Quyển 1 - Chương 51: ghen

Phía bên ngoài nhìn đi nhìn lại cũng không thấy gì ngoài đôi tay của mình, ngửa đầu nhìn bầu trời tối đen như mực, mỗ nam ra vẻ u buồn, Mộ Thiên Dao trong gió hỗn độn ——

“Lăn ——” một cái ám khí phòng da^ʍ tặc được phóng ra.

“Tránh ~” nháy mắt nghiêng người, tránh khỏi giầy ám khí, mỗ nam thở dài một tiếng, sau đó mở đôi tay vô tội ra: “Sư phụ, ta thấy người dạo này càng ngày càng nóng tính, thật sự là dễ tức giận a…” Nói xong, còn kéo dài âm, chỉ kém không có thủ thế làm ra lan hoa chỉ.

Mộ Thiên Dao không kiên nhẫn trực tiếp đem một chưởng chụp vỡ đại môn vốn bị phá hỏng: “Tiến vào cho ta! ! !”

Mỗ nhân bên ngoài nhẹ nhàng lâng lâng tiến vào, nhưng cũng không quên tiếc hận nhìn lại đại môn đoản mệnh: ” Võ công của sư phụ lại tăng tiến không ít a…”

Mộ Thiên Dao trực tiếp xem nhẹ câu này của hắn, ngược lại gắt gao theo dõi hắn ——lục đồ đệ, Thương Minh ——

Ngày thường, đồ đệ này cũng không tỏ vẻ thích mình, hơn nữa còn rất bề bộn, hôm nay có phải bị trúng gió không a? ?

Chỉ thấy Thương Minh chắp tay ở sau người, đi thong thả từng bước, thậm chí chậm rãi dao động trước người Mộ Thiên Dao——

Hai mắt Mộ Thiên Dao có chút suy nghĩ nhìn hắn, trong đầu nháy mắt xẹt nhanh qua một tia gì đó, nhưng là quá nhanh, cái gì cũng chưa bắt được.

“Sư phụ, dạo này đồ nhi rất buồn rầu a…” Đưa tay xoa xoa đầu, mặt nhăn nhíu, thậm chí cả khuôn mặt đều nhăn lại một đoàn.

“Nga?” Mộ Thiên Dao không để ý lắm tùy ý nghiêng thân ngồi ở trên giường, tư thế như vậy, thấy như thế nào cũng giống như dụ hoặc, tuy rằng chỉ là một động tác đơn giản, nhưng khi Mộ Thiên Dao làm, thì lại thấy tiêu sái tự nhiên như vậy, lại có một phen ý tứ dụ hoặc hàm xúc khác, nguyên bản ánh mắt của Thương Minh vốn thanh minh, thậm chí là phức tạp, nhất thời buồn bã, hầu kết cao thấp lăn lộn, sau đó sắc mặt thẹn thùng vượt quá sức chịu đựng: sư phụ thật là yêu nghiệt a, người này nếu thân là nữ nhi, sợ là thiên hạ đều vì nàng đại loạn—— (aaaaaaaa, một màn mỹ nam thẹn thùngà kỳ thực muốn hóa thân thành sói mà còn giả bộ)



Cũng may, tu luyện qua đi, Mộ Thiên Dao cũng không phải quá mệt mỏi, cho nên chỉ là nhàn nhạt nhìn Thương Minh: “Kỳ thật dạo này vi sư cũng rất buồn rầu ——” giật nhẹ khóe miệng, nàng là rất buồn rầu, hiện tại nàng thầm nghĩ muốn bỏ chạy ——

“Sư phụ a, đồ nhi thế này mới là nên kêu khổ não——” tựa hồ đối cái gọi là buồn rầu của Mộ Thiên Dao không có hứng thú, Thương Minh vẻ mặt đau khổ, buồn bực nhìn Mộ Thiên Dao: “Ta phát hiện, thực tế mà nói ta thích nam nhân —— “

Bom a, đại bom kinh thiên a ——

Mộ Thiên Dao lập tức rụt lui, sau đó kéo chăn qua, hảo hảo đem chính mình dấu vào trong: “Đừng, ta, ta là đàn ông đích thực đó…”

Ánh mắt Thương Minh lóe lên, sau đó hướng về phía Mộ Thiên Dao mạnh nhảy qua ——

A, Thiên Dao gϊếŧ ta ——

Mộ Thiên Dao ai thán, bất quá, động tác của nàng tuyệt không chần chừ một phút, lăn lộn một cái nháy mắt liền đứng ở trên mặt đất.

“Hào, sư phụ, ngươi theo ta đi —— “

Mộ Thiên Dao tiêu sái nhấc chân ——

“Phanh ——” lòng bàn chân cùng đầu Thương Minh thân mật tiếp xúc.

Sắc mặt Mộ Thiên Dao âm tình bất định, đồng thời nghi hoặc trong lòng càng lúc càng lớn, ánh mắt cũng nhìn kỹ người trước mặt mặc dù mang vẻ mặt đáng khinh, nhưng hai mắt là của người thanh minh. Trong mắt tinh quang chợt lóe, nháy mắt Mộ Thiên Dao đã nằm vào chỗ của mình trên ghế ngồi, ngữ khí lạnh nhạt, thậm chí là lạnh lùng nói ra: “Nói đi, ý đồ đến đây của ngươi —— “

(Các anh ý muốn dùng mỹ nam kế với chị, sau này bị phản đòn, một đám ngã gục trước chị luôn J)



Hừ, đám đồ đệ này nhìn như điên điên khùng khùng, hoặc là một đám không rành thế sự, nhưng… Sự thật thật sự như thế sao, đám người đó, từng cái đều có mục đích mới đến đây, nàng không thể dễ dàng tin, bọn hắn đều là kẻ dễ bắt nạt ——

Nghe được Mộ Thiên Dao có câu hỏi này, nhất thời, trên mặt tươi cười Thương Minh đều biến mất, khí thế cả người cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, khóe miệng mang theo một chút tươi cười, chỉ là tươi cười cợt nhả kia đã đổi thành tươi cười châm chọc.

“Nga? Sư phụ cho rằng đồ nhi tới đây có chuyện gì sao?” Hèn mọn khinh thường nhìn Mộ Thiên Dao: “Bất quá có một chút chuyện sư phụ thật sự đã đoán sai rồi, đồ nhi thật đúng là thích nam nhân, như thế nào, sư phụ lớn lên như vậy… Ân, mỹ mạo,nên đồ nhi có tâm tư như vậy, chẳng lẽ không có khả năng?”

Nghe xong trong giọng nói của đối phương mang theo ý châm chọc, Mộ Thiên Dao nhíu mày: “Thương Minh, ta có đắc tội qua ngươi sao? !” Nửa như nghi vấn, nửa lại là khẳng định, bằng không, tại sao hắn nói chuyện với mình miệng đầy châm chọc? ?

“Hừ ——” thản nhiên hừ một tiếng, Thương Minh lạnh lùng nhìn Mộ Thiên Dao: “Thế nào, sư phụ chính mình dám làm không dám nhận? Sư phụ nếu có thể thích nam nhân, vì sao đồ nhi không thể?” Khóe miệng lại châm chọc .

Híp hai mắt lại , ngữ khí Mộ Thiên Dao cũng chuyển thành đông lạnh : “Ngươi đây là ý gì?”

“Ý gì?” Đi đến trước người Mộ Thiên Dao, cúi đầu, cùng Mộ Thiên Dao bốn mắt nhìn nhau: “Sư phụ, ngươi có dám nói, hôm nay rõ ràng ban ngày ban mặt , ngươi cùng Tứ sư huynh ở trên hành lang không có làm qua cái gì không?” Trong giọng nói tràn đầy trào phúng cùng khinh thường.

Buổi sáng, hành lang ——

Bỗng dưng, Mộ Thiên Dao nghĩ đến cái hôn ban ngày, chẳng lẽ… Bị hắn nhìn thấy? ? Nhưng vì sao hắn có loại phản ứng này?

Đợi đã, hắn nói hắn thích nam nhân… Chẳng lẽ, nàng tự mình đa tình , hắn thích là… Thương Hồ… Mà loại phản ứng này của hắn là… Ghen ——

Trong nháy mắt, Mộ Thiên Dao bị sét đánh chết sững——