Chap 33: “Cô ấy là bạn gái tôi!”
Chỉ mình hắn mà thu hút cả gần chục cô gái (mặt dày).
- Anh Khánh, anh còn đẹp hơn trong ảnh nữa – nvp nữ 1.
- Anh có bạn gái chưa vậy? – Nvp nữ 2.
- Anh cho em xin số phone đi! – Nvp nữa 3.
- Em học cạnh lớp với anh nè nhớ không? – Nvp nữ 4.
……
Cứ vậy là mấy nàng cứ bắt chuyện hết sức tự nhiên mặc dù hắn vẫn tỏ thái độ lạnh lùng và khó chịu. Hắn không thể hiểu nỗi những cô gái này đang nghĩ gì mà làm những việc này nữa. Đảo mắt nhìn quanh xem trốn được đi đâu thì hắn bắt gặp dáng hình nó.
Thảo Trang từ đâu đi tới dưỡn dà dưỡn dẹo lại gần hắn:
- Anh Khánh! Sao đi mà không nói cho em biết vậy?
Cô ta bám lấy hắn như kiểu thân thiết lắm nhưng cũng đủ làm cho lũ con gái kia há hốc mồm ra nhìn.
- Anh, sao lại nhìn em như vậy!
Trang càng bám sát hắn hơn để thể hiện.
- Tôi có quen cô sao? – Hắn hất tay Trang ra.
Câu nói và hành động vừa rồi như gáo nước lạnh dội vào mặt cô nàng, tất cả những cô gái đứng xung quanh đều phá lên cười. Trang thì nhục khỏi nói, nhưng cái nhục ê chề vẫn chưa kết thúc ở đó. Hắn kéo tay nó lại phía mình:
- Em đi đâu mà để anh tìm từ nãy? – Rồi hắn ghé sát vào tai nó nói nhỏ - Giúp!
Nó ngơ ngác nhìn hắn:
- Cậu bị điên à?
Cô đang định hất tay hắn ra thì cậu đã nhanh chóng đưa tay qua hông nó.
- Một lần thôi! – Hắn nói nhỏ.
Khoảng cách của nó và hắn lúc này rất gần, phải nói là cực gần. Gần đến nỗi nó cảm nhận được cả nhịp tim của hắn có hơi rối, nhưng nó cũng đâu có hơn gì.
- Làm gì mà tim đập mạnh dữ vậy? – Hắn vừa nói dứt lời thì bị nó thụi một cái vào bụng.
Tất cả những gì hai đứa nó mới làm khiến mọi người ngạc nhiên nhìn. Thảo Trang thì không biết nên dấu mặt đi đâu nữa.
Nhưng những lời phản bác lại vang lên.
- What the hell? – Nvp 1,2,3,…
- Cô ta là ai? – Nvp n
- Chả lẽ cô ấy …
- Cô ấy là bạn gái tôi! – Hắn tuyên bố chắc nịch.
Nó không ngờ hắn lại dám nói ra những lời nói đó, xúc cảm lẫn lộn khó tả.
Giờ Trang mới lên tiếng cay độc:
- Cái loại gái qua đường đó mà xứng với anh sao? Anh đang nói dối!
Ngay lập tức hắn đặt lên môi nó một nụ hôn như để chứng minh tình yêu.
Một dòng cảm xúc chạy trong người hai đứa nó. Một nụ hôn nhẹ đặt lên môi trong khi nó chưa kịp chuẩn bị gì, hắn đưa nó đi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Giờ thì Trang đã thua tâm phục khẩu phục, các cô gái khác cũng im re ~
Riêng nó vẫn còn sốc với những chuyện mới vừa xảy ra với mình.
Từ đằng xa…
- Bảo, kia không phải cô gái mới đi với mày sao?
- Chả phải nhỏ đó là ny mày à?
- Hay là …
- Chắc có hiểu lầm thôi – Bảo hậm hực bỏ đi. Chính cậu cũng muốn phủ nhận cái sự thật về người con gái mình yêu lại đang trong tay người khác. Sự thật phũ phàng làm tim cậu hơi nhói:
- Gia Khánh cậu cứ dợi đó. Tôi nhất định không chịu thua cậu đâu.
.
.
.
Nó bỏ bữa tiệc chạy ra ngoài khu vườn cạnh biệt thự, tránh xa mọi ánh nhìn, lời bàn tán. Cô đưa tay lên môi, nụ hôn đầu đời đã bị hắn cướp đi khi chưa đủ 18 tuổi.
- Hà Mi – hắn đuổi theo nó.
Bốp…
Một cái tát giáng xuống mặt hắn:
- Cậu nghĩ mình vừa làm cái trò gì vậy hả? – Hai hàng nước mắt đã lăn dài trên má nó – Trả first kiss lại đây cho tôi, trả đây!
Nó liên tục đấm vào ngực hắn, nước mắt thì vẫn cứ rơi.
- Cậu muốn người khác nhìn tôi với ánh mắt gì đây? Đồ giả dối!
Nó quay lưng bỏ đi để lại hắn ở đằng sau:
- Tôi không nói dối!
Nó nghe thấy nhưng sao nó vẫn cứng đầu đi tiếp mà không nghe hắn giải thích cho dù chỉ là một câu?
Cô bắt taxi đi về nhà, thả mình vào bồn tắm, mãi suy nghĩ về câu nói của hắn.
Hắn cũng đâu có khác tự dằn lòng mình tại sao lại làm những việc đó. Nhưng hắn không hối hận với những việc trái tim mách bảo.
Hắn sợ nó lại tránh mặt hắn như trước, không thèm nhìn mặt nhau, hận hắn vì đã làm như vậy. Nhưng hắn vẫn phải đối mặt với sự thật.
Nó đung đưa cái xích đu. Mãi nghĩ về những việc lúc nãy. Mọi chuyện xảy ra quá đường đột khiến nó một lúc không thể nào tiếp nhân tất cả, nghĩ lại thì nó thấy hắn cũng đâu có cố tình, nhưng nó vẫn thấy gét hắn:
- Đồ đáng gét! Đồ đáng gét! – Nó vừa chửi vừa trút giận lên cánh hoa hồng trên tay.
Mồm nói ghét nhưng thật ra trong lòng nó đang rối bờ, cảm xúc lúc đó đến nhanh nhưng đi cũng nhanh, thoáng qua nhưng để lại cho cô bao lưu luyến.
Đang thẫn thờ với những cánh hồng thì hắn ở đâu xuất hiện làm nó giật mình.
- Những cánh hoa hồng nó đâu làm gì nên tội!
Hắn cực ghét những ai phá hoại vườn hoa hồng cho dù chỉ là một bông, đơn giản vì đó là loài hoa mà mẹ hắn quý nhất. Vậy mà nó …
Nó liếc nhìn hắn rồi đướng dậy đi ra chỗ bể bơi. Cô đã quyết tâm không thèm nói chuyện với hắn nữa.
Hắn tặc lưỡi vì thấy tội mấy cành hoa rồi cũng “lẽo đẽo” theo nó.
Cậu cũng ngồi xuống cạnh bể bơi cùng cô:
- Tôi xin lỗi!
Nó không quan tâm, vẫn đung đưa chân dưới nước. (Chảnh?! :3 )
- Tôi không cố tình làm vậy đâu mà! – Hắn vẫn cố nhận lỗi.
- Cậu nghĩ sao mà lại làm cái trò đó hả? – Nó gắt.
- …
- Cậu có nghĩ đến cảm xúc của tôi không? – Nó gắt lên lần 2.
- Tôi xin lỗi! – Hắn không biết nên nói gì nữa.
- Tại sao? – Nó hơi dịu giọng lại – Tai sao cậu lại biến tôi thành một con rối giữa đám đông vậy hả? Nụ hôn đầu đời của tôi cũng bị cậu lợi dụng rồi đó, cậu hài lòng chưa?
Chính hắn còn không biết tại sao mình hành động một cách không suy nghĩ như vậy nữa là ==’
- Tôi xin lỗi! (Anh í rất tỉnh và đẹp trai :3 )
- Xin lỗi! Xin lỗi!! Cậu không biết nói gì khác nữa sao? – Nó gắt (lần 3) – Cái tôi cần là lí do chứ không phải là câu nói đó. Cậu xin lỗi vậy liệu mọi chuyện có thay đổi được không? – Những giọt nước mắt lưng tròng chực rơi.
- Tôi nói thiệt chứ bộ. Cô tưởng đó là lần thứ hai tôi chạm môi với người khác giới à? – Giờ hắn mới thực sự là hắn (ngang tàn, hống hách)
- Vậy ai mới là người bị thiệt hả? – Nó quát lớn làm hắn im bặt. Lần đầu hắn phải nhường một đứa con gái như vậy.
- …
- Không nói được à?
- Vâng là cô! – Hắn tl hơi khó chịu vì hắn cũng thiệt mà (nhưng k = nó ạ! ^^)
Nó cười nửa miệng pha chút khích bác:
- Cũng biết cơ đấy!
Dứt lời nó bỏ đi lên phòng luôn.
Mặc hắn vẫn thẫn thờ ngồi đó với bao suy nghĩ.