Nghe vậy, Trần Thiên lập thức cảm thấy hứng thú.-
“Bí mật của Tô gia? Cô khẳng định?”
“Sao lại không chứ, lẽ nào anh cho rằng chỉ có chị tôi mới có bí mật sao?” Tô Thuần Nhi không phục mà phản bác lại, tiếp theo không đợi Trần Thiên hết bất giờ cô lại nói tiếp: “Không phải anh vẫn luôn nhớ mong cái hộp đen của ông tôi sao?”
“Cái hộp đen?”
Trần Thiên bất ngờ lần hai, thế nhưng trong tâm lại lập tức nghĩ đến đó là thứ mà Tô Ngưng Tuyết vẫn luôn tìm kiếm nhưng vẫn chưa tìm ra.
“Nói như vậy, cô biết nó ở đâu sao?”
“Đương nhiên rồi!”
Tô Thuần Nhi tự tin gật đầu, thế nhưng tiếp theo cô lại cười giảo hoạt một cái, tiếp tục đáp: “Đừng nhìn tôi như vậy, nếu như anh không thông qua khảo nghiệm tôi sẽ không nói địa điểm chiếc hộp cho anh đâu!”
Đối với câu trả lời này, Trần Thiên lộ ra sự thất vọng thế nhưng trong thâm tâm lại vô cùng chờ mong.
Bởi vì bây giờ anh đang rất tò mò về bí mật thuốc gen di truyền của Tô gia, mặc dù Tô Thuần Nhi đã đáp ứng là sẽ phối hợp với anh nhưng vì muốn nhanh hiểu rõ được chân tướng, anh quyết định sẽ quăng lưới bắt cá lớn!
Được rồi, đừng đùa nữa, nhóc lừa đảo, không biết đã bao nhiêu tuổi rồi.”
Nói xong, Trần Thiên khoát tay đi vào biệt thự.
Tô Thuần Nhi vừa nhìn không những lập tức nóng nảy mà còn để lộ ra một tin tức quan trọng: “Ài ài, khoan đi đã, tôi thật sự biết nó ở đâu, hơn nữa không chỉ vậy, tôi còn biết trong tay chị tôi còn có một cuốn nhật ký của ông!”
Nghe được chữ nhật ký, khóe mắt Trần Thiên lộ ra ý cười.
Ban nãy khi mở miệng, anh còn hoài nghi Tô Thuần Nhi có phải là thực sự không biết gì không, hiện tại xem ra, vận khí của anh cũng không tệ.
Chỉ là cho dù có như vậy, anh cũng không thể quá mức sốt ruột được, mà phải lạt mềm buộc chặt từng bước một.
“ Được rồi, đừng đóng kịch nữa, tôi biết cô muốn chỉnh tôi, cứ cho là như vậy, tôi cũng không thể nào diễn cùng cô vai diễn này được bởi vì ngay cả đạo cụ của nó còn chẳng có.”
Nói đến đây, Trần Thiên còn cố ý lắc đầu, cười khẽ nhắc nhở: “Nói về thứ khác đi, về cuốn nhật ký chẳng hạn, bây giờ chỉ cần cô lấy nó ra, tôi liền đồng ý với cô, nếu không thì tôi lấy cái gì để tin cô chứ?”
Tô Thuần Nhi bị chọc giận, chẳng những đồng ý ngay lập tức mà còn cam kết: “Không phải chỉ là quyển nhật ký thôi sao? Anh đợi đấy, tôi sẽ tìm ra nó cho anh!”
Nghe được câu này, Trần Thiên ngây ra.
Anh không nghĩ tới thứ đồ luôn khiến Tô Tuyết Ngưng luôn lưỡng lự vậy mà giờ đây nó lại được Tô Thuần Nhi đáp ứng một cách dễ dàng như vậy, cho nên anh lại một lần nữa biểu lộ vẻ ngạc nhiên.
“Được, tôi chờ!”
Nhận được đáp án, Tô Thuần Nhi không hề do dự mà lập tức chạy vào biệt thự, thế nhưng rất nhanh liền đi ra.
“Cho anh.”
Tốc độ của Tô Thuần Nhi vượt quá mong đợi của anh, đặc biệt là khi nhìn thấy thứ đồ trên tay cô, anh lại càng kinh ngạc.
“Đây là cuốn nhật ký của ông cô?”
Trần Thiên ngạc nhiên mở miệng, lại một lần nữa nghi ngờ: “Cô chắc chắn là không có lấy đại một cuốn nhật ký nào đó ra để lừa tôi đấy chứ? Tôi có nghe chị cô nói qua nội dung bên trong của nó rồi, muốn lừa tôi cũng không có dễ vậy đâu!”
“Có lừa anh hay không, không phải xem thử là biết rồi sao.”
Tô Thuần Nhi tự tin trả lời, thế nhưng Trần Thiên lại không để ý đến, mà lập tức mở cuốn nhật ký ra, anh liền tìm thấy phương thức làm đẹp mà trước kia có xem qua ở văn phòng.
Qủa nhiên, đúng như anh dự đoán, trong cuốn nhật ký xuất hiện vài chỗ bất đồng.
Mấy chỗ này nhìn như bình thường nhưng Trần Thiên lại hiểu.
Mấy thứ này chính là nhân tố quan trọng của thuốc gen di truyền, điều này làm anh nhịn không được mà kinh ngạc.
“Làm sao cô biết được chỗ cất cuốn nhật ký này? Lẽ nào là chị cô nói cho cô biết?”
Đây chính là nền tảng cơ bản của Tô gia, chị ấy làm sao có thể nói cho tôi được chứ.”
Tô Thuần Nhi đắc ý mở miệng, nhưng tiếp theo cô lại xoay phắt một trăm tám mươi độ, úp úp mở mở nói bí mật này: “Anh không cần phải thăm dò nguồn gốc của thông tin này, tôi tự có cách đặc thù. Bây giờ thế nào, anh có thể đáp ứng tôi không?”
Trần Thiên không trả lời, mà kiểm tra nhiều lần cuốn nhật ký.
Tuy rằng bên trong có liên quan đến rất nhiều phương pháp điều chế về mỹ phẩm, thế nhưng những manh mối về thuốc gen lại rất ít, điều này không khỏi làm cho anh thất vọng lần nữa.
“Đáp ứng cô cũng được, chỉ là cô có thể tiết lộ trước một chút tin tức về cái hộp đen không?”
“Không thể!”
Tô Thuần Nhi dứt khoát từ chối, tiếp đó lại mở miệng giải thích: “Đừng cho rằng tôi không biết anh đang nghĩ cái gì, cho anh xem những thứ này đã là cực hạn của tôi rồi, nếu anh muốn biết những chuyện khác, thì phải hành động.”
Sự giảo hoạt của Tô Thuần Nhi nằm trong dự liệu của anh, thế nhưng lúc này đây anh lại chuẩn bị đáp ứng.
Dù sao anh cũng đang mang nhiệm vụ trên người, coi như là Tô Thuần Nhi thực sự đào hầm anh cũng sẽ không chùn bước mà nhảy vào!
“Đáp ứng cô cũng không thành vấn đề, có điều cho tôi hai hôm, bởi vì hai hôm nay công ty thật sự rất bận!”
“Yên tâm, tôi sẽ cho anh đủ thời gian để chuẩn bị, chỉ hy vọng đến lúc đó anh sẽ không khiến tôi thất vọng!” Tô Thuần Nhi cười híp mắt trả lời, thế nhưng sự giảo hoạt trong ánh mắt lại ngày càng nhiều.
Trần Thiên mặc dù không rõ ràng lắm bài khảo nghiệm này là gì, thế nhưng anh tin Tô Thuần Nhi nhất định là biết cái gì đó liền đáp ứng.
“Được, một lời đã định!”
...
Sáng sớm hôm sau, Trần Thiên dậy sớm.
Anh như vậy không phải là muốn đến công ty làm mà là bị một cuộc gọi đánh thức.
“Tỉnh chưa, nói cho cậu một chuyện, tối qua chúng tôi đã tra cả đêm cái mũi tên mà cậu để lại, cũng đã tra ra được đầu mối, có điều khi bắt người lại để đối phương chạy mất.”
“Sau đó thì sao? Bận cả một đêm mà chỉ đưa ra được một chút kết luận?”
Trần Thiên rất không kiên nhẫn, cho dù anh chưa thức dậy thì anh cũng vô cùng thất vọng với tiến độ truy xét của đối phương.
“Trước mắt chỉ có thể xác định người đã chạy thoát, có thể là liên quan đến người đã gϊếŧ chết bố của Tô Tuyết Ngưng vào tám năm trước!”
Nói đến đây, Trần Thiên lập tức có tinh thần, nhưng cũng mang theo nghi ngờ.
“Cho nên các cậu hoài nghi anh ta chính là tên sát thủ tám năm trước. Chứng cứ đâu?
Chứng cứ chính là cái mũi tên đó, nó giống hệt với cái mũi tên tám năm trước lưu lại trên ngực bố Tô Tuyết Ngưng. Bây giờ thì trên cơ bản chúng tôi có thể xác định được, với kẻ bỏ chạy này chúng ta phải có một bước đột phá mới thì mới bắt được thủ phạm thật sự ở phía sau!”
“Cậu đây không phải là đang nói thừa sao? Hiện tại người cũng đã chạy rồi, nói những lời này còn có ý nghĩa gì nữa chứ?”
Trần Thiên lại thất vọng lần nữa, thế nhưng đối phương lại không bất ngờ lắm, còn tiếp tục giải thích: “Mặc dù lần này để anh ta chạy thoát, nhưng lần sau nhất định sẽ không như vậy. Dù sao trước mặt anh ta cũng là cao thủ nhất đẳng, anh ta tuyệt đối sẽ không có cơ hội chạy trốn lần thứ ba đâu!”
Nghe được câu này, trong nháy mắt Trần Thiên không chỉ hiểu ngay ý tứ bên trong mà còn trợn tròn mắt.
“Nói cho cùng không phải là muốn tôi thay các cậu đi bắt người đấy chứ?”
“Không phải là thay chúng tôi, mà là thay Tô Ngưng Tuyết!”
Trần Thiên nghi hoặc, liền hỏi: “Có ý gì? Lẽ nào các cậu còn có kế hoạch khác sao?”
“Kế hoạch nhất định là có, nhưng là nghĩ cho cậu.”
“Nếu như đoán không sai thì phía bên kia cậu cũng chẳng có tiến triển gì? Cho dù có, Tô Tuyết Ngưng cũng sẽ không tín nhiệm cậu. Có điều kế hoạch hiện tại cũng không tệ, chỉ cần cậu có thể tìm ra hung thủ gϊếŧ chết bố cô ta, cậu thấy sau này cô ta sẽ còn giấu cậu nữa không?”