Diêu Chi tu luyện ngàn năm thành tiên, được đặc cách phong làm tiên quan, nắm giữ sổ sinh tử, thống lĩnh mệnh cách của phàm nhân. Nàng hạ phàm giám sát số mệnh của phàm nhân, nào ngờ quan mới đến đốt …
Diêu Chi tu luyện ngàn năm thành tiên, được đặc cách phong làm tiên quan, nắm giữ sổ sinh tử, thống lĩnh mệnh cách của phàm nhân.
Nàng hạ phàm giám sát số mệnh của phàm nhân, nào ngờ quan mới đến đốt ba đống lửa, toàn thiêu trên người mình.
Phàm nhân mà nàng giám sát không chỉ thông minh khó lường mà còn hết sức đẹp.
Trong giới tiên quan có câu, phàm nhân mà họ quản lý tốt nhất nên có dung mạo bình thường, trí thông minh tầm thường, tính cách méo mó, như vậy mới có thể nhẫn tâm thuận theo sổ sinh tử, đẩy xuống Hoàng Tuyền cho xong chuyện.
Nhưng vận may của nàng không tốt lắm, người này không hề dính dáng đến ba điều trên, không chỉ đẹp trai mà còn thông minh, lương thiện... hình như là lương thiện...
Nàng vừa hạ phàm đã bị phát hiện tung tích.
"Ưʍ..." Diêu Chi ấp úng, lúng túng, nhìn dung mạo tuấn tú của hắn bèn nhanh trí nói, "Ta... cầu sắc thôi, ... được không công tử?"
Hắn: "... Không được lắm, cô nương."
Bạn ơi ra chương thế nào vậy