Chương 19: Chương 15 Trời Ạ! Tỉnh!

Tất cả mọi người nghe được con số năm mươi triệu, sắc mặt hoàn toàn thay đổi!

Người này là bị điên!

Triệt triệt để để người điên!

Sáu mươi triệu đổi một mạng sẽ thua thiệt sao?

Dĩ nhiên không thua thiệt! Hơn nữa còn được lợi!

Nhưng điều kiện kiên quyết là chữa khỏi bệnh!

Nhưng đây chính là ung thư thời kỳ cuối, các bác sĩ trên toàn thế giới đều chưa có biện pháp chữa khỏi!

Diệp Thần đút hai tay vào túi, nói: "Cho các người ba giây thời gian cân nhắc, thời gian với ta là rất quý báu, không chữa, ta đi. Ba. . . Hai. . ."

"Trị! Ta trị!"Thẩm mẫu rống to trả lời.

Cô không có cách nào khác để lựa trọn, coi như thằng nhóc trước mắt này là tên lường gạt, cô vẫn muốn thử.

"Được."Diệp Thần bước vào căn phòng, "Đi chuẩn bị mười triệu, ta tiến hành đợt trị liệu đầu tiên, để cho ông ấy tỉnh lại, thời gian này, không ai được phép bước vào!"

Nói xong, hắn trực tiếp đóng cửa lưu lại mọi người đang ngơ ngác đứng ngẩn người.

Mấy giây sau, mọi người mới lấy lại được tinh thần.

"Tên nầy thật có thể đem ba ba cứu tỉnh?"Thẩm Mộng Giai không tự tin nói.

"Hừ, máy móc đã kiểm tra qua, tâm điện đồ cũng không nhảy, ba ba đã chết cũng không thể sống lại, ngươi còn tin được hắn, ta ngược lại muốn xem xem tên súc sinh này, làm sao để cho ba ba tỉnh lại, nếu như hắn không làm được, ta liền báo công an rằng hắn là kẻ lừa đảo!"Thẩm Mộng Long bò dậy, tức giận nói.

Bác sĩ Khâu cũng nên tiếng giải thích: "1 tiếng trước, ta cũng xem xét tình trạng bệnh nhân, không có còn chút sức sống, ở y học đã được coi như là tử vong, ta khuyên mọi người vẫn đừng nên ôm hy vọng, chuẩn bị hậu sự đi."

Thẩm mẫu nhìn chằm chằm cánh cửa gian phòng kia, không nói gì, cô hai tay run rẩy, cô khát vọng có kỳ tích xảy ra!

Trong phòng.

Diệp Thần nhìn Thẩm Hải Hoa cơ hồ đã chết lẩm bẩm nói: "Ngươi coi như chưa tận số, ở một khắc cuối cùng, gặp được ta. Sẽ kéo ngươi từ quỷ môn quan trở về!"

Lời nói vừa ra, đảm nhiệm phi phàm vận chuyển 《 Cửu thiên huyền dương quyết 》, một cỗ linh khí màu vàng nhạt từ đan điền tràn ra! Từ từ hội tụ lại nơi đầu ngón tay đang dơ ra!

Giây kế tiếp, ngón tay hắn nhanh chóng biến hóa, tạo thành một cái quyết ấn!

"Thiên địa huyền hoàng, yêu quái, âm ma hoàn dương trận! Lên!"

Diệp Thần vận dụng chân khí tại đan điền nhanh chóng trừu ly, quanh thân hắn hình thành một đạo trận mang kim sắc!

Trận mang nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng thu vào lòng bàn tay của Diệp Thần!

"Cho ta đi!"

Diệp Thần đem trận mang tiến tới trước người Thẩm Hải Hoa!

Ngay sau đó, chuyện quỷ dị xảy ra, thân thể Thẩm Hải Hoa lại có thể trôi lơ lửng!



Vô số phù văn cổ xưa di chuyển xung quanh thân hắn!

"Chính là bây giờ!"

Diệp Thần móc ra túi ngân châm, những ngân châm kia tự động bay tới đâm vào trong cơ thể Thẩm Hải Hoa!

Thân thể con người có mười hai kinh mạch, kỳ kinh bát mạch, mười hai kinh mạch và đảm nhiệm, đốc hai mạch gọi mười bốn kinh.

Diệp Thần muốn làm chính là dùng kim bạc và trận pháp nối liền dương mạch của Thẩm Hải Hoa!

Bởi vì là dương mạch, đại biểu sinh!

Rất nhanh, tử khí ở khoang ngực của Thẩm Hải Hoa tản đi hết!

Giống như quỷ phủ thần công!

Hơn nữa theo thời gian từ từ trôi qua, gương mặt vốn tái nhợt của Thẩm Hải Hoa lại dần dần hồng hào lên, thậm chí còn có thể nghe được một tia tiếng hít thở yếu ớt!

Bên giường có bộ máy điện đồ với đường thẳng tắp cũng có phản ứng gập nghềnh báo hiệu sự sống!

Thời khắc này cả cơ thể Diệp Thần đổ mồ hôi ướt hết bộ quần áo đang mặc trên người!

Thiết lập trận và dùng kim, đồng thời tiến hành, đã hao phí một lượng lớn tinh thần cùng với chân khí .

"Xem ra còn cần tu luyện nhiều hơn, chờ có tiền, có thể mua những dược liệu kia, tốc độ tu luyện hẳn có thể tăng nhanh."

10 phút sau, thân thể Thẩm Hải Hoa từ từ rơi xuống, ánh sáng nhạt do linh khí tản ra dần dần tiêu tán rồi mất hẳn.

Diệp Thần thở dài một hơi, giai đoạn thứ nhất đã hoàn thành, Thẩm Hải Hoa tỉnh lại chẳng qua là vấn đề thời gian.

Nhưng bước này ước trừng chỉ có thể kéo dài sinh mệnh cho ông ta được ba ngày, nếu như muốn ông ấy khỏe mạnh như người bình thường, còn cần ăn vào một viên đan dược.

"Sớm biết hao phí chân khí như vậy, ta nên đưa giá một trăm triệu! Thôi, cũng là khách hàng đầu tiên, liền giảm bớt vậy."

Diệp Thần mở cửa phòng, nhìn mọi người, nói thẳng kết quả không vòng vo: "Coi như thuận lợi, bên trong ông ấy sắp tỉnh. Đúng rồi, tiền của ta đâu ?"

Mọi người thấy cả người Diệp Thần ướt đẫm mồ hôi, một mặt mệt mỏi tất cả đều cả kinh.

Chữa bệnh có cần mệt mỏi như thế này không?

Làm sao cảm giác giống như đang thi chạy marathon?

"Đại sư, có thật không? Ý người là Hải Hoa sắp tỉnh lại?"

Thẩm mẫu có chút khó tin.

Diệp Thần mệt mỏi gật đầu một cái.

"Cám ơn. . . Cám ơn đại sư, đây là thẻ ngân hàng, mật mã là sáu số không."

Ngay tại thời điểm Thẩm mẫu giơ ra thẻ ngân hàng trong tay đưa cho Diệp Thần, Thẩm Mộng Long dơ tay đoạt lại!

"Mẹ, ngươi nhìn bên trong phòng, ba ba có dấu hiệu nào nói sẽ tỉnh? Không phải còn nằm sao, loại người lừa gạt này nói mà người liền tin ngay? Tên nầy cố ý tắm ở bên trong, làm dáng vẻ mệt mỏi, chính là tranh thủ lấy được sự đồng tình!"



Bác sĩ Khâu cũng là hừ lạnh nói: "Thua thiệt ngươi vẫn là một người thầy thuốc, cả ngày lẫn đêm nghĩ cách lừa gạt tiền người ta, ta cũng cảm thấy xấu hổ thay ngươi."

Một bên, Thẩm Mộng Giai muốn nói chuyện cùng Diệp Thần, nhưng cô cũng biết ba ba là không thể nào tỉnh, trừ phi có kỳ tích.

Có lẽ Diệp Thần thật sự là một tên lừa gạt.

Diệp Thần lạnh lùng nhìn lướt qua mọi người.

Tại một nơi mọi người không nhìn thấy. Diệp Thần nở một nụ cười khinh bỉ, một giây kế tiếp, thân thể động, trực tiếp dáng một cái tát ở trên mặt Thẩm Mộng Long.

Thẩm Mộng Long "Tuyệt đối không nghĩ tới" đối phương sẽ xuất thủ, muốn tránh đã không thể nào, ngã nhào một cái, lần nữa té xuống đất, tấm thẻ liền thuận thế bay ra khỏi tay.

Diệp Thần không để ý phản ứng của những người xung quanh, đưa tay bắt được thẻ ngân hàng, sau đó quay lưng hướng dưới lầu đi xuống.

"Đây là số tiền ta xem bệnh có được. Còn nữa, ông ấy sẽ tỉnh, nhưng chỉ có thể kéo dài sinh mệnh ba ngày, 3 ngày sau, không có thuốc của ta, thiên vương lão tử có muốn cứu ông ấy cũng không thể!"

Rất nhanh, Diệp Thần biến mất trong tầm mắt mọi người.

Thẩm Mộng Long chật vật bò dậy, sờ gương mặt của mình, giật mình phát hiện cả khuôn mặt lại có thể cùng sưng lên! ,

"Cmn, súc sinh này lại dám đánh ta! Hắn còn trước mặt nhiều người như vậy cướp đi mười triệu, Ha ha, nhiều người làm chứng như vậy. Ta phải báo cảnh sát! Ta muốn hắn chết!"

Bác sĩ Khâu cũng vội nịnh nọt nói: "Thẩm thiếu, ta có người bạn làm ở cục cảnh sát Ninh Ba, ta có thể gọi điện thoại nhờ hắn."

"Được !"Thẩm Mộng Long cắn răng nghiến lợi nói.

Ngay tại lúc này, đột nhiên, một đạo tiếng kêu sợ hãi vang khắp toàn bộ biệt thự!

Chỉ thấy Thẩm mẫu vội vọt vào phòng!

Tất cả mọi người ngẩn ra, vốn nghĩ Thẩm mẫu lại muốn tự sát, nhưng khi ánh mắt mọi người nhìn vào trong phòng trong nháy mắt đó!

Ngây dại!

Bởi vì là, bởi vì là —— Thẩm Hải Hoa trên giường bệnh được chuẩn đoán đã chết, lại đang ngồi trên giường!

Thật sự ngồi dậy!

Làm sao có thể!

"mẹ ơi, đây là người hay là quỷ?"

Thẩm Mộng Long sợ hãi lùi lại mười mấy bước, trên mặt hắn tràn đầy sự sợ hãi!

Một người đã chết, nay lại ngồi đó ánh mắt nhìn chằm chằm hắn, cái này có bao nhiêu kinh khủng và dọa người!

Tiếu Mẫn đặt mông ngồi trên mặt đất, hai chân không ngừng run rẩy!

Bác sĩ Khâu run sợ không chịu nổi, trên lớp áo khoác dài trắng nhìn xuống dưới lại một mảng ướt đẫm!

Hắn thật sự bị sợ đến tiểu.

Hắn hành nghề chữa bệnh mấy chục năm, không biết đã nhìn qua bao nhiêu người chết, nhưng hình ảnh này, hắn chưa từng thấy qua.