Mặc Vũ Thần liếc nhìn mọi người, hỏi với giọng điệu lạnh lùng: "Joly là ai?"
"Là tôi, tên tôi là Joly."
Chu Ngọc Vi đang định mở miệng nói: “Joly không có ở đây, cô ấy xin nghỉ phép”, thì bị một giọng nói khẩn cấp cắt ngang.
Mọi người nhìn về phía cửa, thấy Kiều Mộng Ly hai má đỏ bừng, thở hổn hển lao vào. Nhìn thấy người vừa tới, Mặc Vũ Thần sửng sốt trong vài giây, đôi mắt hơi nheo lại, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Hóa ra Kiều Mộng Ly đến làm việc ở Tinh Vũ và làm thư ký cho anh.
Ngay cả Dương Vĩ cũng bị sốc, vừa nhìn thấy Kiều Mộng Ly, anh gần như buột miệng thốt lên hai từ "Phu nhân".
Chu Ngọc Vi cảnh giác nhìn Kiều Mộng Ly, vừa rồi cô nói với chủ tịch là có người xin nghỉ phép, hiện tại xem ra không phải cô ấy xin nghỉ phép, mà là cô ấy đã đến muộn. Cô muốn đào lỗ chôn mình luôn cho rồi, chắc chắn chủ tịch sẽ nổi giận, thậm chí có thể cô sẽ bị liên lụy.
Những người khác nhìn Kiều Mộng Ly bằng ánh mắt đồng tình, trong lòng thương tiếc cô ba giây, cô thật sự không nên xuất hiện vào lúc này.
Kiều Mộng Ly khi đã nhìn rõ người trong phòng làm việc, cô càng sửng sốt hơn, cằm suýt chút đυ.ng đất vì ngạc nhiên. Đầu óc cô đờ đẫn trong vài giây, cô chớp chớp đôi mắt đang mở to hết sức nhìn Mặc Vũ Thần, không nói nên lời.
Vừa ra khỏi nhà, cô chưa kịp ăn sáng đã chạy thẳng đến công ty, vội vàng chạy hết tốc độ. Đến nơi, cô cảm thấy bầu không khí trong công ty rất kỳ lạ, nhưng cô cũng không thể phân biệt được là lạ ở đâu. Hơn nữa, cô chỉ cảm thấy mọi người đều rất căng thẳng, không biết tại sao hôm nay nhìn ai cũng có chút lo lắng hồi hộp.
Cô chạy vội lên tầng sáu mươi sáu. Trước khi bước vào văn phòng, cô nghe thấy một giọng nói phát ra từ văn phòng: "Joly là ai?" Giọng nói này nghe quen quen, nhưng sau khi suy nghĩ lại, cô nghĩ đó không thể là Mặc Vũ Thần.
Cô chạy vội vào trả lời mà không cần suy nghĩ. Khoảnh khắc cô ngước mắt lên, khuôn mặt đẹp trai quen thuộc của Mặc Vũ Thần xuất hiện trước mặt cô, cô sốc đến mức không nói nên lời.
Mặc Vũ Thần? Tại sao anh ấy lại ở đây? Tại sao người trong văn phòng lại đứng thành hai hàng, Dương Vĩ cũng ở đó, ai có thể nói cho cô biết chuyện gì đang xảy ra không?
Chu Ngọc Vi thấy vậy lập tức đi tới trước mặt Kiều Mộng Ly, giới thiệu với cô: “Đây là chủ tịch công ty chúng ta, ngài Legend.” Sau đó cô giới thiệu với Mặc Vũ Thần: "Chủ tịch, đây là Joly, tên là Kiều Mộng Ly."
Legend? Chủ tịch? Mặc Vũ Thần có phải là Mr. Legend bí ẩn không? Kiều Mộng Ly giống như nghe được chuyện cười, não cô nhất thời không xử lí kịp, Mặc Vũ Thần làm thế nào mà trở thành chủ tịch của Tinh Vũ? Không phải mọi người nói rằng chủ tịch là một ông già sao? Đây không phải là một ông già, rõ ràng là một người đàn ông đẹp trai, đồng thời cũng là người chồng hợp pháp trên giấy đăng ký kết hôn của cô.
Kiều Mộng Ly có chút nghi hoặc nhìn Dương Vĩ bên cạnh, Dương Vĩ khẽ gật đầu với cô tỏ ý xác nhận.
Cô dở khóc dở cười, ruột như đảo lộn, trong lòng tràn ngập cảm xúc, tại sao sau khi cô tỉnh lại chồng lại trở thành ông chủ của cô? Chẳng lẽ cô còn chưa tỉnh ngủ?
Thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt đồng cảm, Kiều Mộng Ly đành phải chấp nhận đây là sự thật chứ không phải là mơ.
Kiều Mộng Ly hơi cúi đầu và chào Mặc Vũ Thần một cách kính trọng: "Xin chào, CEO." Mặc Vũ Thần nhìn bộ dáng nghiêm chỉnh của người phụ nữ nhỏ bé trước mặt đột nhiên muốn cười, nhưng cuối cùng anh kìm lại và nói "Ừ" với vẻ mặt lạnh lùng.
Mặc Vũ Thần thực sự không ngờ rằng cô vợ bé nhỏ này của anh lại đến Tinh Vũ làm việc, nhưng tại sao, cô ấy đến Tinh Vũ mà Dương Vĩ lại không báo cáo với anh.
Nghĩ đến đây, đôi mắt sắc bén của Mặc Vũ Thần quét về phía Dương Vĩ. Dương Vĩ đang mỉm cười đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt không vui của vị chủ tịch mặt lạnh, không khỏi rùng mình, buốt sống lưng.