“Thiếu gia…” Một trận gió nhẹ phất qua, phía sau Mộ Thiên Dao rất nhanh xuất hiện một bóng người, người đó mặt không chút thay đổi nhìn đám người phía dưới, ngữ khí cũng là vô cùng cung kính ——
Thản nhiên gật gật đầu, Mộ Thiên Dao nhẹ nhàng phất ống tay áo một cái, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện thêm một chỗ trống sạch sẽ: “Ngồi đi, có trò hay để nhìn…” Dứt lời, khóe miệng nàng hơi hơi giơ lên, ánh mắt lóe ra nhìn đội quân ở mặt trước nhất đang ngăn cản những người muốn vào cốc, trong mắt xẹt qua một tia ấm áp ——
Từ bá vẻ mặt phức tạp nhìn bóng dáng Mộ Thiên Dao có chút nhỏ gầy, sau đó lại nhìn đám người phía dưới: “Thiếu gia, theo tình thế này xem ra, bọn họ chắc hẳn có ý định giúp sức tiếu gia nhưng thật ra chúng ta có thể lợi dụng họ một phen —— “
Mộ Thiên Dao nhìn thêm một chút, sau đó quay đầu trừng mắt nhìn Từ bá, thanh âm sẵng giọng quát: “Cho dù ta thật muốn phục hưng Huyễn Thần bộ tộc, ta cũng sẽ tự mình nghĩ biện pháp, lợi dụng người khác sao? Hừ, Mộ Thiên Dao ta khinh thường làm như vậy ——” thu hình ảnh người trước mặt vào trong mắt, bóng dáng cao ngạo đó, ở trong mắt Từ bá được phóng đại vô hạn, khí thế không thể địch nổi kia, làm cho cuồng nhiệt trong mắt Từ bá càng sâu, đây là huyết mạch kế thừa Huyễn Thần, là hi vọng cuối cùng của bọn họ…
Phía dưới vẫn còn tiếp tục chém gϊếŧ, thiết huyết quân đội trước nhất mặt tiến thối có thứ tự, rõ ràng ngay từ đầu họ đã biết chỗ có sắp xếp trận pháp, cho nên, rất nhanh chuyển hoán trận hình, sau đó mở ra trận pháp, đem một phần những người kia vây ở trong trận pháp. Người mặt sau đột nhiên cùng đoàn người phía trước mất liên hệ, một đám cũng hoảng thần , đứng nguyên tại chỗ không dám bước tiếp, lúc này, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Trong mắt người đời, Ác Ma cốc là kiểu tồn tại ác ma, lại cũng là ác mộng của không ít nhân sĩ giang hồ. Sở dĩ bọn họ dám đến này, bất quá cũng là ỷ vào người đông thế mạnh thôi…
Ở trên cao nhìn xem phía dưới một lát, Mộ Thiên Dao bắt đầu cảm thấy không thú vị , cũng bắt đầu cảm thấy có gì đó rất không thích hợp ——
“Sao lại thế này?…” Kỳ quái nỉ non, một đám người lớn như vậy, trừ bỏ ở giữa là đám người có võ công thượng thừa, tuy rằng người khác võ công cũng tạm ổn, nhưng là, đại đa số có võ công cũng không cao lắm. Ngay từ đầu Mộ Thiên Dao bị một đám người làm cho mê muội ở bên này, nhưng thật ra nàng cũng không để ý võ công của bọn hắn, lại hoặc là, vốn Mộ Thiên Dao đối với võ công trên đại lục này cũng không hiểu nhiều lắm, lúc này tinh tế suy nghĩ lại, thật không thích hợp ——
Đột nhiên đứng lên, hai mắt Mộ Thiên Dao trừng lớn: “Chết tiệt,sao ta có thể bỏ quên nơi đó ——” nói xong xoay người hướng tới Từ bá hét lớn: “Nhanh chóng, hồi cốc, mở ra Thanh Trừng trận! Một người cũng bất lưu ——” nói xong, tay áo vung lên, cả người bay lên, trong không trung chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh, sau đó biến mất ở trong tầm mắt khiến Từ bá kinh hãi——
Từ bá vừa từ trong thân pháp tuyệt diệu của Mộ Thiên Dao phục hồi lại tinh thần, nhất thời lại bị tin tức này làm cho sợ ngây người —— mở ra Thanh Trừng trận? ! Trận pháp này từ khi thiết lập cũng chưa bao giờ mở qua. Tuy rằng có tiếng là bảo hộ Ác Ma cốc,trên thực tế mà nói đó cũng là một loại uy hϊếp. Người trong giang hồ đều biết về chuyện này, nhưng chưa có ai chứng kiến qua, cho nên, hiện tại, bọn họ đều có chút nghi ngờ đối với sự tồn tại của Thanh Trừng trận——
Từ bá rốt cuộc không phải ngốc tử, ánh mắt ở dưới mặt đám người nhìn quét một vòng, nhất thời, nét mặt già nua giận dữ ——
Thần sắc tàn nhẫn trong mắt thoáng hiện, sau đó quay người đối diện với rừng cây, giơ tay lên, hung hăng buông ra ——
“Oanh —— “
“Oanh long long…”
“Phanh —— “
“…”
Chỉ trong một thoáng, đất rung núi chuyển, hai bên núi cao đột nhiên lay động lên, giống như tùy thời có thể dễ dàng sập xuống vậy. Từ bá lãnh mạc xoay người, rất nhanh hồi cốc, bây giờ, sự tình bên này hắn không cần phải lo lắng nữa——
Người phía dưới bị tiếng gầm rú thức tỉnh ,trong một khoảng thời gian ngắn đều giật mình ngây ra, nhìn thấy cự thạch cuồn cuộn từ trên hai bên núi rơi xuống, cả một đám mới bắt đầu kêu cha gọi mẹ chen chúc ra bên ngoài ——
“Oanh ——” khói đặc tràn ra 4 phía,ở giữa sườn núi đột nhiên xuất hiện vô số Nấm Vân*, nổ tung cây cối đá vụn chung quanh, phía dưới đám người chật chội nhất thời chết vô kể ——
(*) Có lẽ là tên một loại thuốc nổ
“A, chạy mau …” Một tiếng thét kinh hãi, sau đó một đám người phía sau tiếp phía trước trốn ra hướng ngoài cốc. Trong lúc đó, những người đi ở phía sau , không có phản ứng kịp thời , nháy mắt bị người có võ công hơi cao vượt lên , trở thành bàn đạp chân. Sau đó, bóng người hoa lên, xanh xanh trắng trắng bay đầy trời. Lúc này, võ công cao chiếm tiện nghi, không ít người võ công thấp, bị giẫm hoặc bị thương mà chết, còn có người bị trở thành tấm chắn thịt người ngăn cản bụi đất còn có cỏ cây mảnh vụn từ bốn phía bay tán loạn đến——
“Trốn a…” Không biết là ai rống to một tiếng, nháy mắt, mặc kệ phía trước hay là mặt sau, đều bắt đầu khởi động chạy ra bên ngoài, lúc này, không có ai phát hiện ra, những hắc y nhân cùng với đội quân ngăn địch trước mặt đột nhiên không rõ tung tích…
————
Lúc này Mộ Thiên Dao cũng hổn hển hướng bên kia chạy qua ——
Cửa vào Ác Ma cốc trừ bỏ đường chính phía trước cùng với đường nhỏ ở mặt sau này, còn có một chỗ, chính là mặt vách núi đen. Từ nơi đó đi xuống dưới tuy có nguy hiểm, nhưng đối với người võ công cao cường muốn xuống dưới cũng là việc dễ dàng. Tuy rằng nơi đó có thiết kế vô số đại trận tiểu trận, hoàn hoàn là các trận pháp trấn giữ, làm cho người ta không dễ dàng xông vào, nhưng… . sắc mặt Mộ Thiên Dao trầm xuống, xem những người đến trước kia, bọn hắn cư nhiên biết rõ chỗ nào có trận pháp, giống như đi qua nhiều lần rồi… Từ đó có thể thấy được, nếu không phải trong số bọn họ có một người cực hiểu biết về trận pháp ,vậy chính là… trong đám bọn họ có người biết rõ hết thảy trận pháp trong Ác Ma cốc…
Lúc này, Mộ Thiên Dao có ngu ngốc đi nữa cũng biết, bọn người đó đến không phải vì Ác Ma cốc, bọn hắn đến tất nhiên là có ý đồ lớn hơn nữa —— Huyền Thiên cốc ——