Vậy là chính xác rồi , từ nay tôi có hàng xóm mới . Có thể nói là một hàng xóm hơi bị hào phóng về vấn đề tiền bạc . Còn những vấn đề khác thì phải chờ thăm dò đã mới biết được .
Cuối cùng thì cũng đã về đến nhà rồi . Ôi thật là thoải mái .
-Cho tớ xin một ly nước .
Duy ngồi xuống ghế .
Tôi bật quạt ngồi rồi lấy hai ly nước , một cho tôi và một cho Duy .
-Nóng quá , lúc đi thì không sao mà giờ ngồi thì nóng khinh khủng .
Tôi than vãn . vừa than vừa uống nước
-Ha ha .
Không hiểu sao tự nhiên Duy lại cười lớn . Trông bộ dạng của cậu ta lúc này thật là vui .
-Ha ha .
Tôi cũng buồn cười . nhưng mà là do Duy cười hài quá nên tôi mới bật cười .
-Sao cậu lại cười ?
Duy không cười lớn nữa mà hỏi tôi .
-Ai mà biết , thấy cậu cười vui vui nên tớ cũng cười theo cho nó có phong trào thôi mà .
-Thôi chuẩn bị đồ ăn trưa đi . Trưa rồi đó . Tớ về nhà đây , có gì trưa đem đồ ăn sang cho tớ .
Tôi nhìn đồng hồ , đã 10 giờ hơn rồi , thế mà tôi cứ ngỡ là đang còn sớm . Mà nhà Duy và tôi cạnh nhau mà cậu ta cũng lằng nhằng quá , bắt tôi đem đồ ăn cho cậu ta ăn nữa là sao chứ . Thích làm phiền người ta sao .
-Thôi , trưa cậu sang nhà tớ mà ăn cho khỏe , bắt tớ đem đồ sang nhà cậu thì phiền lắm .
Bản tính lười nhác của tôi lại trổi dậy đấy híc híc .
-Ừm thế cũng được .
May là Duy cũng đồng ý . Thật là mừng quá .
Rồi Duy đi về , trước khi đi về còn dặn tôi khóa cửa cẩn thận nữa .
Tôi cũng chẳng biết làm gì , rửa lại đống đồ vừa mua lúc sáng . Đem mấy con gấu bông nhỏ nhỏ để lung tung , mỗi chổ một con . Nhưng mà hai cái ly của Duy thì cậu ta chẳng lấy về , thôi kệ vậy , rửa giùm rồi tí cậu ta sang tôi sẽ đưa .
Thật là chỉ vì cậu ta mà sáng nay tôi chẳng thể đi tìm việc làm được hic hic . Có lẽ mai đi vậy , chứ chiều thì tôi không thích đi một chút nào .
Thôi kệ , nằm xem ti vi vậy , chán quá .Chắc giờ này kênh ca nhạc cũng đã có rồi .
Òa phải nói là nhóm nhạc hàn quốc được hâm mộ nhiều ghê , mấy bài của K-pop cứ được bình chọn thật là nhiều , chứ V-pop thì lâu lâu mới có được một bài .
Nhưng không sao , vì tôi cũng la một người hâm mộ k-pop mà hihi .
À mà hâm mộ cũng chỉ có chừng mực mà thôi . Nói chung là tôi chỉ thích chứ không hề hâm mộ đến quên ăn quên ngủ đâu nhé .
Tôi nhớ rằng có mấy lần đọc mấy cái tin tức về mấy Fan cuồng của mấy nhóm nhạc hàn quốc đến nổi tôi phải khϊếp sợ và cũng không kém phần bực mình .
Có thể bạn hâm mộ nhóm nhạc , chuyện treo đầy hình của ca sĩ mà mình thích , thuộc lòng hết profile thành viên của cả nhóm nhạc đó … vv trong khi đó để học một công thức nào đó với bạn lại khó cực kì . đó là một chuyện vô cùng bình thường .
Nhưng một đứa con sẵn sàng gϊếŧ bố mẹ mình nếu bố mẹ không cho đi xem thần tượng của mình diễn . Hâm mộ nhưng mà hâm mộ cũng phải có chừng mực thôi chứ . Ba mẹ là người sinh ra mình , ban cho mình mạng sống , thế mà có thể sẵn sàng gϊếŧ chết ba mẹ . Thử hỏi nếu ba mẹ mà nghe thấy những điều này thì họ sẽ buồn ra sao chứ . Bạn hâm mô nhưng thử hỏi mấy ca sĩ có biết đến bạn được không , trong khi đó ba mẹ bạn thì yêu thương bạn rất nhiều . Đã thế lại còn vô tư nói nữa , tôi thật chẳng thể hiểu được .
Còn rất nhiều trường hợp khác nữa . mổi việc đều thật là đáng sợ .
Hâm mộ , vâng chỉ hâm mộ theo một chừng mực nào đó mà thôi , đừng đi quá giới hạn , nếu không bạn sẽ phải hối hận về những điều mà bạn đã nói và làm