"Ngươi là tên chết nhát! ! !"
Tiếng gào thét của Linh lập tức vang vọng khắp phòng trọ của Phương Nhiên! !
Linh nổi cáu làm sạc dự phòng run rẩy kịch liệt, thậm chí mơ hồ có ánh sáng chớp động!
“Lão nương tốn nước bọt nửa ngày, chỉ đổi lấy một đáp án như thế của người! ?”
“Không phải, chỉ là tôi thật làm không được, Lão tỷ!” Phương Nhiên vẻ mặt đau khổ cầu xin tha thứ, đi vào bên trong Dạ Chiến chém chém gϊếŧ gϊếŧ, thần thϊếp thật làm không được!
"Xem ra, ngươi là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt phải không?"
Giọng nói của nàng chợt trầm thấp, ngập tràn nguy hiểm.
"Ách, Cô muốn làm gì? !"
Phương Nhiên lập tức kinh hãi, ngồi bệt trên mặt đất, nắm chặt cổ áo của mình như một cô gái đang bị ức hϊếp.
"Phương Nhiên, hiện tại ta chính thức cảnh báo ngươi, nếu như ngươi không cố gắng trong Dạ Chiến tăng cường sức mạnh, lại tiếp tục đi núp lùm, ta sẽ báo cảnh sát nói đã tìm được tung tích của tội phạm truy nã đánh cướp bảo vật quốc gia."
Linh lơ lửng trên không, cao cao tại thượng nhìn xuống hắn.
Khi nghe được Linh nói, thân thể hắn lập tức cứng đờ, hắn run run rẩy rẩy chỉ vào Linh lên án:
"Muốn độc ác như vậy, tuyệt tình như vậy hay không!"
"Đây là ngươi ép ta."
Linh khinh thường nhìn xem Phương Nhiên, lạnh lùng cười nói.
"Tôi cho cô biết, tôi là đàn ông, tôi có giới hạn cuối cùng, dù cho cô dùng biện pháp hèn hạ này ép tôi, tôi. . ." Hắn tràn đầy kiên nghị nói ra, nhưng thật ra đây chẳng qua là thói quen nói chuyện cù nhây của hắn mà thôi, dựa theo tính cách của hắn, câu nói tiếp theo hẳn là sợ hãi chấp nhận.
"Tốt! Rất dũng cảm ! Vậy ta lập tức gọi cho cảnh sát, "
"Ngoan ngoãn nghe lời thì sao" câu nói này nghẹn trong họng hắn, Linh đã kiên định không mở miệng thay đổi, nàng đã quyết tâm sẽ không nuông chiều hắn, tên chết nhát này tuyệt đối không cứu nổi!
"Đợi một lát cảnh sát đến đây, ngươi làm sao. . ."
Linh lạnh lùng cười nói một cách đắc ý, dự kiến một bên thưởng thức bộ dạng bồn chồn sợ sệt của hắn, một bên gọi điện thoại báo cảnh sát, nhưng . . .
Nàng đột nhiên ngây ngẩn cả người.
Nguyên bản dự định quỳ xuống nhận lỗi, lần nữa ôm lấy đùi của nàng, hắn nhìn xem Linh chợt im lặng, trong lòng cũng ngẩn ngơ.
Ài! ?
Hai người cùng lúc nghĩ đến một sự thật.
Đó chính là. . .
"Oa ha ha ha ha! ! ! !"
Phương Nhiên lập tức ‘đầy máu phục sinh’, rất có cảm giác như "hàm ngư phiên thân", chống nạnh cười khanh khách! Bày ra một tư thế Chuunibyou, tay phải che khuất mắt phải, tay trái chỉ về phía sạc dự phòng của mình.
"Triệu hoán thú ngu xuẩn, đừng quên, trong phòng này, không có bất kỳ đồ vật gì để cô báo cảnh sát!"
Linh: ". . ."
Đáng chết, quên mất tên này nghèo túng đến nổi ngay cả điện thoại đều không có!
Móa! Rõ ràng chính là bởi vì tư duy này mình mới rơi vào kết cục như ngày hôm nay, làm sao vẫn không có thay đổi!
"Oa ha ha ha ha ~ "
Phương Nhiên còn tiếp tục chống nạnh cười khoái chí.
"Đừng vui mừng quá sớm, xem như trong phòng này không có điện thoại, ta chỉ cần đi qua phòng kế bên là có thể báo cáo ngươi."
Linh nghiến răng hung hãn nói.
"Đừng suy nghĩ! Căn phòng bên phải và trái, hai bác gái đều ở nhà hai mươi bốn giờ, cô nghĩ tự tiện xông vào nhà dân? Nghĩ cũng đừng nghĩ! ?"
Phương Nhiên đổi động tác lần nữa, làm bộ đẩy lên cặp mắt kính không tồn tại, bày ra tư thế của Conan, vạch trần sơ hở!
Móa! Trong lòng nàng nổi quạu, bác gái trung niên thì thành thật đi quảng trường nhảy múa đi! còn trạch ở trong nhà!
"Ngoại trừ hai nhà này, ta cũng không phải không có lựa chọn khác," Linh chưa từ bỏ ý định cười lạnh nói, nhìn xem bộ dạng muốn ăn đòn của hắn, trong lòng nghiến răng, hận không thể một tát chụp chết hắn.
Nếu ta vẫn còn năng lực, nhất định ném ngươi vào bên trong không gian phản trọng lực!
"Ha ha~, cô nếu không để ý sạc dự phòng biết nói chuyện xuất hiện trên mạng, tôi cũng không quan trọng."
Lần này, Phương Nhiên bày ra tư thế đặc trưng của Lelouch, phảng phất như trên mặt của mình đang đeo mặt nạ, cười lạnh nói.
Ghê tởm!
Nàng trầm ngâm, thật đúng không có cách nào uy hϊếp hắn.
Đáng giận, rõ ràng chỉ là Phương Nhiên, vậy mà phách lối như vậy!
Còn có tên ngu xuẩn này lúc nào phản ứng nhanh như vậy! ?
Một người một sạc nhìn nhau, Linh không biết đang suy nghĩ gì, bộ dạng của hắn như kiểu ‘chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.’
Trầm mặc ba phút, cuối cùng vẫn Linh ‘thua trận’ trước.
Nhẫn nhịn nửa ngày, nàng buồn bực đe dọa lần cuối: "Người tiếp tục lười biếng dạng này sớm muộn cũng sẽ chết."
"Khụ khụ, " Phương Nhiên cũng làm bộ ho khan hai tiếng, chép chép miệng, cũng lui một bước nói ra: "Tôi thật ra cũng nghĩ tăng cường thực lực một chút."
"Nha ~?"
"Nhưng tất nhiên vẫn lấy an toàn làm đầu!"
Đối mặt câu hỏi lại của nàng, Phương Nhiên vội vàng ưỡn ngực một cái nói.
"Cắt ~ "
"Chúng ta cứ như vậy cũng không phải không tốt, tôi bình thường vẫn tham gia những tràng cảnh Dạ Chiến kia, dưới tình huống bảo đảm an toàn, tôi sẽ nghe lời cô.”
Gãi gãi đầu, Phương Nhiên có chút ngượng ngùng nói.
"Ta cũng không có gì để nói cho ngươi!"
Giọng nói loli của nàng vang lên, làm sao nghe câu nói nhảm và mỉa mai này giống như một câu ngạo kiều..
"Ai, " Phương Nhiên thở dài, lần nữa nói ra: "Ngược lại, cô giúp tôi, tôi cũng sẽ giúp cô."
Dừng một chút, Phương Nhiên lại bổ sung một câu.
"Trong khả năng của tôi. . ."
Nghe được câu này, Linh trầm mặc một giây, sau đó cười lạnh nói:
"Há ~, Hết cho rằng ta là triệu hoán thú của ngươi rồi sao?"
Phương Nhiên ngừng một chút, sau đó cười cười, dùng tay xoa xoa mặt mình, không có để cho Linh nhìn thấy vẻ mặt hiện tại của hắn.
"Ha ha, chuyện đó, mặc dù tôi chỉ là một người bình thường, không có năng khiếu gì, nhưng tôi cũng không ngốc.”
“Vậy thì tốt, ta cũng lười nói nhảm cùng ngươi, ta thật đúng là có chuyện cần ngươi giúp đỡ nhưng với điều kiện tiên quyết là ngươi phải đạt cấp B, chỉ cần ngươi đồng ý giúp ta, chuyện về Dạ Chiến, ta tự nhiên cũng sẽ giúp ngươi.”
"Tuy nhiên, nói trước, việc ta cần ngươi đi làm thật không đơn giản, nói không chừng chỉ cần mất tập trung một chút, mạng đều sẽ không còn, ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?"
Giọng nói của nàng lần nữa biến hóa, vẫn là tiếng nói loli, nhưng có cảm giác không rõ ý vị.
"Ừm, nói xong, cô giúp tôi, tôi cũng sẽ giúp cô." Phương Nhiên nở nụ cười, nhẹ giọng đáp ứng, giống như cùng bạn bè hứa hẹn, mà lời hứa này, Linh cũng rất lâu sau đó . . .
"A ~, chỉ bằng thực lực ‘gà mờ’ bây giờ của ngươi, muốn giúp ta còn cần ít nhất chục năm nữa!"
Nhìn xem Phương Nhiên "Ngoan ngoãn phối hợp", Linh khôi phục lại giọng điệu ‘nữ vương độc miệng’ lần nữa, mỉa mai nói:
“Nữ Vương đại nhân, tiểu nhân bị cuốn vào Dạ Chiến mới được có hai ngày thôi, ‘gà mờ’ không phải rất bình thường sao?” Phương Nhiên lại ra vẻ đau khổ, thì thầm oán trách.
"Đừng gọi ta là Nữ Vương đại nhân!" Linh đổ quạu! Đây là xưng hô chết tiệt gì thế!
"Được rồi Nữ Vương đại nhân!" Phương Nhiên có vẻ như ‘tôi không nghe thấy gì cả’.
"Ngươi lại gọi một lần nữa, có tin ta đánh ngươi hay không!"
Linh tung ra đòn sát thủ, uy hϊếp nói, Phương Nhiên âm thầm so sánh độ cứng của mũi mình với sạc dự phòng, vì để tránh cho khỏi lăn lộn kêu thảm trên mặt đất, hắn quyết đoán nhận thua!
“Vậy ngược lại cô cũng nên nói cho tôi biết cô tên là gì chứ?”
"A ~ tại sao ta phải nói cho ngươi biết?"
Phương Nhiên: ". . ."
"Nữ Vương đại nhân. . . ."
"Cút! Đừng gọi ta như vậy!"
"Tiểu Mễ?"
"Mễ em gái ngươi!"
"Vậy thì. . . Kero-chan?"
“Ngươi cho rằng ta là thú nhồi bông biết bay ư!”
"Ai, thật khó hầu hạ, à đúng rồi, về sau buổi tối nhờ cô tắt đèn."
"Hả! ? Dựa vào cái gì muốn lão nương tắt đèn cho ngươi?"
“Cô xem trong anime, triệu hoán thú đều đảm nhận tỏ ra dễ thương và tắt đèn.”
"Liên quan gì đến ta! ! !"
"Tất nhiên là có liên quan, cô nhìn xem, một pin sạc dự phòng không có cách nào dễ thương, thì chỉ còn lại mỗi chức năng tắt đèn này."
"Phương Nhiên! Ngươi có tin hiện tại lão nương lập tức tiêu diệt ngươi hay không!"
"Không tin!"
"Ngươi. . ."
. . .
. . .
Đây chính là thời khắc ban đầu hai người hứa hẹn với nhau.
------------------------------------------
Hàm ngư phiên thân: Hàm ngư hay gọi là “cá ướp muối“, từ ngày xuất hiện bắt nguồn từ câu nói: “Làm người không có mộng tưởng, so với cá chết ướp muối có gì khác nhau” của Châu Tinh Trì trong phim Đội bóng Thiếu Lâm. Ở đây cá ướp muối muốn phiên thân, nó muốn trở mình chứ không làm cá chết nằm ịch nữa, nghĩa là nó đã có mộng tưởng, trở thành một con có mộng tưởng, có phẩm vị cá ướp muối.
Ngạo kiều: trong nóng ngoài lạnh, như kiểu tsundere
Kero-chan: nhân vật trong anime Sakura, là thú linh thú cai quản các thẻ bài Clow thuộc tính hỏa và thổ , ngụy trang dưới hình dạng thú nhồi bông biết bay.