Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Độ Kiếp Thất Bại Ta Liền Ở Nhân Gian LiveStream Phi Thăng

Chương 14:

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi trở về, theo yêu cầu mãnh liệt của Từ Thành đã gọi một chiếc xe tự động. Chỉ cần nhập đích đến, xe sẽ tự động điều khiển và tính phí theo lộ trình.

Bạch Sanh ngồi ở vị trí cửa sổ, nhìn phong cảnh bên ngoài trôi nhanh qua, cảm thấy có vài phần mới lạ

"Khoa học kỹ thuật" thật là một thứ không tồi. Mặc dù nhiều người ở đây không thể tu luyện, nhưng cuộc sống của họ vẫn rất thoải mái, hoạt động giải trí cũng nhiều.

Khi về tới khu chung cư, hai người bị thu hút bởi những chiếc phi hành khí ấn tượng đậu trên bãi đất trống bên ngoài tòa nhà.

Những chiếc phi hành khí thiết kế hình giọt nước rất đẹp mắt, thỉnh thoảng phát ra ánh sáng rực rỡ, bọn họ trên đường chưa từng thấy qua cái này.

Mấu chốt quan trọng chính là, chúng lơ lửng trên mặt đất.

Vài người mặc vest đang cùng hàng xóm thấp giọng nói chuyện, một người trong số đó ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua, nháy mắt hai mắt sáng ngời, chỉ vào Bạch Sanh nói: "Là cậu ấy! Những thứ đó đều do cậu ấy giải quyết! Cậu ta chắc chắn đã thức tỉnh rồi!"

Giọng Trương Xa thật sự quá lớn, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.

"Anh ngày tốt lành," một người đàn ông dẫn đầu tiến lên, nhìn lướt qua hai người, cuối cùng đối mặt với Từ Thành đang đứng yên, "Tôi là Ninh Trạch, nhân viên của văn phòng xử lý sự vụ đặc biệt. Lần này chúng tôi đến đây để..."

Hắn nói rất nhanh, Từ Thành mới hoàn hồn sau một chuỗi lời nói, ngay lập tức lùi lại hai bước và liên tục xua tay, "Không phải tôi, là hắn, hắn rất lợi hại!"

Từ Thành đẩy Bạch Sanh về phía trước, nháy mắt ra hiệu cho mọi người, này không phải muốn cái gì liền tới cái đó hay sao?

Vừa mới buồn thúi ruột, ai ngờ lại trực tiếp đưa cơ hội tới cửa như vậy!

Ninh Trạch dừng lại, lặng lẽ đánh giá Bạch Sanh một lượt, trong mắt thoáng qua một chút nghi ngờ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại và tiếp tục nói: "Chúng tôi đã kiểm tra dụng cụ đo lường, phát hiện có dao động năng lượng bất thường tại đây. Do giá trị dao động thấp và thời gian ngắn, cho nên chúng tôi không thể phát hiện kịp thời để đến xử lý, thực xin lỗi đã gây ra cho anh sự khủng hoảng này."

"Tuy nhiên, nghe nói lần biến dị này là do anh một mình giải quyết?" Ninh Trạch nhìn thẳng vào Bạch Sanh, ánh mắt sắc bén như muốn tìm ra dấu vết nói dối từ biểu hiện của Bạch Sanh, "Có thể phiền anh kể chi tiết toàn bộ quá trình được không?"

Bạch Sanh nghĩ ngợi một lúc rồi thong thả nói, "Tôi nghĩ tôi không hẳn đã thức tỉnh, nhưng thực sự có một số năng lực đặc thù, chỉ là không tiện thể hiện ở đây cho lắm a."

Ninh Trạch sắc mặt thay đổi. Mỗi năm, không biết có bao nhiêu người giả vờ thức tỉnh để tìm cách gia nhập vào đội đặc vụ, nên khi nghe Bạch Sanh ba phải nói như vậy, anh ta liền nghi ngờ.

Nhưng gần đây khu vực này thực sự có dấu hiệu dị thường, hiện tại lại gió êm sóng lặng, hơn nữa có rất nhiều người làm chứng rằng chính ma bệnh Bạch Sanh đã giải quyết vấn đề. Thứ hai, ánh mắt của người thanh niên này quá trong sáng.

Họ đều biết rằng, nếu người không thức tỉnh đứng trước máy đo, mọi lời nói dối sẽ bị sụp đổ ngay lập tức.

"Vậy phiền anh theo chúng tôi một chuyến để hiểu rõ tình hình." Ninh Trạch đã có quyết định, khách sáo mời Bạch Sanh lên chiếc xe huyền phù

Mọi người xung quanh tỏ vẻ cực kỳ hâm mộ khi nhìn đoàn xe đi xa, không có gì ngạc ngạc nhiên nếu sau này Bạch Sanh và họ không còn cùng một thế giới.

Chỉ có Từ Thành là lo lắng sốt ruột, kết quả kiểm tra vừa rồi như một quả bom hẹn giờ, không biết liệu Bạch Sanh có thể thuận lợi vượt qua thử thách này hay không.

Bạch Sanh một ngày đã ngồi hai lần trên các phương tiện giao thông ở đây. Chiếc xe huyền phù này tốc độ rõ ràng không thể so với chiếc xe con trước đó, tốc độ gần như một con chim.

Hắn cảm nhận được ánh mắt dò xét từ người đàn ông đối diện, Bạch Sanh không quan tâm lắm, đơn giản nhắm mắt điều tức, kết quả thế mà lại ngủ thϊếp đi.

Chờ lần nữa khi bị đánh thức, sắc trời đã tố sầm, dường như đã bay trong một khoảng thời gian không ngắn.

"Xin mời anh theo chúng tôi để tiến hành kiểm tra đo lường, tôi cần đi báo cáo một chút tình hình." Ninh Trạch dẫn hắn vào bên trong tòa nhà, sau đó nhanh chóng rời đi.

Nhân viên dẫn đường giữ nụ cười chuyên nghiệp, dẫn Bạch Sanh đi trước, mà kết quả kiểm tra vẫn nằm im bất động.

Trong khi Ninh Trạch vẫn chưa có tin tức gì, Bạch Sanh ngồi trong phòng khách đợi vài phút, uống một tách trà. Nhiệt độ ấm áp của trà giúp hắn cảm thấy ấm áp lại, mặt thoáng hiện một chút hồng hào.

Năm phút sau, nhân viên dẫn đường đưa anh vào một phòng họp.

Phòng họp rộng khoảng vài chục mét vuông, trên chiếc bàn dài ngồi rải rác vài người. Người đàn ông dẫn đầu khoảng 40 tuổi, tóc đã điểm bạc, mặc quân trang màu xanh đậm, biểu tình nghiêm túc.

Ninh Trạch đứng phía sau người đàn ông, cũng lặng lẽ nhìn Bạch Sanh.

"Ngồi đi." Người đàn ông khẽ nâng cằm, ngón tay chạm vào cổ tay hai lần, một bản báo cáo đầy màu sắc hiện lên trên tường, một số con số và hình ảnh phức tạp mà Bạch Sanh không hiểu, nhưng bốn chữ to đùng ở dưới cùng vẫn rất rõ ràng.

Không có thức tỉnh.

"Nói điều kiện của cậu đi." Người đàn ông trực tiếp mở miệng, "Mỗi thiên phú giả thức tỉnh đều là tài sản quý giá đối với thế giới, nhiều kẻ bịp bợm muốn mạo danh cũng thực không ít, tuy rằng cậu đã thuyết phục được những người đó, nhưng dụng cụ kiểm tra chưa bao giờ sẽ làm lỗi."

Giọng nói của người đàn ông trầm ổn có phần hơi khàn, gần như ngay lập tức định tội Bạch Sanh là kẻ lừa đảo tự tâng bốc chính mình để đạt được lợi ích.

"Nếu cậu muốn tiền, chỉ cần cung cấp thông tin hữu dụng, chúng ta cũng có thể đáp ứng. Nhưng nếu còn cãi bướng, giả mạo thiên phú giả, tội danh này không nhỏ, vậy nên sự cố dị biến hôm trước, rốt cuộc là ai xử lý? Hoặc nên nói là, cậu đang nhận công lao của ai?"
« Chương TrướcChương Tiếp »