Chương 99
Nhưng giờ biết làm sao cho vẹn cả đôi đường . Tôi không thể ích kỷ mà dành giật lấy tình yêu của mình khi người khác đau khổ được .
“ Nếu biết trước tương lai, em đã chẳng yêu anh
Nhưng con tim em đây thật không sao quên được anh người ơi
Nước mắt đã rơi vì nhớ anh mong anh trong từng đêm vắng
Mong cho anh luôn được hạnh phúc nơi phương xa”
Nhạc chuông điện thoại tôi vang lên khiến tôi giật mình , bao nhiêu suy nghĩ trong lòng cũng tan theo . Minh gọi điên thoại cho tôi .
-Alô .
-Rảnh không ?
-Có , đang chán chết đây .
-Đi chơi không ?
-Ở đâu ?
-Bí mật .
-Ok , đi .
-15 phút nữa tớ sang đón nhé .
-Ok . bye .
Tôi chào Minh , không biết hôm nay cậu ấy định làm gì đây nữa .
=====
-Hôm nay ăn mang đẹp nhỉ .
Minh nhìn tôi cười tươi .
-Cám ơn .
Tôi cười tươi .
-Vậy hôm nay mình đi đâu ?
-Rồi sẽ biết thôi . Không cần tò mò .
Minh vừa lái xe vừa nhìn tôi cười .
-Chẳng nhẽ hôm nay mặt tớ có gì à ? Sao nhìn tớ rồi cười mãi vậy .
Tôi lườm Minh .
-Đâu có , thấy đẹp thì cười .
Minh huýt sáo .
Hình như cậu ấy đang vui thì phải , mặt mày thì hớn ha hớn hở , ăn mang cũng đẹp nữa .
Minh đưa tôi đến vùng đồng cỏ ở ngoại thành . Nơi lần đầu tiên tôi được đưa đi chơi .
-Sao lại đến đây ?
Tôi hỏi .
-Thích thế . Đi nào .
Minh kéo tay tôi đến gốc cây .
Có lẽ hình như cậu ấy đã chuẩn bị trước thì phải . Bàn ghế và đồ ăn đã có sẵn .
-Chu đáo nhỉ ?
Tôi cười hì hì và ngồi xuống ghế .
-Tất nhiên .
Minh nhìn tôi cười .
-Sao mà cười mãi thế ?
Tôi khó chịu nhìn Minh .
-Thích thì cười , sao cứ bắt bẻ tớ thế . Cậu ghét tớ đến thế à ?
Minh nhìn tôi hỏi .
-Ừ , ghét lắm .
Tôi nói xong thì lè lưỡi trêu Minh
-Được thế thì tốt, ghét của nào trời trao của đó .
Minh vừa nói vừa cười ha ha , có vẻ sảng khoái nhưng mà có chút gọi là hơi vô duyên . Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương