Tình cảnh này, khiến nhân viên thu ngân có chút bối rối.
Cô đã làm nhiều năm ở cửa tiệm như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên cô tiếp xúc với một khách hàng kì lạ như vậy.
Có tiện nghi nhưng không muốn nhận? Còn nhất định muốn thanh toán với giá gốc?
Cô thậm chí có chút hoài nghi vị khách trước mặt này có phải là một bệnh nhân tâm thần hay không.
Nhưng dù có như vậy, cô cũng chỉ có thể làm theo.
"Vị tiên sinh này, mời ngài nhập mật mã. . ."
Hà Thiến vẫn như cũ không tin người đàn ông trước mặt đang mặc bộ quần áo vỉa hè lại có thể trả nổi, hừ lạnh nói: "Thằng nhóc , ngươi thật sự muốn nhập mật mã à! Ta cũng muốn xem xem, cái thứ quỷ nghèo này rốt cuộc muốn chơi trò gì!"
Cô lại đem mũi dùi chuyển hướng Tôn Di: "Tôn Di à Tôn Di, loại người đàn ông như này cô là nhặt được từ đâu? Ánh mắt cô quả thật là không tốt, 5 năm trước, đừng nghĩ là tôi không biết, cô luôn thầm mến phế vật Diệp gia! Lại trong thời điểm phế vật Diệp gia xảy ra chuyện, liền lo chon cất một nhà ba người họ. tôi thật tò mò, không biết phế vật Diệp gia có cái gì tốt?
Vốn nghĩ tên phế vật kia chết đi, ánh mắt cô sẽ tốt hơn chút, không nghĩ tới qua nhiều năm như vậy, ánh mắt của cô vẫn không thay đổi, cô nhìn xem người bên cạnh cô là cái dạng gì, có gì tốt? ở bên một người như vậy không bằng cô ra ngoài bán thân, không cần đoán cũng biết những khách hàng kia so với cái tên này có bao nhiêu tốt hơn!"
Hà Thiến càng nói càng quá đáng, hai mắt Tôn Di đỏ ửng!
Người khác có thể sỉ nhục cô như thế nào cũng được, nhưng không cho phép người khác làm nhục những người Diệp gia đã khuất.
Nắm tay cô siết chặt, móng tay đâm vào lòng bàn tay khiến máu rỉ ra.
Hà Thiến vẫn không có ý định dừng lại nói: "Tôn Di, nếu không tôi giới thiệu cho cô mấy mối làm ăn, làm gà. . ."
Hà Thiến lời còn chưa nói hết, khuôn mặt đau rát lệch sang một bên.
Cô ta không kịp phản ứng!
Cái tát này tới từ Diệp Thần!
Hà Thiến phun ra một cái răng!
" Cái miệng ngươi, ta đã sớm muốn đánh, nếu như không phải nhân nhượng ngươi là phụ nữ, có thể ngươi đã bị sớm hơn rồi."
Thanh âm Diệp Thần âm trầm lạnh lẽo.
Hắn đã sớm muốn ra tay, nếu không phải Tôn Di nhiều lần ngăn cản, loại người này sao có cơ hội nói đến bây giờ?
Loại người này, nếu còn nhẫn nhịn, đối phương sẽ càng lấn tới!
5 năm qua, Diệp Thần trải qua biến cố, rất rõ ràng một điều, kẻ địch, thì nhất định phải một chiêu đè chết!
Tất cả mọi người đều không ngờ rằng Diệp Thần lại đột nhiên động thủ.
Hơn nữa còn ngay trước mặt mọi người ra tay đánh một người phụ nữ.
Mặc dù Tôn Di cảm thấy vô cùng sảng khoái, nhưng khi nghĩ tới hậu quả, trong lòng liền lo lắng.
Không xong.
Đại họa!
Cô cảm thấy, mỗi lần dẫn theo Diệp Thần ra ngoài, tên này tuyệt đối luôn gây ra đại họa!
Hắn căn bản không biết hai chữ nhẫn nại viết như nào hay sao! Tên này luôn nóng nảy, một không sợ trời hai không sợ đất!
Mấy ngày trước vừa ra tay đánh Trần gia Ninh Ba, phải vào đồn cảnh sát, nếu như không phải là thuộc về tự vệ, Diệp Thần chắc chắn là phải chịu tội!
Nhưng tình huống bây giờ lại khác, chính là Diệp Thần chủ động ra tay trước!
Trong lòng Tôn Di giờ phút này lo lắng tới cực điểm.
Lúc sau Hà Thiến lấy lại tinh thần, tóc tai bù xù, giống một người phụ nữ điên, cô đứng lên, chỉ ngón tay vào Diệp Thần quát lên: "Ngươi lại dám đánh ta, từ nhỏ đến lớn cũng không người nào dám đánh ta! Chưa một người nào! Có tin hay không ta. . ."
Lời còn chưa nói hết, một giọng nói máy móc vang lên nói:
"Thanh toán thành công, chúc ngài mua đồ vui vẻ. . ."
Giờ khắc này, không gian chở lên yên tĩnh.
Tôn Di bối rối.
Hà Thiến cũng ngây dại, quên mất mình đang nói gì.
Quét thẻ thành công?
Đây không phải là một con số nhỏ! Con số này cũng phải đi làm tới mấy năm tích cóp lại!
Nhặt rác rưởi?
Nhặt rác rưởi có thể nhặt được một chiếc thẻ đen hay không? Thậm chí thanh toán số tiền này sắc mặt cũng không hề thay đổi?
Không thể nào!
"Cái này. . . Cái này nhất định là giả. . . Nhất định là ngươi và tiệm này đã thông đồng với nhau! Nếu không ngươi làm sao có thể trả nổi. . ."Hà Thiến kích động hét lên.
Cửa hàng Armani thấy có khách hàng nghi ngờ sự uy tín của cửa hàng, sắc mặt liền khó coi: "Vị tiểu thư này, cửa hàng Armani của chúng tôi tại Ninh Ba là một cửa hàng chuyên cung cấp những mặt hàng thượng phẩm, sẽ không có loại chuyện này xảy ra, nếu như ngài lại ác ý bôi đen, chúng tôi sẽ kiện ngài và đưa ngài vào danh sách đen của cửa hàng!"
Hà Thiến không nghĩ tới mũi dùi lại hướng vào mình, vội vàng nhìn về phía Triệu Tuấn tìm kiếm chỗ dựa, làm nũng tố cáo nói: "A Tuấn, bọn họ đều khi dễ em, anh là một người đàn ông chẳng lẽ không bảo vệ em sao?"
Triệu Tuấn gật đầu, vỗ vỗ sau lưng Hà Thiến an ủi, đưa một tấm danh thϊếp cho nhân viên cửa hàng, nói: "xin chào, tôi là Triệu Tuấn dữ chức vụ CFO(ghế thủ lãnh kế toán quan) của tập đoàn Bắc Danh, thứ nhất, tôi mong cô nói xin lỗi bạn gái tôi. Tôi nghĩ cô hẳn là biết Tổng giám đốc Thẩm Hải Hoa tập đoàn Bắc Danh và Armani mấy ngày trước vừa kí hợp đồng hợp tác, tôi không hy vọng vì một nguyên nhân này, dẫn đến vấn đề nào đó không hay cho sự hợp tác này, tôi cũng nghĩ với một chút tiền lương của cô có thể gánh vác được tổn thất này!
Thứ hai, vị tiên sinh này ở nơi công cộng đánh người, hơn nữa còn là trong cửa hàng của các vị, các vị nên sử dụng quyền hạn trong cửa hàng để đuổi hai vị này ra ngoài! Còn sau đó tôi sẽ để cho luật sư ra mặt."
Triệu Tuấn nói, thẳng lưng ưỡn ngực nhìn mọi người, hắn rất hưởng thụ cảm giác đem quyền thế áp bách người khác.
Hắn dùng khóe mắt nhìn lướt qua Tôn Di.
Nhìn vóc dáng quyến rũ xinh đẹp qua bộ đồ thể thao.
Hắn tính toán lát nữa sẽ hỏi xin Wechat của cô, nói không chừng bỏ ra ít tiền liền có thể đem người đặt lên giường, đến lúc đó phải cảm thụ sự sảng khoái hết mình.
Triệu Tuấn nói ra những lời này, nhân viên cửa hàng không dám lên tiếng.
Tập đoàn Bắc Danh và Armani tuần trước vừa thành lập quan hệ hợp tác!
Nếu như cô là người phá hư hạng mục hợp tác này, cô thật sự gánh vác không nổi!
Cô cũng không nghi ngờ thân phận và tấm danh thϊếp của đối phương! Chỉ cần nhìn khí chất của đối phương, cũng có thể nhìn ra là người cao tầng của một tập đoàn lớn!
Cô vội vàng đi tới trước mặt Hà Thiến, cúi thấp đầu nói xin lỗi: "Vị tiểu thư này thật sự xin lỗi! vừa nãy là do tầm mắt của tôi còn hạn hẹp, thật xin lỗi ngài. . ."
Hà Thiến chỉ Diệp Thần và Tôn Di hất cằm nói: "Còn không đem tên quỷ nghèo này, còn có con gà kia đuổi ra ngoài!"
Lời vừa dứt, lại một cái tát nữa lên mặt!
Lần này không phải Diệp Thần, mà là Tôn Di! Tôn Di thật sự là không nhịn được!
Cô một mực nhẫn nhịn, nhưng không có nghĩa đối phương muốn làm gì thì làm! Há mồm ngậm miệng nói người khác là gà, điều này một người phụ nữ sao có thể nhịn?
Diệp Thần nhìn Tôn Di, nhịn không được gật đầu khen ngợi.
Là một người phụ nữ không nhất định phải luôn có tính khí tốt, luôn nhẫn nhịn với những lời sỉ nhục mình, đối với loại người trước mặt này, thì nhất định phải mạnh mẽ!
Triệu Tuấn thấy cơ hội của bản thân đã tới, vội đứng đến trước mặt Tôn Di, nói: "Vị tiểu thư này, cô da tay đánh người như vậy thật không tốt, tôi ở sở cảnh sát Ninh Ba cũng có chút thân thích và bạn bè, hành vi của cô đây cũng có thể ở lại mấy ngày trong đó.
Bất quá thấy cô cũng chỉ là một người phụ nữ, tôi sẽ cho cô một cơ hội, buổi tối đến khách sạn Hilton uống ly rượu, tôi sẽ cân nhắc bỏ qua chuyện này."
Trên mặt hắn nở một nụ cười dâʍ đãиɠ, nhưng được che dấu rất kỹ.
Tôn Di tất nhiên hiểu được ý của đối phương, cô chỉ nói một chữ: "Cút!"
Triệu Tuấn không nghĩ tới đối phương chỉ là một nhân viên trong tập đoàn bán thuốc nhỏ mà dám không nể mặt mình, hừ lạnh nói: "Đã như vậy, hai người các ngươi cứ chờ đó, tôi ngày hôm nay lấy danh nghĩa tập đoàn Bắc Danh hướng tập đoàn Hoa Mỹ gây áp lực, tôi muốn xem các người làm cách làm để ở lại Ninh Ba!"
Triệu Tuấn lộ khuôn mặt dữ tợn! Hắn yêu thích loại cảm giác nắm quyền lực trong tay !
Nhưng rất nhanh, một chậu nước lạnh đem hắn dìm xuống!
Một thanh âm tức giận truyền đến từ sau lưng: "Khẩu khí thật là lớn, ta Thẩm Hải Hoa ngày hôm nay ngược lại là muốn xem xem ai dám mượn dùng danh nghĩa tập đoàn Bắc Danh gây áp lực cho Diệp thần y!"