Chương 29: Bài Kiểm Tra Của Cô Em Vợ

Sáng hôm sau, Trần Thiên theo Tô Ngưng Tuyết tới công ty.

Vốn tưởng rằng vì chuyện ngoài ý muốn ngày hôm qua mà hôm nay anh lại sẽ bị Tô Đức Mộc nhắm vào, nhưng ai ngờ không đợi Tô Đức Mộc tìm tới anh, Tô Thuần Nhi lại tới đây trước một bước, khiến anh không khỏi kinh ngạc.

“Thuần Nhi? Cô tới làm gì? Không phải là tới cáo trạng với chị cô đấy chứ?”

Thấy Tô Thuần Nhi, Trần Thiên đầu tiên là kinh ngạc, sau đó lại mở miệng nhắc nhở: “Nói trước nhá, chị cô đi họp rồi, thấy bộ dạng còn rất là nghiêm trọng. Nếu như không gấp, thì tôi đề nghị cô đừng đi làm phiền cô ấy vào lúc này, nếu không cũng chỉ khiến cô ấy nổi điên lên thôi, hậu quả chắc cô cũng rõ hơn tôi!”

Tô Tuyết Nhi bất ngờ với phản ứng của Tần Thiên, nhưng nghĩ tới chuyện lần trước, cô liền hắc hắc cười một tiếng, nói: “Yên tâm, lần này tới không phải tìm chị ấy, chỉ tìm anh.”

“Tìm tôi?”

Trần Thiên lần thứ hai bất ngờ, nhưng rất nhanh sau đó liền nhớ tới giao ước của bọn họ, anh liền lập tức bổ xung một câu: “Lẽ nào cô định đem bí mật của ông cô nói cho tôi?”

“Không sai, thế nhưng tôi phải xem biểu hiện của anh trước đã!”

Tô Tuyết Nhi vui vẻ gật đầu, thế nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy sự giảo hoạt: “Chờ chút nữa anh cùng tôi tới một chỗ, chỉ cần anh có thể thông qua bài kiểm tra, tiếp đó tôi sẽ đem bí mật nói cho anh!”

Nghe vậy, Trần Thiên không trả lời ngay, mà nhìn Tô Thuần Nhi lần nữa.

“Cô khẳng định là sẽ nói cho tôi?”

Đối mặt với sự hoài nghi của Trần Thiên, Tô Thuần Nhi không chỉ xác định lại một lần mà còn trực tiếp đưa ra điều kiện.

“Đương nhiên là xác định rồi, chỉ cần anh có thể lấy được sự công nhận của tôi, ngay tại đây tôi cũng có thể nói cho anh biết nơi cất cái hộp đen đó!”

“Được, nếu đã như vậy, tôi sẽ tin cô thêm một lần!”

Nói xong, không đợi Tô Thuần Nhi trả lời, Trần Thiên đi ra ngoài trước, sau đó âm thầm lấy điện thoại di động ra.

Dù sao thì cảnh tượng bị Tô Thuần Nhi một khóc hai nháo ba thắt cổ lần trước vẫn còn rõ mồn một trước mắt, cho nên lần này anh không thể không phòng bị, liền nói cho Tô Ngưng Tuyết trước một tiếng.

Gửi xong tin nhắn ngắn, Trần Thiên lái xe trở Tô Thuần Nhi rời khỏi công ty.

Vốn tưởng rằng lần này Tô Thuần Nhi sẽ đem anh tới quán rượu khảo nghiệm, nhưng không ngờ tới, nửa tiếng sau, anh lại bị người phụ nữ này dẫn tới khu vực ngoại ô ngoài thành phố.

“Thuần Nhi, tới cái nơi rừng núi hoang vắng này để làm gì? Ở đây có cái gì để kiểm tra?”

Nghe vậy, Tô Thuần Nhi không trả lời, chỉ mỉm cười rồi dẫn anh tới một công trường bị bỏ hoang.

“Vào đi, cho anh nửa tiếng, nếu như anh có thể đứng mà đi ra, thì coi như là qua cửa thứ nhất.”

“Cửa thứ nhất?”

Trần Thiên lộ ra vẻ bất ngờ, bởi vì anh không ngờ tới người phụ nữ này còn thật dày công bố trí, khiến anh không khỏi tò mò: “Trong này có cái gì? Còn có, nếu như tôi có thể thông qua, phía sau còn có mấy cửa nữa đang đợi tôi?”

“Chẳng có gì, chỉ có vài tên ác ôn mà thôi.”

Tô Thuần Nhi mỉm cười giải thích, sau đó nhìn thấy Trần Thiên vô cùng kinh ngạc, cô lại tiếp tục trấn an: “Lần trước không phải thấy anh đánh nhau cũng rất được hay sao? Lần này đặc biệt tìm người tới để anh làm nóng người trước. Còn về phía sau, cũng rất nhanh thôi, tổng cộng có ba cửa, chỉ cần anh thông qua hết, tôi sẽ nói cho anh chỗ để cái hộp đen.”

Có lời giải thích này, Trần Thiên không nói gì nữa.

Bởi vì dù sao thì Tô Thuần Nhi cũng đã bố trí xong hết rồi, tiếp theo việc anh có thể làm chỉ là chấp nhận.

Mặc dù anh không biết bên trong công xưởng bỏ hoang này có bao nhiêu người, đối phương có lai lịch gì, thế nhưng nghĩ tới phán đoán vừa rồi, anh liền duỗi một ngón tay.

“Mười phút, nếu như không thể đi ra coi như tôi thua!”

Nói xong, không đợi Tô Thuần Nhi ngạc nhiên, anh liền bước vào.

Mặc dù Tô Thuần Nhi rất bất ngờ với sự tự tin của Trần Thiên, thế nhưng nghĩ tới kế hoạch của ngày hôm nay căn bản không nằm ở đây, cô liền lấy điện thoại di động ra.

“Tần Mặc Nhi, đã chuẩn bị xong chưa, đợi lát nữa anh ta ra thì cậu ra sân.”

“Lập tức xong ngay, ngay lập tức!”

Nghe vậy, Tô Thuần Nhi không chần chừ nữa mà ngay lập tức đem những lời Trần Thiên vừa nói cho cô nghe.

Vốn tưởng rằng Tần Mặc Nhi sẽ nổi nóng, không nghĩ tới người phụ nữ này lại trở nên kinh ngạc.

“Oa, thật lợi hại, Thuần Nhi, khi nói những lời ban nãy anh rể cô khẳng định là rất ngầu phải không?”

“Ngầu cái rắm, cô đừng có ở đây mà mê trai, mau đi chuẩn bị đi!”

Tô Thuần Nhi không để ý đến sự kinh ngạc của Tần Mặc Nhi, hơn nữa còn đả kích một câu, nhắc nhở một lần nữa: “Đợi lát nữa đừng có quên kế hoạch, chỉ cần anh ta dám ra tay với cô thì lần này anh ta chết chắc rồi.”

“Cái này cũng không phải tôi nói là được, hơn nữa còn phải xem cô có thể hạ thuốc thành công không nữa.”

Những điều Tần Mặc Nhi nói đều nằm trong dự liệu của Tô Thuần Nhi, mặc dù cô cũng không nắm chắc chắn thành công, thế nhưng nghĩ tới lần chuẩn bị này, cô liền bình tĩnh mở miệng: “Yên tâm, lần này nhất định anh ta sẽ không cảnh giác, nếu như anh ta không mắc lừa, chúng ta sẽ thực hiện kế hoạch cuối cùng!”

“Cô nhất định phải làm như vậy với anh ta sao? Anh ta chính là anh rể của cô đó!” Tần Mặc Nhi kinh ngạc nói, thế nhưng trong lời nói này lại lộ ra không ít lo lắng.

“Anh rể cái rắm, từ lúc anh ta lấy chị tôi tới nay đã được tám năm, tôi trước giờ chưa từng coi anh ta là anh rể mình!” Tô Thuần Nhi hung tợn mà ngắt lời, và lần thứ hai nhấn mạnh mục đích: “Cho dù trên danh nghĩa chính là vậy thì đã làm sao, chỉ cần anh ta đắc tội với tôi, tôi nhất định sẽ khiến cho anh ta phải ân hận lúc đầu đã làm sai!”

“Thuần Nhi, tôi thực sự rất thích cái tính ngoan cường này của cô, không nói nữa, tôi đi chuẩn bị trước đây, hắc hắc!”

Tần Mặc Nhi biểu đạt thái độ qua điện thoại sau đó cười rộ lên.

Tô Thuần Nhi không để ý đến, mà thúc giục một câu nhanh lên, rồi cúp điện thoại.

“Tên họ Trần kia, nếu hôm nay tôi không chỉnh chết anh thì khó có thể hóa giải được mối hận trong lòng tôi!”

Nói xong, không có bất cứ do dự nào, cô liền vào xe lấy một chai nước khoáng, và đem thuốc bột đã chuẩn bị từ trước đổ vào.

...

Cùng lúc đó, Trần Thiên ở bên trong công xưởng bị bỏ hoang, trên mặt không khỏi lộ ra sự thất vọng.

Bởi vì trước khi tiến vào, anh còn cho rằng Tô Thuần Nhi sẽ tìm một cao thủ để đối phó anh, thế nhưng nhìn thấy đám tiểu lâu la bị anh dễ dàng đánh bại trước mắt này liền lập tức lắc đầu.

“Mục đích của người phụ nữ này lẽ nào không nằm ở đây”

Trần Thiên không khỏi bắt đầu hoài nghi, đặc biệt là sau hai phút tiến vào anh liền giải quyết được đám phiền phức này, anh cố ý trì hoãn thêm vài phút rồi mới đi ra.

Dù sao cũng nói là mười phút, anh lại không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Chỉ là không ngờ tới, sau khi ra ngoài, còn không đợi anh mở miệng, Tô Thuần Nhi vẻ mặt đầy khϊếp sợ chạy qua.

“Trần Thiên, anh thật sự bình yên vô sự đi ra? Không phải tôi nằm mơ đấy chứ?”

“Vẫn ổn.”

Vẻ mặt Trần Thiên bình tĩnh gật đầu, thế nhưng khóe miệng lại không nhịn được mà lộ ra sự đắc ý.

Dù sao thì cũng có được lời ca ngợi của cô em vợ này, anh ít nhiều cũng có chút bất ngờ. Chỉ là sau đó không đợi cô mở miệng, anh lại chủ động hỏi.

“Không phải nói là có ba ải sao? Cửa tiếp theo là cái gì?”

Đối mặt với câu hỏi này, mặc dù Tô Thuần Nhi có ngạc nhiên nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng gì tới kế hoạch của cô, thuận thế cô lấy chai nước khoáng ra, tiếp tục nịnh hót: “Trước mắt đừng vội, ải tiếp theo sẽ bắt đầu ngay lập tức, trông anh mệt như vậy, uống miếng nước rồi nghỉ ngơi chút đi, tôi sẽ nói cho anh quy tắc của của màn tiếp theo.”

Nói xong, không đợi Trần Thiên phản ứng, cô liền đem chai nước đưa tới, bộ dáng rất thành khẩn.

Mặc dù Trần Thiên rất bất ngờ với hành động của người phụ nữ này, thế nhưng nhìn thấy chai nước là lấy từ trong xe ra, anh liền không chút do dự, sau khi xoáy nắp liền trực tiếp uống.