- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi
- Quyển 2 - Chương 3: Thương Hồ cường hãn
Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi
Quyển 2 - Chương 3: Thương Hồ cường hãn
Bên ngoài náo nhiệt rầm rầm,bên trong cũng là một mảnh xuân sắc khôn cùng.
Bất quá, xuân sắc trong phòng có điểm khác thường .
Chỉ thấy,trên thảm hồng sắc thượng hạng, có một tuyệt thế mỹ nam đang chật vật nằm, áo hơi hơi xốc lên, lộ ra da thịt tuyết trắng non mềm bên trong, sáng bóng oánh nhuận, quả nhiên là mê người. Môi hồng nhuận khẽ nhếch, ánh mắt mê ly nhìn người phía trên.
Kẻ còn lại, một thân trường bào hồng sắc xinh đẹp, thân mình thẳng tắp dán lại. Một tay ôm lấy vòng eo người phía dưới, một tay ái muội tham nhập quần áo người dưới thân. Mà chiếc quần, đang bị một tay người tuyệt mỹ dưới thân siết chặt lấy. Hai người nhìn nhau, giằng co ——
Rốt cục, Thương Hồ có chút thất bại ghé vào trên thân Mộ Thiên Dao, hơi thở lửa nóng thẳng tắp phun ở cần cổ Mộ Thiên Dao: “Sư phụ, vì sao ta vừa nghĩ đến người, liền muốn bổ nhào vào người ngay?”
Mộ Thiên Dao lạnh run, cảm tình tiểu tử này thuận theo suy nghĩ của hắn a?
Dùng sức nắm đám tóc trước mặt, đem môi tác loạn ở cần cổ di dời, Mộ Thiên Dao nhẹ nhõm thở dài một hơi, sau đó cười nói: “Đồ nhi, suy nghĩ của ngươi là không đúng rồi. Ngươi hẳn nên đem tầm mắt đặt ở trên thân động vật giống cái a——” Mồ hôi tuôn như mưa. Hiện tại nàng là nam , hơn nữa trên thân còn có những bí mật nào nàng cũng không biết, trăm ngàn lần không thể bại lộ ——
Thương Hồ nhăm mày, còn thật sự nhìn Mộ Thiên Dao: “Sư phụ, ta nghĩ, ta thích nam nhân —— “
Cái gì? Mộ Thiên Dao cả kinh,hoảng sợ…
Tiểu tử này còn là một công a? Cứ như vậy thì càng không được! !
“Khụ khụ!” Mộ Thiên Dao muốn đứng dậy, không biết làm sao, bị Thương Hồ gắt gao đè nặng: “Đồ nhi, kỳ thật vi sư là nữ nhân —— “
“Khụ khụ…” Lần này đến phiên Thương Hồ bị sặc. Hắn không dám tin trừng lớn hai mắt. Trong mắt tràn đầy hoảng sợ, còn có kinh hãi, trong lòng cũng là kinh hỉ dị thường. Vốn nghĩ rằng mình là kẻ đoạn tụ , xem ra, thân mình mình so với đôi mắt còn lợi hại a. Ít nhất, lần đầu tiên khi mình vừa gặp sư phụ, lửa nóng liền lập tức ngẩng đầu. Từng có một lần , hắn còn vì bản thân mình thích nam nhân mà rối rắm rất lâu, không ngờ a không ngờ——
“Sư phụ ——” Kích động suýt chút nữa lệ nóng doanh tròng: “Sư phụ, kỳ thật ta thích nữ nhân —— “
Khóe miệng Mộ Thiên Dao run rẩy lợi hại, sau đó hét lớn: “Kỳ thật vi sư bất nam bất nữ —— ” =))
(Ta chết cười đoạn đối thoại này)
“Không quan hệ ——” Thương Hồ đắc ý nhẹ nhàng vỗ về hai má tuyệt mỹ của Mộ Thiên Dao. Tinh quang trong mắt lóe ra không chừng. Ánh mắt nóng bỏng làm Mộ Thiên Dao cực kì không được tự nhiên, trong ánh mắt đó còn mang theo du͙© vọиɠ trắng trợn, dường như muốn lột sạch quần áo trên thân nàng.
“Sư phụ, chỉ cần là nàng, mặc kệ là nam hay là nữ, đều không quan hệ. Tốt lắm, sư phụ,chúng ta hãy bớt sàm ngôn đi, làm chính sự quan trọng hơn ——” Nói xong đôi tay loạn động, bộ dạng háo sắc thoạt nhìn thật giống như đã tám trăm năm chưa được đυ.ng vào nữ nhân vậy. Hai mắt lóe lục quang, tươi cười trên mặt hết sức đáng đánh đòn, môi nhanh chóng bắt nạt đôi môi của Mộ Thiên Dao, ngăn chặn ngay những lời nói hung tợn có thể bị nói ra. Một tay rất nhanh mơn trớn trên cầncổ: “Sư phụ, nhẹ chút. Nếu phế đi, hạnh phúc tìиɧ ɖu͙© nửa đời sau của nàng sẽ không có đâu ——”. Nguyên bản Thương Hồ đang đắc ý, đột nhiên cảm giác dưới thân bị Mộ Thiên Dao hung hăng nắm, suýt chút nữa nổ tung.
Trên trán lướt qua vài giọt mồ hôi lạnh, có chút ủy khuất nhìn Mộ Thiên Dao, eo nhỏ nhẹ nhàng xoay giật, phong tao vô cùng tặng cho Mộ Thiên Dao một cái mị nhãn. Một bên mị nhãn như tơ nhìn nàng: “Ân… Sư phụ…”
Tiếng kêu yêu mị chỉ làm cho Mộ Thiên Dao nhiệt huyết sôi trào. Cả người máu nóng đảo lưu, âm thầm vận khởi nội lực, tính đánh văng hắn ra ——
Ánh mắtchợt lóe, Thương Hồ cảm giác được quyết định của nàng. Đột nhiên, một tay hung hăng sờ nắn tại chỗ mềm mại kia, mang theo ý trừng phạt, mang ý theo khıêυ khí©h mà sờ. Mộ Thiên Dao vừa mới ngưng tụ được nội lực bởi thế nháy mắt đã bị tiêu thất——
Cảm ứng được xúc cảm tốt đẹp dưới tay, Thương Hồ thầm than: Thật sự là, lớn như vậy,mà mình cư nhiên không phát hiện ra nàng là nữ nhân ——
Xoa bóp, cảm giác thật tốt a. May mắn nàng là nữ nhân, nếu đúng là nam nhân, nhéo xuống khẳng định không có xúc cảm tốt như vậy đâu. Nhận thấy được nội lực Mộ Thiên Dao đã triệt hồi, trong mắt Thương Hồ xẹt qua một tia thắng lợi, sau đó môi lại nhanh chóng phiên quấy ở trong miệng nàng, làm cho Mộ Thiên Dao không kịp phản ứng lại. Không khí chung quanh càng ngày càng nóng, hai tròng mắt Mộ Thiên Dao nguyên bản thanh minh dần dần phủ sương mù, trên thân từng trận ma cảm làm cho nàng lòng say thần mê. Không tự giác buông vật đang nắm trong tay ra, phản thủ ôm lấy lưng của hắn.
Ánh mắt Thương Hồ bỗng dưng sâu thêm, cảm ứng được tay nàng đã buông ra, Thương Hồ âm thầm thở dài một hơi nhẹ nhõm. Sau đó cả người mềm nhũn giống như là vừa đánh xong một trận đánh ác liệt vậy.
Trong phòng, hai người tận tình thân thiết triền miên.
Thương Hồ phát huy nguyên vẹn tiềm chất sắc lang, gắt gao ôm Mộ Thiên Dao, trong lòng thỏa mãn không có cách gì tự thuật. Lúc này, hắn đang kích động, từ khi hắn bắt đầu muốn Mộ Thiên Dao,đã không nghĩ nhanh như vậy có thể ôm nàng vào lòng ——
Thương Hồ cởi bỏ hồng y ngăn chặn giữa hai người, Mộ Thiên Dao mê ly phát hiện, cái tên lẳиɠ ɭơ này, cư nhiên cũng không mặc gì bên trong.Nhất thời có chút thanh tỉnh, sợ là lần xuất cốc này đều do người này một tay tính kế. Chẳng lẽ người này khẳng định như vậy có thể ăn nàng sao? ? Bất quá ngay lập tức, Mộ Thiên Dao chẳng còn thời gian để nghĩ lung tung nữa .
“Bá…” Kéo bạch y tản ra hai bên, mảnh vải trắng bao chặt ngọn núi lộ ra.
Thương Hồ có chút bất mãn nhìn cuộn vải trắng bao vây hai vυ", ánh mắt hơi hơi mang theo trách cứ nhìn Mộ Thiên Dao. Sau đó dụng nội lực trong tay chấn động, nháy mắt, vải trắng hóa thành từng mảnh nhỏ rơi xuống: “Sư phụ, làm sao nàng có thể ngược đãi chúng nó như vậy? Đây là chốn hạnh phúc của ta đó nha —— “
Mộ Thiên Dao một tay như dây leo quấn quanh cổ hắn, một tay siết lấy vật lửa nóng, khóe mắt mị hoặc. Nhất thời, hạ thân Thương Hồ căng thẳng, thiếu chút nữa liền phóng thích ——
Thương Hồ không chịu thua hôn môi, chóp mũi, đuôi lông mày của nàng, một chút lại một chút châm lên hỏa diễm trên thân nàng.
“A…” Mộ Thiên Dao hấp một ngụm lãnh khí. Nam nhân chết tiệt này, kỹ thuật chết tiệt tốt như vậy——————
Bên ngoài, lúc này kín người hết chỗ,các tiết mục trên đường cái trong Thiên Âm tiết, so ra đều kém tiết mục hấp dẫn người trong hoa lâu này.
Lúc này,trong một phòng khác trên lầu hai, vài thân ảnh tuyệt mỹ đang tĩnh tọa. Mấy người đó như không yên lòng nghe điệu hát dân gian khai vị dưới lầu.
Nếu như Mộ Thiên Dao nhìn thấy bọn họ, tất nhiên sẽ nhịn xuống. Mấy tên này đúng là vài đồ đệ tuyệt sắc của nàng——
“Tam sư huynh, tại sao ngươi lại bỏ bạc mời chúng ta đến nơi này?” Trong Ác Ma cốc, chẳng ai không biết người này của nặng hơn người, hôm nay cư nhiên hào phóng mời vài sư huynh cùng đến hoa lâu này tiêu phí như vậy, chẳng lẽ trời đổ mưa hồng sao?
“Khụ khụ…” Thương Dương có chút xấu hổ cười, sau đó nghiêm mặt nói: “Ta nói cho các ngươi biết a, hoa khôi Hoa Thi Thi của hoa lâu này chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân a. Ta đây nắm chắc sở thích của các huynh đệ, mời các ngươi đến thưởng thức thiên hạ đệ nhất mỹ nhân a. Cỡ nào khó được a…” Thương Dương rõ ràng có ý nói sang chuyện khác, nhưng lúc này, đại gia cũng lười liền nói toạc ra.
“Thật sự? Đệ nhất mỹ nhân?” Thương Ngự có chút tâm tính tiểu hài tử, ngẩng đầu qua, mặt đẹp, môi mọng hơi đô đô : “Không biết có đẹp được như sư phụ hay không?—— “
Lời này vừa nói ra, nhất thời, mọi người đều là một trận xấu hổ. Đúng vậy, sư phụ tuy rằng là nam nhân, nhưng có dung nhan tuyệt mỹ, đã là trên đời hiếm thấy. Đương nhiên, đã là nam nhân bình thường, khó tránh khỏi sẽ có ý tưởng. Bất quá, mọi người đều tự hiểu trong lòng, cũng không nói thêm gì.
“Haiz, cũng không biết sư phụ dạo đến chỗ nào rồi đi !” Thương Ngự than nhẹ một tiếng. Khuôn mặt tuyệt mỹ thản nhiên phiếm chút ưu sầu, tuy hơi non nớt, nhưng cũng làm cho không ít người trong hoa lâu ghé mắt, phần lớn đều là nữ nhân. Cũng có bộ phận nhỏ nam nhân có ham muốn đặc thù, nhìn Thương Ngự nuốt nước miếng liên tục——
Thương Phong lạnh nhạt nhìn người đang nhảy múa dưới đài, trong mắt thường thường mang một tia hứng thú. Thương Phong vốn là người có vẻ phong lưu, sau đó bởi chuyện Bạch Lăng mà tinh thần sa sút trong một khoảng thời gian. Hiện tại, mọi người buồn cười lắc đầu nhìn ánh mắt hắn tràn ngập hứng thú.
“Võ công sư phụ cao như vậy, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Chúng ta vẫn nên nhìn xem mỹ nữ đi!” Thương Dương đắc ý cười, sau đó nhìn đámThương Ngự tuổi còn nhỏ, nói: “Các sư đệ, đều đã trưởng thành rồi, cũng nên khai trai a —— “
“Phốc…” Thương Sắc tàn bạo nghiêm mặt uống rượu, đột nhiên nghe một câu như vậy, phun luôn ngụm rượu tong miệng ra.
“Khụ khụ…” Thương Uyên cả kinh liên thanh ho khan, Thương Ngự lại vẻ mặt đỏ bừng.
Còn có mấy người, phản ứng tuy không mãnh liệt như vậy, chỉ là, không khí đột nhiên xấu hổ đi nhiều.
“Nói như vậy, tam sư đệ đã sớm khai trai rồi ?” Thương Hàn không nhanh không chậm ngắm Thương Dương, liếc mắt một cái. Cái tên chỉ biết có tiền này, khẳng định sẽ không chịu tiêu tiền tìm nữ nhân đâu. Như vậy, chẳng lẽ là ở bên ngoài có người để thân mật ? Ân, xem ra ít đi một người uy hϊếp——
“Bốp… bốp” Một trận ồ lên vỗ tay, vũ nương xinh đẹp đi xuống đài, các tiết mục trrước tuy rằng không có gì đáng xem, nhưng đám vũ nương phong tư xinh đẹp khiến không ít nam nhân yêu nhất. Bởi vậy, người cổ động tự nhiên cũng không thiếu.
“Tốt lắm. Các vị, yên lặng một chút, yên lặng một chút ——”Tú bà còn giữ được một phen phong vận lắc mông đi lên đài, trên mặt mang đầy ý cười phong tình vạn chủng: “Kế tiếp là một trong bốn mỹ nhân đệ nhất của chúng ta : Vân Vũ lên đài hiến vũ. Hơn nữa, sẽ từ trong các vị tìm ra một vị đại gia, cùng trải qua đêm đẹp ——”
“A… Vân Vũ Vân Vũ —— “
“Thật là Vân Vũ a. Mẹ nó, sớm biết vậy thì lão tử đã mang nhiều ngân phiếu đến a —— “
“Sẽ không a. Vân Vũ làm sao có thể công khai hiến vũ chứ?” Nghi hoặc ——
Nhất thời, phía dưới hỗn loạn một trận, không ít nam nhân hai mắt phiếm lục quang, chảy nước miếng, thèm nhỏ dãi nhìn trên đài. Cứ việc người còn chưa có lên đài nhưng trong mắt da^ʍ quang cũng nhịn không được mà tràn ra ——
“Nga, con đàn bà lẳиɠ ɭơ đó a. Lão tử đã lâu không có nếm đến hương vị của nàng rồi. Nhớ ngày đó, vì muốn nếm thử hương vị của nàng, lão tử suýt chút nữa phá sản ——” Một cái thanh âm thô lỗ khí thô nói.
“Haiz, có thật ngươi được nếm thử rồi chứ, chúng ta cũng chỉ mới nhìn đã con mắt thôi đã nghĩ đến cọp mẹ trong nhà .Haiz , ngươi nói tại sao mỹ nữ đều tìm đến hoa lâu này vậy? ?”
…
Phía dưới cứ việc nghị luận, mặt trên cũng náo nhiệt không thôi. Trong đám này, chỉ có một gian sương phòng gắt gao đóng cửa, không để lộ ra một tia khe hở nào.
Trong phòng, một mảnh lửa nóng.
Lần lượt bên cửa sổ có một cái bàn lớn, còn có mấy cái ghế dựa, lúc này đều bị tiêu diệt đến một góc sáng sủa. Trên mặt đất, hai thân hình quấn quýt si mê .Chính khi mê say lâm vào điên cuồng vốn là hình ảnh da^ʍ mị, nhưng lúc này lại có vẻ duy mỹ hài hòa, giống như vốn nên là vậy ——
Thương Hồ hai mắt mê ly, chìm đắm trong cảm giác tuyệt vời cực hạn. Loại kɧoáı ©ảʍ tiêu hồn thực cốt này, làm cho hắn dục tiên dục tử —— Rất nhanh, chiến trường đã lan đến toàn bộ căn phòng. Hai người võ công không tầm thường, thể lực tự nhiên cũng là nhất đẳng . Mà Thương Hồ lại còn liều mạng muốn hảo hảo biểu hiện trước mặt Mộ Thiên Dao.
“Ân…” Một tiếng yêu kiều, Mộ Thiên Dao hung hăng cắn một ngụm trên bả vai Thương Hồ. Trong mắt cảm giác được một tia bạch quang xẹt qua, thân mình nháy mắt buộc chặt. Mà lúc này, Thương Hồ rốt cục cũng giao ra tinh hoa, thỏa mãn khẽ liếʍ khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Thiên Dao. Trên mặt hắn mang ý thỏa mãn, tươi cười hạnh phúc.
Mộ Thiên Dao nhắm lại hai mắt, thân mình vẫn gắt gao dây dưa, ai cũng không có buông ra. Bình phục lại tâm tình, Mộ Thiên Dao nhẹ nhàng mà đẩy đẩy Thương Hồ: “Lăn xuống đi, nặng muốn chết ——” Thương Hồ không biết làm sao lại cười, dùng sức nắm cả vòng eo Mộ Thiên Dao: “Sư phụ, ta còn muốn ——” Thanh âm mang theo ý tứ làm nũng . Nếu như bình thường, Mộ Thiên Dao hẳn sẽ cảm thấy cả người nổi đầy da gà. Nhưng là lúc này, kí©ɧ ŧìиɧ vừa mới qua đi, thân mình vốn mệt mỏi, hơn nữa thân thể hai người còn ẩn ẩn tương liên, lúc này còn có dấu hiệu bừng tỉnh. Mộ Thiên Dao cả người vô lực, đôi tay mềm ôm lấy cổ Thương Hồ, ánh mắt híp lại, ánh mắt gống hệt một chú mèo con được thỏa mãn. Thương Hồ nhìn xem một chút mà tất cả máu trong người liền bành trướng…
Thương Hồ gắt gao cắn chặt răng, hít sâu một chút, thân mình hai người tướng thϊếp không có một tia khe hở, sau đó, thân mình hung hăng động lên——
“A…” Mộ Thiên Dao kêu một tiếng sợ hãi, sau đó tức giận nhìn vẻ mặt tặc cười của Thương Hồ. Lập tức, trong mắt nàng xẹt qua một tia tươi cười không có hảo ý. Đầu ngón tay trái theo chậm rãi vòng ra sau lưng, khıêυ khí©h trượt xuống —— chậm rãi nhập vào giữa hai chân, trong mắt hiện lên một tia uy hϊếp.
Thân mình Thương Hồ cứng đờ, sau đó cầu xin tha thứ nhìn Mộ Thiên Dao.
“Như thế nào. Đồ nhi thân ái của ta, ngươi không phải đã nói, để cho vi sư áp ngươi sao?” Tay phải Mộ Thiên Dao nhẹ nắm chóp mũi của hắn, đạm cười, trong mắt hiện lên một tia trêu tức.
Khóe miệng Thương Hồ giương lên, thản nhiên xẹt qua độ cong duyên dáng. Nhẹ nhàng ngậm ngón tay tựa bạch ngọc, khẽ liếʍ: “Hảo. Sư phụ muốn áp đồ nhi như vậy, đồ nhi cũng không có ý kiến!” Mị nhãn như tơ, dưới thân bắt đầu luật động một chút.
Nháy mắt, lửa nóng lan tràn, Thương Hồ xoay người một cái, ôm Mộ Thiên Dao đứng lên, cười hết sức tà ác. Dùng tư thế này đi đến giường lớn trong phòng.
Khi đi lại, thong thả cọ xát, quả thực làm cho Mộ Thiên Dao sắp phát điên.
Đến bên giường, Thương Hồ rất nhanh biến hóa tư thế, để cho Mộ Thiên Dao ở bên trên. Hắn trưng vẻ mặt vô tội nhìn Mộ Thiên Dao sắp phát điên: “Sư phụ vẫn muốn ở trên mặt áp ta sao?”
Hung tợn trừng Thương Hồ, Mộ Thiên Dao liền đổi tư thế ngồi, đôi tay giở trò trước ngực bạch ngọc, sau đó rất nhanh vung tay lên,một sợi tơ rất nhỏ theo đó bay ra. Rất nhanh quấn quanh đôi tay của Thương Hồ, rồi nàng đưa buộc chặt hắn thành hình chữ đại ở trên giường ——
“A… Nguyên lai sư phụ thích chơi thế này a…” Mị nhãn chớp chớp, Thương Hồ không lắm để ý phóng điện với Mộ Thiên Dao.
Mộ Thiên Dao rất nhanh động lên, mặc kệ thế nào, cũng không thể bạc đãi chính mình a.
“Ân… Ân… A…”
“Phách…” Mộ Thiên Dao đầu đầy hắc tuyến vỗ một cái: “Lão nương còn chưa động, ngươi kêu cái lông a!” *cười nghiêng ngả*
Đầu đầy hắc tuyến, kêu lớn tiếng như vậy, sợ người khác không biết hắn đang làm gì sao? ?
Thương Hồ ủy khuất nhìn Mộ Thiên Dao, môi hơi đô đô. Nhưng đôi mắt toát hỏa diễm cũng nóng cháy nhìn chằm chằm trước ngực Mộ Thiên Dao không có một chút che giấu. Bởi vì động tác của Mộ Thiên Dao mà rung động, lúc này,máu mũi thiếu chút nữa phun ào ào…
Mộ Thiên Dao nằm úp sấp thân mình, đối với ánh mắt như sói đói của hắn cũng không nói gì. Ánh mắt nàng trong suốt nhìn hắn: “Ngươi nói xem, kỹ thuật của ngươi tốt như vậy, trước kia đã trải qua bao nhiêu nữ nhân rồi?” Mộ Thiên Dao không mắc bệnh chung của nữ giới, thời điểm lên giường liền truy cứu mấy chuyện đó. Hỏi vậy thuần túy là vì tò mò ——
Không sai, trong nội tâm Mộ Thiên Dao thuộc loại nữ nhân yêu bát quái vẫn không thay đổi. Nàng đối với nhóm đồ đệ này đều rất ngạc nhiên, tò mò thân phận của bọn hắn. Hiện tại Mộ Thiên Dao đối với thế giới này, nói tóm lại, rất là xa lạ. Vốn hỏa bạo lão cha của nàng mất tích, nàng phải thực vội vàng mới phải. Bất quá, nàng không phải loại người xúc động. Nàng rất lý trí, biết mình lập tức phải làm cái gì.
Trước kia nàng quá mức tín nhiệm Từ bá, không biết thủ hạ của hắn là của thế lực nào. Hiện tại chính nàng cũng không biết nên làm sao. Bất quá, Mộ Thiên Dao nàng trời sinh không phải loại người chỉ biết theo saungười khác. Từ khi trở về từ Huyền Thiên cốc, Mộ Thiên Dao đã bắt tay vào chuẩn bị .
“Hừ…”Thấy Mộ Thiên Dao thất thần nửa ngày, Thương Hồ rướn thân đυ.ng nhẹ lên trên: “Sư phụ, nếu còn không động nữa, đồ nhi sẽ bị nổ tung đó —— “
Mộ Thiên Dao nhất thời sửng sốt, sau đó phiết phiết miệng, tay phải không khách khí nhéo nhéo da thịt bóng loáng kia.
“A…” Thương Hồ xinh đẹp cười: “Sư phụ, không phải là nàng… đang ghen đó chứ? ?” Khóe miệng giơ lên, Thương Hồ phá lệ hưng phấn. Điều này nói lên cái gì? Sư phụ cư nhiên quan tâm hắn trước kia từng có nữ nhân hay chưa nha. Ha ha, thật sự là rất sung sướиɠ nha.
Mộ Thiên Dao đầu đầy hắc tuyến, sau đó hung hăng ngồi xuống, không biết là trừng phạt mình hay là trừng phạt hắn.Lần này, một đạo điện lưu đồng thời bổ trúng hai người, khiến cả hai đồng thời kêu nhỏ một tiếng, cùng nhau phóng thích ——
Cảm thụ được dư vị sau kí©ɧ ŧìиɧ, Thương Hồ rất muốn ôm thân mình hương nhuyễn. Nhưng do đôi tay bị trói, hắn đành phải nóng lòng a.
“Sư phụ, ta không có nữ nhân nào khác ——” Ngoài ý muốn , Thương Hồ không được tự nhiên nghiêm mặt, tựa một tiểu tức phụ ngượng ngùng nói.
“Không phải chứ?” Mộ Thiên Dao tràn đầy hoài nghi nhìn hắn: “Vậy làm sao ngươi có kĩ thuật tốt như vậy?” Thương Hồ này, chết tiệt hảo kỹ thuật, làm cho nàng hoài niệm không thôi,không giống như tiểu tử Thương Thiên ngây ngô, lúc trước suýt chút nữa tiến sai cửa, suýt chút nữa đem nàng bạo cúc hoa… Mồ hôi a mồ hôi, lời này nàng cũng dám nói ra, bởi vì thật sự là rất dọa người …
( Đã thấy Dao tỷ hoành tráng chưa nào?)
“Sư phụ…” Thương Hồ lập tức suy sụp hạ mặt, trừng mắt nhìn Mộ Thiên Dao. Chết tiệt, nàng cứ không tin hắn như vậy?
“Tốt lắm. Sư phụ, mau giúp ta cởi dây trói ra đi!” Ánh mắt Thương Hồ lóe ra không chừng.Tiểu yêu tinh này, cư nhiên dám hoài nghi hắn có nữ nhân khác? Hừ hừ, đợi lát nữa xem hắn hảo hảo thu thập nàng thế nào.
Mộ Thiên Dao bĩu môi, phất tay một cái, sợi dây như có sinh mệnh từ trong tay Thương Hồ rụt về, Mộ Thiên Dao ngồi dậy: “Tốt lắm, chúng ta nhanh thu thập một chút, bên ngoài hẳn đã sắp bắt đầu rồi. Mau chân đến xem a.” Thương Hồ mang theo vẻ mặt muốn tìm bất mãn nhìn Mộ Thiên Dao: “Sư phụ, mấy tiết mục đó có gì đẹp mặt , ta nghĩ chúng ta…” Mộ Thiên Dao cau mày hung hăng trừng hắn: “Ta thích! !”
Thương Hồ nhất thời ủ rũ xuống, sau đó liền trắng trợn tiêu sái xuống giường, đi đến bên cửa sổ nhặt quần áo trên mặt đất lên. Lần này bởi vì nơi này không thuận tiện, cho nên hai người đều cẩn thận không xé nát quần áo.
Nhặt quần áo lên, Thương Hồ nghênh ngang tiêu sái trở về.Thân hình thon dài, vai rộng mông hẹp, tóc đen tán loạn rối tung sau người, từ trong xương lộ ra một loại xinh đẹp mị hoặc. Mộ Thiên Dao nhịn không được bắt đầu cảm thán, nam nhân này thật yêu nghiệt ——
Nghênh ngang tiêu sái trở về, khí lực hoàn mỹ, làm cho Mộ Thiên Dao không biết vì sao đỏ mặt nhìn vật nào đó. Người này, thật đúng là dám khoe khoang a.
Nhìn Mộ Thiên Dao đỏ ửng hai gò má, nhất thời, Thương Hồ cầm xiêm áo tạo dáng một chút, sau đó mị nhãn nói: “Sư phụ, kỳ thật chúng ta hoàn toàn có thể tiếp tục thêm một lần !” Nói xong có chút suy nghĩ liếc mắt ngắm hạ thân một cái, trong lòng than nhỏ, tra tấn người a , du͙© vọиɠ của mình khi nào thì mãnh liệt như vậy ? Mộ Thiên Dao tức giận nhận quần áo, nhìn nhìn, có chút tiếc hận lắc đầu. Thương Hồ này, cũng không biết cố ý hay là vô tình, cư nhiên đem xé nát toàn bộ nội y của nàng, chỉ lưu lại ngoại bào. Bất quá, vẫn tốt hơn là không có gì. Mộ Thiên Dao cũng không phải người câu nệ, lấy quần áo qua, tiêu sái mặc vào. Có điều bên trong trống rỗng , làm cho nàng rất là không quen, nhất là kí©ɧ ŧìиɧ vừa mới qua đi, thân mình còn chưa có rửa sạch. Lúc này, Mộ Thiên Dao lại nghĩ đến một vấn đề —— sẽ không tạo ra một ‘sinh mạng’ đi? ?
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi
- Quyển 2 - Chương 3: Thương Hồ cường hãn