Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi

Quyển 2 - Chương 31: canh hai

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trời đông giá rét, thậm chí trong rừng gió lạnh run rẩy không ngừng, bụi cây cao lớn, không biết đã có lịch sử mấy trăm năm. “Sát sát…” Chân giẫm ở lớp lá khô thật dày tích trên mặt đất, một tiếng thanh thúy vang vang lên, có chút làm cho người ta sợ hãi, nhất là thời điểm chỉ có một mình…

Đây là một cái đường có vẻ hẻo lánh, thường thường có bụi gai, may mắn, thân thủ Mộ Thiên Dao không sai, cả người rất nhanh hiện lên trong đám cây cối, thản nhiên lưu lại một đạo tàn ảnh.

Đột nhiên, Mộ Thiên Dao phóng nhẹ cước bộ, phía trước cách đó không xa có một đội hàng ngũ đang nghỉ ngơi tại chỗ, hơi hơi cảm ứng một chút, đại khái khoảng ba bốn mươi người gì đó, xem từ bọn hắn hơi thở trên thân, hẳn không chịu thương tổn gì.

Lặng lẽ tiếp cận, Mộ Thiên Dao che giấu thân mình rất tốt, ẩn núp từ một nơi bí mật gần đó.

Là bọn hắn, Thương Dã…

Mấy người chiếm cứ khoảng trống vừa vặn dưới gốc cây lớn, từ góc độ Mộ Thiên Dao nhìn lại, vừa vặn có thể nhìn đến bộ mặt của Thương Dã. Đây là một nam tử thoạt nhìn ba bốn mươi tuổi, diện mạo có điểm thiên về hơi thở thư hương, cả người giống như một tú tài cổ đại. Người như vậy, làm sao giống một cái người tham lam, hơn nữa… Bọn họ còn thương lượng trước muốn nửa đườnb chặn gϊếŧ bọn đại sư huynh…

“Sư thúc, khi nào thì chúng ta động thủ…” Đột nhiên, một nam tử diện mạo âm nhu đến gần thương dã, ngữ khí âm lãnh, trong mắt xẹt nhanh qua một tia tàn nhẫn ——

“Tam sư huynh…” Mộ Thiên Dao hơi kinh hãi. Trước kia chính là người cười đến sáng lạn tựa ánh sáng mặt trời, đối với mình cũng tốt lắm – tam sư huynh, làm sao có thể… Trong lòng đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, nàng biết, đó là cảm giác chân chính thuộc loại Mộ Thiên Dao, tam sư huynh này, nhớ rõ thời điểm mình phải rời khỏi phái Điểm Thương, hắn còn tặng mình một đoạn lộ trình sao thật lớn, từ ánh mắt hắn mang thần sắc quan tâm, không giống làm bộ, như vậy, đây là có chuyện gì…

“Ân, đợi lát nữa sau khi đi vào sâu một chút, ngươi, ngươi, ngươi, mang theo vài đệ tử theo cùng, trong đây có rất nhiều nguy hiểm, phía trước có mấy chỗ hiểm địa, chúng ta đi chỗ nào đi. . . .” Trên mặt ôn nhuận, xuất hiện hung ác không hợp, làm cho Mộ Thiên Dao hung hăng rung mình, không phải sợ hãi, mà là… nổi da gà khắp người ——

“Bất quá, vài cái đệ tử hắn mang theo đều là tinh anh. . . .” Nam tử này rất là xa lạ, phỏng chừng hẳn là ngoại môn đệ tử ——

“Hừ, trong rừng này, nơi nơi đều là nguy hiểm, các ngươi đã quên vừa mới phát hiện một đường đi tới toàn là thi thể sao. Nếu không phải chúng ta có bản đồ, lúc này, chúng ta có thể nhẹ nhàng tới nơi này như vậy chắc? Cho dù Úc Dương hắn lợi hại như thế nào nữa, chung quy chỉ là võ công cao một chút thôi, muốn thật đấu với ta? Hừ…” Khinh thường hừ lạnh…

“Sư thúc anh minh ” Tam sư huynh cười lạnh, khuôn mặt nguyên bản âm nhu tuấn tú lúc này có chút vặn vẹo.

“Tật Phong, đợi lát nữa ngươi cũng lưu lại đi, ta nghĩ, nhất định ngươi hy vọng tự tay chấm dứt từng người” trên mặt Thương Dã lộ vẻ tươi cười đáng khinh, nháy mắt, gương mặt ôn nhuận trở nên xấu xí, sắc mặt thế kia, thật không biết lúc trước vì sao hỏa bạo lão cha còn muốn để hắn ở lại phái Điểm Thương nữa .

“Dạ, sư thúc, bất quá, sư thúc đáp ứng qua ta…” Tật Phong, cũng chính là tam sư huynh của Mộ Thiên Dao có chút chần chờ nói với Thương Dã.

“Điểm ấy sư thúc đương nhiên biết. Ngươi yên tâm đi, chỉ cần gϊếŧ Úc Dương, đối thủ lớn nhất cạnh tranh của ngươi đã không còn, Mộ Thiên Dao liền là vật trong túi ngươi thôi. Mọi sự xong xuôi, sư thúc sẽ thả ngươi xuống núi, cho hai người các ngươi qua ngày tiêu dao… Khặc khặc khặc khặc…” Trên mặt, trong mắt Thương Dã đều là loại ý cười âm âm u tịch mịch, nhất là tiếng cười kia, trực tiếp làm cho da đầu người ta run lên ——

“Tạ sư thúc…” Tật Phong cúi đầu đạm cười, nhưng tươi cười kia cũng không có chút độ ấm.



Mấy người đối thoạ truyền vào trong tai Mộ Thiên Dao, làm cho Mộ Thiên Dao trong nháy mắt dại ra… Tam sư huynh vừa mới nói cái gì? Chẳng lẽ, sự tình cũng có liên quan đến nàng? Nhưng mà, không đợi nàng nghĩ nhiều, mặt sau lại có một đám người đi đến nữa ——thanh âm tất tất tốt tốt truyền đến, lập tức, một tiểu đội hàng ngũ đi ra ——

Cầm đầu là một tuấn công tử phấn điêu ngọc mài tuyệt mỹ, tóc cao cao vãn khởi, một thân cẩm y hoa phục, thắt lưng đeo một phen bảo kiếm, trong ánh mắt ẩn ẩn lộ ra một tia sắc bén. Nhưng khuôn mặt tuyệt mỹ, lại mang điểm trẻ con làm cho khí thế của hắn có chút không đủ.

“Xin hỏi là bằng hữu phương nào?” Thương Dã đứng dậy, trong mắt hiện lên một tia suy nghĩ sâu xa, trên mặt lại vội vàng treo lên một bộ tươi cười vô hại, chắp tay, bộ dáng cực kì ôn hòa——

“Tại hạ Thương Tinh, tới có chút chậm, làm cho tiền bối chê cười…” Trên mặt Thương Tinh cũng lộ vẻ tươi cười ôn nhuận vô hại, hai người khách khất hàn huyên trước.

Mộ Thiên Dao hơi hơi có chút ngạc nhiên, trong lòng không nhịn được nói thầm, xem ra, lần này sư sinh bọn họ phỏng chừng đều ở trong này gặp nhau, bất quá, tiểu tử này diễn khởi đùa bỡn cũng được lắm. Đứng cạnh Thương Dã, tựa như hai con hồ ly lớn nhỏ, ai cũng không vừa…

“Nguyên lai là Thương công tử a, lại nói tiếp lão phu cũng họ Thương, 500 năm trước chúng ta có khi là người một nhà a , ha ha ha ha…” Thương Dã hào sảng lớn cười lên tiếng. Làm cho người ta có cảm giác sang sảng đại khí. Không thấy một chút tối tăm nào vừa rồi.

“Ha ha, vãn bối không dám, không dám a…” Thương Tinh vội vàng ôm quyền, khiêm tốn nói.

“Làm sao, hiền chất tới nơi này, chẳng lẽ cũng là vì Chí Cao Kiếm?” Thẳng đến chủ đề, Thương Dã nói đến đây, trong mắt hiện nhanh một tia lãnh khốc. Hừ. Muốn Chí Cao Kiếm, có hắn ở đây, còn có phân người khác sao? ?

“Không không không…” Thương Tinh sâu sắc phát hiện ánh sáng lạnh, trong lòng âm thầm đề phòng, nhưng trên mặt cũng không có biểu hiện gì: “Gia sư yêu thích náo nhiệt, mà ta là kẻ làm đồ đệ , chính là tới tìm nàng. Suy nghĩ, việc này trọng đại ngàn năm khó được, tám phần, sư phụ ta yêu giúp vui như vậy hẳn là sẽ đến, là do ta đến xem vận khí thế nào thôi…”

“Phốc…” Tránh ở một bên Mộ Thiên Dao suýt chút nữa phun máu, sao vậy, tiểu trư này nói thật đúng chuyện, loại lấy cớ này đều nghĩ ra được, thật sự là…

“Nga, không biết gia sư của hiền chất là…” Cư nhiên kêu người ta hiền chất , chẳng lẽ hắn không thấy được ánh mắt khinh thường của mấy người sau lưng Thương Tinh sao?

“Gia sư…” Nhíu nhíu mày, Thương Tinh xin lỗi cười: ” Danh hào gia sư không tiện lộ ra, bất quá, phỏng chừng tiền bối cũng chưa từng nghe qua gia sư, dĩ nhiên, nàng cũng không nổi danh đến thế, đúng rồi tiền bối…” Nói đến đây, Thương Tinh nhếch môi môi, cười đến sáng lạn: “Không biết vãn bối có thể cùng tiền bối kết bạn đồng hành không? ?”

Mộ Thiên Dao đang muốn tiếp tục nghe lén, đột nhiên, lỗ tai hơi hơi động, một trận gió rất nhỏ đã đánh úp lại, thân hình Mộ Thiên Dao chợt lóe nhanh, sau đó chỉ thấy một thân ảnh chính trực đứng thẳng ở trước mặt nàng, cách không xa, hai mắt tinh sáng sáng nhìn nàng ——

“Thương, Thương Hồ…” Mộ Thiên Dao suýt chút nữa cắn rơi đầu lưỡi của mình, không thể nào, tính tính, còn có bao nhiêu đồ đệ mình không vào đây?

“Sư phụ…” Ai oán than thở trước rồi mạnh phốc qua, cho Mộ Thiên Dao một cái ôm ấm áp, môi xoa xoa bên tai Mộ Thiên Dao: “Sư phụ, nàng cư nhiên bội tình bạc nghĩa…”

Mộ Thiên Dao đánh cái rùng mình, sau đó lén lút xuyên thấu qua khe lá cây nhìn về hai hàng ngũ cách không xa đang vui nói chuyện với nhau, vì thế liền vội vàng kéo Thương Hồ, lặng yên lắc mình rời đi ——

Xác định chung quanh không có người , Mộ Thiên Dao mới đưa tay xả Thương Hồ gắt gao bám dính trên thân mình xuống dưới. “Thương Hồ, ngươi không có xương hay sao a ——” Mộ Thiên Dao có chút thẹn quá thành giận, trong đám đồ đệ này, chỉ có Thương Hồ da mặt dày nhất, chính mình cũng không có biện pháp với hắn.



“Sư phụ a…” Thời điểm Thương Hồ đang muốn bày tỏ nỗi khổ ly biệt tương tư, lại phát hiện Mộ Thiên Dao đang tức giận nhìn hắn, lập tức, ngoan ngoãn đứng vững, sau đó chớp hai mắt, bắn phá một phen: “Di, nơi này thật im lặng, là địa phương tốt. Sư phụ, ngươi dẫn ta đến đây…” Tặc tặc cười cười, hai mắt Thương Hồ phiếm lục quang nhào vào, ôm Mộ Thiên Dao vừa mới thông suốt, cọ cọ——

“Ngươi xuống dưới cho ta ——” Mộ Thiên Dao cố nén ở cơn tức, một tay lôi Thương Hồ xuống dưới: “Sao ngươi lại ở trong này? Đừng nói với ta là ngươi cảm thấy hứng thú với Chí Cao Kiếm ——”Băng lệ nhìn Thương Hồ, lữ hành lần này, rõ ràng là vì sao, người đi vào, tám phần đều không ra được, thật không biết vì sao một đám còn không sợ chết chui vào bên trong ——

“A. . . .” Thương Hồ lập tức khoát tay: “Ta chỉ cảm thấy hứng thú với sư phụ —— “

Mộ Thiên Dao nhất thời bị tức giận sôi lên, rõ ràng xoay người đi nhanh lên trước, không tiếp tục nói chuyện hắn.

“A, sư phụ, nàng xem xem, nơi này hoàn cảnh tốt như vậy. Chúng ta cũng đừng đi nữa. Chẳng lẽ… Ách, sư phụ, nàng xem, ta thủ thân như ngọc với nàng, kiên quyết bảo vệ trinh tiết của ta, ta…” Thấy Mộ Thiên Dao tối nghiêm mặt, tức giận theo dõi hắn, nhất thời, khí diễm tiêu mất : “Hắc hắc, sư phụ, hoàn cảnh này, thật thích hợp đánh dã chiến…”

Mộ Thiên Dao vừa nghe, cả khuôn mặt đều biến đen, có chút nghiến răng nghiến lợi quát: “Chết tiệt, đừng luôn tϊиɧ ŧяùиɠ xông não, có mạng đi ra mới là thật ——” rống xong xoay người sải bước rời đi, phương hướng, đúng là rời khỏi phương hướng sâm lâm. Xem lúc này, bọn đại sư huynh Úc Dương hẳn mới tiến vào không lâu, Thương Dã sẽ đối phó hắn, chắc sẽ đặt mai phục ở chỗ nào đó, nếu tự mình biết đến , như vậy, tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn đại sư huynh gặp chuyện không may —— “Sư phụ, ta nói thật nga, a, sư phụ, sư phụ, đợi ta với a…” Tươi cười trên mặt Thương Hồ lập tức suy sụp xuống, cả người như là cà tím phơi sương, bất quá, chợt hăng máu như gà chọi, rất nhanh vọt lên, thân thủ giữ chặt tay trái Mộ Thiên Dao, sau đó dùng sức nắm: “Hắc hắc, sư phụ, ta cùng vài thuộc hạ lạc đường, mà trong rừng này nói không chừng có cái gì nguy hiểm a, lát nữa sư phụ phải bảo hộ ta a…” Nói xong, vô liêm sỉ ôm bàn tay trắng nõn Mộ Thiên Dao hôn hai cái.

Mộ Thiên Dao trầm mặc. . .

“Sư phụ a, vì sao lại đi ra ngoài, chẳng lẽ chúng ta không đi vào xem náo nhiệt sao?” Gặp Mộ Thiên Dao không có phản ứng gì, Thương Hồ được một tấc lại muốn tiến một thước tiến sát lại, thân thủ ngăn vòng eo của nàng, thuận tiện nhéo nhéo tại chỗ mềm mại mặt trên vòng eo, xúc cảm tốt đẹp vậy, nhất thời, 1 cỗ lửa nóng từ dưới bụng hắn chạy qua , haiz, tùy tiện sờ một cái, cư nhiên còn hơn trúng phải xuân dược nữa ——

Mộ Thiên Dao lạnh lùng liếc hắn, sau đó tiếp tục đi trước, không nhìn… Không nhìn… .

“Sư phụ… Thật lãnh mạc…” Bất mãn bĩu môi, Thương Hồ một bên cảm thán, một bên liên miên cằn nhằn nói lên nhật sử tương tư của mình—— “Sư phụ a, nàng đều không biết đâu, vài ngày này a, ta ăn không ngon, cũng ngủ không yên.Nàng xem xem, nàng mau xem xem ta, trên mặt đôi mắt đen thui. Còn có, nàng sờ sờ, nàng thử sờ sờ thắt lưng của ta, gầy đi bao nhiêu a…”

“Haiz, giang hồ hiểm ác a, sư phụ có ra qua sông hồ hay không, vạn nhất…” Lui lui đầu, Thương Hồ phục lại da mặt dày cười cười: “Sư phụ, chúng ta tìm một chỗ đi, ta thật muốn nàng …” Nói xong cư nhiên còn học người ta thẹn thùng rủ đầu, sau đó kéo tay Mộ Thiên Dao qua, phủ lên chỗ nào đó đã đứng thẳng ——

“Oanh ——” Mộ Thiên Dao không nhịn được đỏ mặt một trận. Nhịn không được bạo thô khẩu: “Sao vậy, tử tiểu tử này, sắc tâm không chết —— “

Cảm thụ được độ cứng dưới tay, Mộ Thiên Dao vội vàng co tay lại tựa như bị điện giật, cố nén nhịp tim đập nhanh hơn, tiểu tử này, từ khi nào thì biến sắc như vậy…

Sắc mặt Thương Hồ hơi hơi tối sầm lại, có chút mất mát, nhưng lập tức, lại như tiểu cường đánh mãi không chết, triền lên: “Sư phụ, chẳng lẽ vài ngày nay nàng đều không có nhớ tới ta? Còn ta mỗi thời mỗi khắc đều muốn nàng a. Sư phụ, sau khi rời khỏi đây chúng ta thành thân đi…” Tràn ngập hy vọng gấp nhìn chằm chằm hai tròng mắt trầm ổn của Mộ Thiên Dao,nhưng trong lòng Thương Hồ không yên chút nào ——

“Ta là sư phụ ngươi! !” Thanh âm Mộ Thiên Dao vẫn thực lạnh lùng .

“Vậy, ta gả cho nàng đi ——” Thương Hồ ôm chặt cổ của nàng: “Sư phụ, nàng xem xem, ta đều đã cấm dục lâu như vậy,cứ nghẹn tiếp như bậy, vạn nhất phế đi làm sao bây giờ, hạnh phúc tìиɧ ɖu͙© nửa đời sau của nàng làm sao bây giờ a…” Haiz, suy nghĩ nếu thật sự cưới sư phụ về, như vậy ngày ngày ân ân ái ái, hắn tình nguyện làm một tên hôn quân… Ngô, mỗi ngày đặt nàng lên giường, làm đến khi mình vừa lòng mới thôi… Haiz, ý tưởng là tốt đẹp, sự thật cũng là tàn khốc , ngày tốt đẹp như vậy, không biết khi nào mới có thể tiến đến a…
« Chương TrướcChương Tiếp »