Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đô Thị Tối Cường Cuồng Thế

Chương 28: Mục Đích Đến Thực Sự

« Chương TrướcChương Tiếp »
Câu trả lời của Diệp Khinh Nhu rất nghiêm túc, khiến cho Trần Thiên lại bất ngờ thêm lần nữa.

Đặc biệt là khi nghe đến chỗ thân phận hợp tác, trong giây lát anh liền nhớ tới cuộc điện thoại lúc đó.

“Cô xác định là tới giúp tôi điều tra, mà không phải là trêu đùa tôi?”

“Trần Thiên, câu này của anh là có ý gì? Tôi có cần thiết phải lừa anh không?” Diệp Khinh Nhu cau mày mở miệng, cô không hiểu ý của Trần Thiên liền tiếp tục nhắc nhở: “Nếu như anh không tin, hiện tại có thể gọi điện thoại để chứng minh thân phận của tôi!”

Trần Thiên không đi lấy điện thoại, anh chỉ quan sát Diệp Khinh Nhu từ trên xuống dưới một phen, nghiêm túc nói.

“Cô quay về đi, tôi không cần người hợp tác!”

Nghe vậy, Diệp Khinh Nhu bất ngờ, bởi vì cô không nghĩ tới việc Trần Thiên lại dám chống lại mệnh lệnh.

Có điều sau đó cô nhìn thấy sự thất vọng trên mặt Trần Thiên, liền hiểu rõ ý của câu nói này, trong nháy mắt liền lộ ra sự khó chịu: “Trần Thiên anh đem những lời vừa nãy nói cho rõ ràng, anh bảo tôi quay về rốt cuộc là có ý gì, có phải anh cảm thấy tôi không xứng để làm người hợp tác với anh phải không?”

“Có cần phải nói rõ ràng như vậy không?”

Trần Thiên bất đắc dĩ nhìn Diệp Khinh Nhu một cái, đặc biệt là khi nhìn thấy sự không phục trên mặt đối phương, anh liền giải thích qua loa một câu: “Kỳ thực cũng không phải là tôi coi thường cô, chỉ là tôi đã quen với việc hành động một mình, giờ đột nhiên lại xuất hiện một người hợp tác, sẽ có cảm giác bó chân bó tay, cho nên cô đừng nghĩ nghĩ nhiều!”

“Tôi đã nghĩ nhiều rồi!”

Diệp Khinh Nhu lộ ra sự khó chịu, hơn nữa không đợi Trần Thiên đáp lại, cô liền tỏ rõ thái độ: “Trần Thiên tôi nói cho anh biết, bất luận là anh có chấp nhận hay không chấp nhận người hợp tác là tôi đi chăng nữa, trước khi nhận được mệnh lệnh của cấp trên, tôi không chỉ không rời đi mà còn sẽ nhìn chằm chằm anh hai tư canh giờ.”

Trần Thiên bất đắc dĩ, đặc biệt là khi đối mặt với khí thế này, anh vô cùng hối hận trước đó đã yêu cầu tìm một người hợp tác.

Có điều sau đó anh nghĩ đến âm mưu của Hàn gia và sự nghiêm túc của người phụ nữ này, anh lại thay đổi thái độ, sau đó lập tức gật đầu.

“Được thôi, nếu như cô đã muốn ở lại, vậy tôi cũng không còn gì để nói nữa, chỉ là hôm nay cô tìm tôi sẽ không phải chỉ vì cái chuyện cỏn con này chứ? Nếu như là vậy thì tôi đi trước đây.”

Nói xong, Trần Thiên lần thứ hai làm động tác chuẩn bị rời đi, cùng lúc đó cũng thúc giục Diệp Khinh Nhu mở miệng.

Diệp Khinh Nhu không biết vì cái gì mà Trần Thiên lại thay đổi chủ ý, thế nhưng nghĩ đến mục đích đến ngày hôm nay, cô liền lập tức mở miệng trả lời.

“Tôi đến tìm anh tổng cộng có hai chuyện, chuyện thứ nhất chính là chuyện cái mũi tên, tôi muốn biết toàn bộ quá trình chuyện này. Chuyện thứ hai là tôi tới tìm anh là muốn nói cho anh một tin, liên qua đến Hàn gia.”

“Chuyện liên quan đến Hàn gia cũng chẳng có gì đáng nói, dù sao thì những việc nên biết cô cũng đều biết hết rồi, những điều mà cô không biết thì tôi cũng không rõ.” Trần Thiên nghiêm túc nói, thế nhưng sau đó lại nghĩ tới Hàn gia, anh lại tiếp tục nhắc nhở.

“Những thông tin liên qua tới Hàn gia, cô muốn nói thì nói nhanh đi, không muốn nói thì sau này tôi cũng tra ra.”

Diệp Khinh Nhu bị tức không nhẹ, đặc biệt là khi nhìn thấy bộ dạng không kiên nhẫn của Trần Thiên, cô theo bản năng mà muốn phát hỏa.

Thế nhưng sau đó cô lại nghĩ đến thân phận hợp tác, cô liền đè nén cơn phẫn nộ, nói thẳng ra trọng điểm.

Thủ hạ của Hàn Chấn Thiên có rất nhiều cao thủ, Chó Hoang là một trong số đó.”

“Trần Thiên, thân thủ của anh cũng không tồi, thậm chí còn có thể lấy một địch ba, thế nhưng tôi khuyên anh tốt nhất là không nên xem thường tên Chó Hoang này, mục tiêu mà bị anh để mắt tới, không ai có thể chạy thoát được. Lần này anh ra tay ở quán bar, còn đả thương Hàn Phi Vũ, Hàn Chấn Thiên nhất định sẽ tìm cơ hội báo thù, rất có thể sẽ tìm Chó Hoang tới đối phó anh.”

“Tiếp theo vài ngày tới vì mục đích an toàn, tôi hy vọng anh đừng tự mình hành động, những chuyện còn lại cứ giao cho tôi xử lý là được!”

Lời nhắc nhở của Diệp Khinh Nhu khiến cho Trần Thiên bất ngờ, đặc biệt là cái tên được gọi là Chó Hoang này, anh ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua, liền không khỏi lắc đầu.

“Tại sao lại là Chó Hoang mà không phải là chó gì khác? Còn nữa, ban nãy ở quán bar tôi lại không có ra tay với Hàn Phi Vũ, lão ta không thể dựa vào điểm này mà vu cáo cho tôi!”

“Chó Hoang là một cao thủ thân cận nhất với Hàn Chấn Thiên, nếu như lão muốn trả thù anh thì Chó Hoang chắc chắn là sự lựa chọn hàng đầu. Còn về vết thương của Hàn Phi Vũ, coi như là anh không trực tiếp ra tay thế nhưng những vết thương mà anh đã gián tiếp gây ra cũng không phải là điều mà Hàn Chấn Thiên có thể tha thứ cho anh.”

“Cho nên coi như anh không vì bản thân mình thì cũng vì Tô Ngưng Tuyết, tôi cũng không hy vọng anh hành động theo cảm tính.”

Diệp Khinh Nhu giải thích rất nghiêm túc, điều này giống y hệt với dự liệu của Trần Thiên.

Mặc dù anh không nghĩ tới Diệp Khinh Nhu sẽ trở thành người cộng tác của anh, thế nhưng sự nhắc nhở của cấp trên cũng không phải là vô duyên vô cớ, anh liền tùy ý gật đầu.

“Được rồi, không phải chỉ là một con chó hoang thôi sao, chỉ cần nó dám tới, tôi sẽ đập nát cái đầu chó của nó!”

Nói tới đây, Trần Thiên cố ý dừng lại, anh thấy Diệp Khinh Nhu lại phát hỏa, không đợi đối phương mở miệng anh lại chuyển đề tài, tiếp tục trả lời: “Có điều cô yên tâm, anh ta không tới tìm tôi, tôi cũng sẽ không chủ động tìm anh ta, như vậy cô có thể yên tâm rồi chứ?”

“Hừ!”

Diệp Khinh Nhu bất mãn hừ lạnh, phát tiết những bất mãn vừa rồi: “Trần Thiên, anh có thích nghe hay không thì tin tức tôi cũng đã đưa tới rồi, tiếp theo anh sống hay chết cũng không có bất kỳ quan hệ gì tới tôi!”

Nói xong, không đợi Trần Thiên phản ứng, cô lập tức xoay người rời đi.

Trần Thiên vốn tưởng rằng người phụ nữ này tức giận, ai ngờ khi anh chuẩn bị mở miệng, Diệp Khinh Nhu lại đột nhiên dừng lại, nói.

“Phải rồi, tư liệu về Chó Hoang tôi đã gửi cho anh rồi, anh không có chuyện gì thì nghiêm túc nghiên cứu một chút đi. Còn có, đừng ra ngoài vào sáng sớm, bởi vì trên thế giới này chỉ có tôi mới có thể bắt anh!”

Nghe vậy, Trần Thiên đầu tiên là vô cùng kinh ngạc, sau đó là lộ ra ý cười, gật đầu đồng ý.

“Yên tâm, tạm thời không chết được, có chuyện gì thì có thể liên lạc bất cứ lúc nào!”

...

Bên kia, thư phòng biệt thự Hàn gia.

Lúc này Hàn Chấn Thiên vẻ mặt âm trầm nghe quản gia báo cáo, đặc biệt là nghe đến tình hình không mấy lạc quan của Hàn Phi Vũ, trong nháy mắt lão nộ ra sự phẫn nộ.

“Ông xác định mọi chuyện đều do Trần Thiên gây nên? Nếu là vậy, tôi nhất định phải lấy mạng của cậu ta!”

“Xác định!”

“Hàn quản gia khẳng định gật đầu, sau đó không đợi Hàn Chấn Thiên hỏi, lão liền lập tức giải thích: “Khi đó Trần Thiên mặc dù không trực tiếp ra tay, thế nhưng lại âm thầm an bài người đối phó với thiếu gia, điều này mới dẫn tới tình trạng nghiêm trọng của Thiếu gia.”

“Hiện tại vẫn không tra ra được thân phận của cậu ta sao?”

Hàn Chấn Thiên bất mãn hỏi, thế nhưng lại nghĩ đến điều gì đó, lão lại tiếp tục hỏi: “Đã bắt được người phụ nữ phối hợp với Trần Thiên chưa?”

“Tạm thời còn chưa tra ra được là ai đã làm, có điều có thể khẳng định là không thoát khỏi có liên quan đến Trần Thiên.” Hàn quản gia thành thật trả lời, thế nhưng sau đó không đợi Hàn Chấn Thiên an bài, anh lại chủ động đề nhắc nhở: “Còn về người phụ nữ đó, trước mắt đã bị chúng tôi khống chế, chỉ cần ông nói, bất cứ lúc nào cô ta cũng có thể đưa ra chứng cứ!”

“Chứng cứ cũng chẳng có bao nhiêu tác dụng, nhưng lại có thể lợi dụng một chút!”

Hàn Chấn Thiên lạnh tanh mở miệng, sau đó không đợi Hàn quản gia nghi ngờ, lão lại tiếp tục giao phó: “Tiếp theo ông bảo Tô Đức Mộc tìm một cơ hội, đem ý này nói cho ông ta biết. Nếu như lần này có thể làm tốt thì những chuyện trước đây tôi có thể bỏ qua, nhưng nếu như ông ta còn tái phạm, sau này đừng trách tôi không khách khí!”

“Rõ!”

Hàn quản gia lên tiếng đáp, ngữ khí mặc dù có chút thành thực nhưng đuôi mắt lại lại lộ ra vẻ đắc ý, “Lần này tôi sẽ đem nguyên câu của ông truyền cho ông ta, tôi tin rằng ông ta nhất định sẽ không để ông thất vọng!”
« Chương TrướcChương Tiếp »