Đồ Ngốc, Em Yêu Anh Lắm Biết Không?

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Tạm Ngưng
Thể loại: Truyện Teen,Truyện Tình Cảm Nguyễn Ngọc Bảo Hân trở về sau 4 năm du học ở Mỹ đã gặp hắn - Trần Hoàng Phong, người thừa kế tập đoàn Trần Gia. Những tình huống dở khóc dở cười sẽ xuất hiện tro …
Xem Thêm

Chương 7: Giờ ra chơi (2)
-------------------------------------------------------Quay lại 25p trước--------------------------------------------------------------------------------------------------- - Nam ớiiii ờiiii!! - Giọng ca " thánh thót" của nó vang lên.

- Có chuyện giề? - Nam chống cằm nhìn sang nó. Nó rạng rỡ chạy đến chỗ của Nam.

- Đi chơi với em đi! - nó tươi cười, "tự nhiên như ở nhà " ngồi luôn cái ghế cạnh anh nó.

- Sorry bé! Anh phải đi chơi với bạn rùi! - Anh nó nhe răng, xoa đầu nó nói.

- Hảaaa! Hứ, ghét anh! Em mới về được một hôm mà anh lại đi chơi với bạn, bỏ em " bơ vơ" một mình ở đây. - nó phồng môi, chu mỏ, ngoảnh mặt ra chỗ khác.

- Thui mà ~ chiều nay đi học về, anh đền một chầu kem.....

- NAM ƠI! MÀY Ở TRONG LỚP MÃI THẾ, KHÔNG ĐI HẢ?! - tiếng Bảo ở dưới sân trường, nói vọng lên.

- RỒI XUỐNG NGAY ĐÂY! Thế nhé, bai em iu! Chiều về anh mua cho nhe - anh nó vừa đi, vừa vẫy vẫy tay tạm biệt, lại còn.... hôn gió nữa chứ.( tg: Oẹ! Kinh v:))) cả l**) Nó tức lộn ruột, đi tìm thằng khỉ đầu chó í lộn...anh trai kết nghĩa của mình.

Trời, đúng là" Nhắc tào tháo, táo tháo đến ngay", không cần tìm thì tên anh trai kết nghĩa của nó bỗng từ đâu ló mặt ra:

- Bé Hân ới! Đi ăn ko, hôm nay anh đãi, mừng có thêm cô em gái.- Công chạy tới khoác vai nó, trông thân thiết như người bạn đã quen lâu ngày ý.

- Úi! Giật hết cả mình! - nó ôm ngực.

- Thế đi ăn không?

- Đương nhiên là...Ok rồi. Có đồ ăn miễn phí thì có ai ngu đâu mà không đi ăn, thế cũng phải hỏi.- Nó tinh nghịch đập nhẹ vào đầu Công.

- Ủa? Anh có bảo anh là người trả tiền hả? Anh chỉ nói là anh bao thôi mà, em trả tiền nhe.

- Ặc! Có bao giờ con trai với con gái đi ăn với nhau mà lại để con gái trả tiền không hả? - Nó cốc vào đầu Công, chu môi nói.

- Á đau, đùa tí thôi mà, làm gì mà nóng thế?! - Công ôm đầu, nhăn mặt nói.

- Tha cho anh lần này thôi đó! Bây giờ xuống căng- tin ăn thôi nào!

- Ăn gì mà ăn! Em làm anh ra nông nỗi này mà chưa hỏi han gì đã đòi đi ăn rồi! - Công " đau đớn" nói.

- Ahihi! Sorry anh nhiều nha, đau lắm hả? Mà em chỉ cốc nhẹ thôi mà! Làm gì đến mức đó! - Nó làm bộ hối lỗi.

- Cái cốc đó đau lắm lun á! Em muốn thử không?- Công trách móc.

- Thui mà, em xin lỗi rồi mà~~~ - nó làm vẻ mặt cún con.

- Hahaha! Bị mắc lừa rồi, cái cốc đó nhẹ hều ấy làm gì mà đau dữ vậy!- Công sặc sụa cười. Nó trố mắt nhìn:

- Anh..anh..

- Thôi thôi, xin lỗi mà, đi ăn nhe! - Công thấy nó có vẻ giận rồi, bắt đầu dỗ dành. Nó nghe thấy từ " ăn " mắt sáng rực lên như bắt được vàng, gật đầu lia lịa.

- Thế hết giận rồi ha?!- Nó gật đầu tập 2.

- Vậy đi thôi!- Công và nó vừa định xuống thì......

- Reng! Reng!!- tiếng chuông kết thúc giờ ra chơi vang lên. Nó lườm Công, Công giở mếu giở cười nhìn nó:

- Hờ hờ, thôi để ngày mai rồi đền nhá! Vào giờ học rồi.

- Hứ! Anh nhớ đấy!- nó hạ hoả. Rồi cả hai ngồi vào chỗ của mình. Bọn hắn vừa lúc đó hồng hộc chạy vào thì cô giáo cũng vừa đến:

- Nghiêm!- Công hô to và rồi giờ học nữa lại bắt đầu.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Thêm Bình Luận