Chương 10: Lấy đâu ra tự tin

"Thật sự là Đan Tiêu lôi kiếp!"

Thần sắc của Thông Huệ rất phức tạp, đến mức dù đứng đối diện cũng nhìn không ra lúc này rốt cuộc lão đang buồn hay vui.

Âm Lôi Tán che trên đỉnh đầu lão lướt ngang vài thước khi lão ngẩng đầu, nhường ra một thông đạo không rộng lắm.

Trong nháy mắt tiếp theo, mấy trăm đạo phù lục đủ màu tuôn trào như thác nước từ trong hai ống tay áo của Thông Huệ lão tổ, tựa như một cầu vồng đột nhiên xuất hiện.

Những phù lục này nhìn như đồng thời kích phát, nhưng lúc chính thức tiếp xúc với những hỏa vân và lôi cương, mới thể hiện ra tầng thứ cảm giác cực kỳ tinh diệu.

Rõ ràng chỉ là phù lục, nhưng những phù lục này lại lơ lửng như từng mặt pháp thuẫn trên không trung tựa, chỉ có uy năng phù lục kích phát trước hao hết, không cách nào chống cự thì uy năng của phù lục phía sau mới có thể chân chính bộc phát.

Chiêu khống phù chi thuật kỳ diệu tới đỉnh cao nhất thời khiến đám quan kiếp giả có chút kính nể.

Mãi đến lúc này, tuyệt đại đa số quan kiếp giả đều đã thầm nhận định Thông Huệ lão tổ quả thực là tuyệt thế thiên tài khó gặp tại Tiểu Ngọc châu.

Quan trọng nhất là Thông Huệ lão tổ vẫn có thể trụ được lâu như thế.

Nhưng chỉ có bản thân Thông Huệ lão tổ mới thật sự hiểu rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.

Mỗi một độ kiếp giả đều sẽ chuẩn bị rất nhiều Pháp bảo cùng Pháp khí cho mỗi một tầng lôi kiếp, đương nhiên Thông Huệ lão tổ cũng không ngoại lệ.

Trước đó, Thông Huệ lão tổ hiểu rất rõ cân lượng của mình nên luôn đinh ninh thất trọng lôi kiếp mà lão gặp phải hẳn là thất trọng lôi kiếp tầm thường nhất.

Những phù lục này vốn là Pháp khí mà lão chuẩn bị để đối phó với Đan Tiêu lôi kiếp.

Chỉ là lão hoàn toàn không nắm chắc trước đó liệu mình có thể chống nổi mấy tầng lôi kiếp.

Suy cho cùng, nội tình của lão và Hoa Dương Tông đều không đủ, Pháp bảo cùng Pháp khí đều không thừa thãi. Mà loại vật như thiên kiếp, chỉ cần một phân đoạn nào đó ứng đối hơi không đủ, liền có thể gây nên rất nhiều phản ứng dây chuyền, sẽ tạo ra tiêu hao không tưởng.

Cho nên dạng độ kiếp tu sĩ như lão mà nói, chỉ có thể sử dụng đến cực hạn Pháp bảo cùng Pháp khí trong tay.

Những phù lục này khống chế chi pháp hắn không biết diễn luyện bao nhiêu lần, nhưng biến số lớn nhất trước đó là lão không thể sống sót qua vài trọng lôi kiếp đầu tiên, vậy lão chỉ sớm sử dụng phù lục, thậm chí có thể vì chân nguyên tiêu hao quá dữ dội mà không cách nào phát huy uy năng chân chính của những Pháp bảo cùng Pháp khí này.

Nhưng giờ lão hoàn hảo không chút tổn hại vượt qua ba tầng lôi kiếp đầu tiên, mọi hao tổn đều vượt quá trạng thái hoàn hảo mà anh ấy tưởng tượng, giờ biểu hiện khống phù ứng đối với Đan Tiêu lôi kiếp đương nhiên có thể gọi là hoàn mỹ.

Những tu sĩ Kim Đan độ kiếp khác, dù năng lực khống phù mạnh hơn lão rất nhiều, nhưng đã tiêu hao quá độ ở mấy trọng lôi kiếp trước đó, ai còn có thể có biểu hiện như lão?

Đan Tiêu lôi kiếp bình thường xếp ở đệ ngũ trong thất trọng lôi kiếp, nó nổi danh cuồng oanh loạn tạc, mà trong lôi kiếp ẩn chứa Kim Đan pháp tắc của bản thân độ kiếp giả, tựa như là độ kiếp giả phải chiến đấu với một phân thân của mình, thật ra mấy trăm đạo phù lục của Thông Huệ lão tổ tuy vững vàng ngăn chặn thế công của Đan Tiêu lôi kiếp, nhưng cũng không thể có chút sai lầm, vẫn cực kỳ hung hiểm.

Nhưng đến bây giờ, Thông Huệ lão tổ đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại.

Tiểu thuẫn giống như mai rùa đen tám mặt cũng đã lơ lửng quanh người lão, dù thời gian Đan Tiêu lôi kiếp duy trì liên tục bằng thời gian uống một chén trà. Với trạng thái lúc này của lão, đợi đến lúc những phù lục kia tiêu hao gần như cạn kiệt, lão lại tiêu hao tám mặt pháp thuẫn bèn có thể hữu kinh vô hiểm vượt qua.

Cũng mãi đến lúc này, lão mới bắt đầu chính thức chú ý tới tình huống bên ngoài thiên kiếp, sau đó lão mới phát giác cách mình rất gần là Vương Ly cùng nữ tu sĩ đang giả dạng cây nấm.

Lão nhất thời lại có chút bối rối: "Từ lúc nào ngay cả tu sĩ Luyện Khí Kỳ cũng hung tàn như vậy, dám tới gần Kim Đan tu sĩ độ kiếp như thế! Còn nữ tu sĩ này lại đang làm gì, nàng ta có tu vi gì?"

Tu chân giả vô cùng mẫn cảm đối với uy năng, tuyệt đối không thể có tu sĩ Luyện Khí Kỳ ngu dốt đến mức không cảm nhận được nguy hiểm.

Nhưng lão có thể khẳng định trăm phần trăm, tên nam tu trẻ tuổi dưới chân núi gần như ở sát ranh giới Thiên kiếp mới có tu vi Luyện Khí tầng năm.

Còn về nữ tu sĩ với tư thế ngồi xổm cổ quái, lão lại rất khó xác định tu vi của đối phương.

Hình như nàng là tu sĩ Kim Đan Kỳ, nhưng có vẻ vẫn chưa chính thức ngưng tụ thành Kim Đan, rất giống tu sĩ Trúc Cơ Kỳ ngưng đan thất bại may mắn sống sót, lại như loại tu sĩ sống sót sau khi đạt Kim Đan Kỳ, Kim Đan vỡ nát.

Nhưng vô luận là loại nào, dường như đều không đủ để cho nàng cùng nam tu tuổi trẻ kia ngăn cản uy năng của thiên kiếp.

Dù hai người này có vẻ vô cùng nắm chắc phạm vi bao phủ của Thiên kiếp, nhưng chỉ cần xuất hiện một chút bất ngờ, nếu giờ mình hơi di động về phía bọn họ, theo lý hai người kia có thể lập tức bị lôi kiếp đánh chết.

"Sư tỷ, lão chú ý tới chúng ta." Cũng ngay lúc này, thần sắc của Vương Ly cũng căng thẳng, hắn có chút bất an nhẹ giọng nói với nữ tu bên cạnh.

"Không sao." Nữ tu truyền âm nói: "Lão sẽ không muốn sinh thêm chuyện."

Mặt của Vương Ly hơi cứng ngắc.

Có lúc hắn cũng không hiểu sư tỷ của mình lấy tự tin như vậy ở đâu ra, nhưng ít ra lần này nàng nói hai câu, không còn chỉ nói "Ừ".

Quả thật đúng như vậy, Thông Huệ lão tổ muốn thăm dò xem hai người kia rốt cuộc là ai, nhưng lão lại lập tức dập tắt ý nghĩ này.

Bởi vì hiện tại đối với lão mà nói, tình huống hiện tại dường như thật sự dần dần tốt đẹp, dù sao hai người kia cũng không ảnh hưởng lão độ kiếp, lão không muốn trêu chọc phiền phức không cần thiết.

Khiến lão có chút kinh hỉ là thời gian Đan Tiêu lôi kiếp kéo dài cũng chưa tới thời gian một chén trà, chỉ là hơn phân nửa chén trà nhỏ đã kết thúc.

Tám mặt hắc thuẫn của lão cũng mới vừa vặn tế ra.

Tám mặt hắc thuẫn lúc trước lơ lửng ở bên người lão chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, bề ngoài khá giống mai rùa, nhưng sau khi chính thức kích phát thì vẻ ngoài hoàn toàn biến mất, biến thành tám tòa tiểu sơn hắc sắc hơn mười trượng vuông.

Lôi kiếp sền sệt như sắt lỏng rơi xuống phía trên những tiểu sơn hắc sắc, những tiểu sơn hắc sắc chỉ hơi rung nhẹ, phát ra tiếng rung kim loại, sau đó bắt đầu xoay tròn như những con quay nặng nề.

Trong lòng bàn tay phải của Thông Huệ lão tổ xuất hiện một khỏa linh đan màu tím.

Tác dụng của viên linh đan này nhanh chóng bổ sung chân nguyên mà tu sĩ đã tiêu hao, nhưng từ đầu tới giờ, lão hao tổn rất ít chân nguyên, thậm chí cũng không cần dùng đến viên linh đan này.

Thiên Đạo pháp tắc đã bắt đầu thai nghén ngũ trọng lôi kiếp.

Trong kiếp vân kim sắc như thể có một thùng nước màu kỳ dị, đang nhanh chóng nhuộm kiếp vân màu vàng thành một màu xanh thẳm.

Thứ vang lên tiếp đó không phải sấm sét, mà là tiếng gió rít.

"Không thể nào?"

Ô Dương chân nhân trên hạch chu lại trợn mắt kinh hãi.

So với những người còn lại của Hoa Dương Tông, chắc ông ta chính là người hy vọng Thông Huệ lão tổ có thể độ kiếp thành công nhất.

Không cần phải nói đến việc có một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có thể mang đến bao nhiêu lợi ích cho tông môn, mà trừ lợi ích thuần túy ra, lúc ông ta vừa mới nhập môn, còn từng được Thông Huệ lão tổ chỉ điểm.

Với ông ta, lôi kiếp của Thông Huệ lão tổ đối đương nhiên là càng đơn giản, càng dễ dàng đối phó càng tốt.

Nhưng đệ ngũ trọng lôi kiếp có vẻ quá dễ dàng?

Trước ánh mặt tràn ngập nghi hoặc đối với Thiên Đạo pháp tắc, từng đạo từng đạo cương phong thanh sắc cuốn theo điện quang chập chờn rơi xuống.

Bốn phía thiên địa vang lên một trận tiếng hít vào nặng nề.

Chắc chắn đây là Thanh Cương lôi kiếp.

Nhưng loại lôi kiếp này, theo lý mà nói căn bản sẽ không xuất hiện trong độ kiếp của Kim Đan tu sĩ, chỉ sẽ xuất hiện trong lôi kiếp Trúc Cơ Kỳ tu sĩ tấn thăng Kim Đan.

"Coong!" "Coong!" "Coong!" "Coong!"

Cương phong mang theo điện quang chập chờn cắt chém phía trên tám tòa tiểu sơn hắc sắc, phát ra thanh âm thanh thúy giống như rèn sắt, cương phong trong nháy mắt vỡ vụn như lưu ly, lôi quang ẩn chứa bên trong nhảy ra khỏi tiểu sơn hắc sắc, nhưng đều bị Âm Lôi Tán lơ lửng trên đỉnh đầu của Thông Huệ lão tổ tiêu trừ.

Thông Huệ lão tổ lại hoàn toàn rơi vào trạng thái mông lung.