Trên xe Hoàng .
Hoàng thì vừa đi vừa cười , có lẽ là cậu ta thấy vui vẻ thì phải , điều đó thì tôi không biết . Chả bù cho tôi một chút nào , tôi đang rất rất bực mình .
Nếu như mà không ở chỗ đông người chắc tôi đã cho con bé đó đen mắt rồi . Hơn nữa vì không muốn Hoàng mất mặt nên tôi mới không cho cô ta một trận đấy , chứ mà ở quê tôi thử , 100% tôi chưa đánh cô ta thì bạn bè tôi cũng đánh cho cô ta một trận nhừ tử rồi .
-Cậu cũng ghê gớm ghê .
Hoàng tủm tỉm nhìn tôi rồi nói .
Ghê gì đâu cơ chứ , bản tính tôi chanh chua như thế đã từ lâu rồi . Nói và hành động như vậy thì đâu có gì đáng để nói đâu cơ chứ . Mới có chút xíu đã bảo tôi ghê gớm rồi , chắc cậu ta mà xem tôi đấu khẩu rồi đánh đấm với bọn con trai chắc cậu ta chạy xa hàng nghìn cây số mất .
-Như vậy là ghê gớm à ?
Tôi quay sang hỏi với một khuôn mặt có thể nói là vô cùng ngạc nhiên và có chút gọi là tò mò ở trong đó nữa .
-Bộ như thế là bình thường à ? Con gái gì mà đanh đá chua ngoa thế . Nói câu nào thấm câu đó mà bảo không ghê gớm mới là lạ đó . Nói nghĩa đen cũng đủ thấy đáng ghét rồi chứ đừng có nói suy ra nghĩa trắng .
Hoàng nhìn sang tôi cười tươi . Giọng thì có vẻ vui lắm . Cậu ta cứ làm như đã là con gái thì ai cũng phải ngoan hiền , nết na , hiền thục vậy .
Mà thà nói rằng cậu ta có 3 đầu sáu tay thì vừa lái xe vừa nhìn tôi rồi nói chuyện thì còn nghe được . Đằng này cậu ta cũng như tôi , một đầu , hai mắt và hai tay . Tay thì vẫn lái nhưng mà cái đầu thì đang xay qua bên tôi , nên suy ra mắt cậu ta cũng nhìn sang tôi .
Đấy , đó chính là điều tôi đang quan tâm . Hai mắt cậu ta nhìn tôi thì lấy đâu ra hai mắt nữa để mà lái xe ?????
Thật là không biết coi trọng bản thân gì cả . Ít nhất nếu cậu ta không nghĩ cho mình thì cũng phải biết nghĩ cho tôi cơ chứ . Chả nhẽ phải nhất thiết là nếu cậu ta chết thì tôi cũng phải chết sao ?
Thật là , tôi phải ra tay trừng trị thôi .
-Thì bình thường thật mà . Tôi đanh đá chua ngoa từ lâu rồi . Khôn hồn thì : TẬP TRUNG CHUYÊN MÔN LÁI XE MAU , CẬU CÓ BIẾT LÀ TÍNH MẠNG TÔI ĐANG NẰM Ở TRONG TAY CẬU KHÔNG HẢ ???
Tôi đang nói như bình thường thì hét lên .
Cũng chỉ tại bực mình mà thôi . Bực mình nên tôi mới hét lớn như vậy .
Mà hình như tôi nói to quá thì phải , Hoàng giật mình một cái đến nổi làm tay lái lắc sang một bên .
Đấy , tôi đã nói rồi mà . Tôi nói thì không có gì là không đúng cả . Thật là đáng chết .
-Cậu làm gì mà hét ghê vậy ? Làm tôi giật cả mình đến nổi lăng tay lái luôn .
Hoàng sau khi hoàng hồn thì quay sang nhìn tôi .
Trông cậu ta thật là tội nghiệp và thảm thương làm sao , mặt thì trắng ra , à không , chắc chắn là không phải đâu vì mặt cậu ta vốn trắng như thế mà . mồ hôi trên trán có lả chả vài giọt . Mà thực là cũng không hẳn là lả chả đâu , chỉ là lấm tấm mà thôi . Tôi tả hơi quá rồi . hì hì .
Mà sao cậu ta cứ nhìn tôi thì mới nói nhỉ ?
-Chả nhẽ cậu phải nhìn thấy cái mặt của tôi thì cậu mới có thể nói sao ?
Tôi lườm cậu ta một cái , một cái lườm thật sắc bén .
-Ừ . Phải nhìn thì mới có thể nói chuyện chứ .
Cậu ta gật đầu đồng tình .
Thật là … không thể nói được nữa . Bó tay chấm com ( botay.com) với thằng khùng này rồi .
Phải nhìn tôi thì mới có thể nói chuyện , ừ nhìn đi , nhìn tiếp đi , nhìn đi rồi đến khi xuống ấm phủ mới biết được cái sai của mình .
-Tôi có chạy đi đâu đâu mà cậu sợ cơ chứ . Cứ nhìn đường mà lái xe đi .