh biết đây?”