-Cô ngon thì xông vào . Tôi là tôi không sợ gì đâu nhé , thử xem cô làm gì được tôi .
Minh cũng thách thức tôi .
-Được , là tự anh muốn đào mồ chôn bản thân mình đấy nhé .
Tôi cả cười cả nói rồi nhìn anh ta , lần này thì tôi sẽ gϊếŧ cậu ta .
-Tất cả dừng lại .
Tiếng Duy nói làm cả tôi và Minh đều giật mình .
“ Gà mà không gáy là con gà gay. Gà mà hay gáy là con gà điên. Đi lang thang trong sân, bắt con gà bỏ vô nồi. Mua 2 lon Tiger, nhắm chân gà, nhắm chân gà. Gà mà không gáy là con gà chiên. Gà mà không gáy là con gà toi. Đi lang thang trong sân, bắt con gà ướp tiêu hành. Ăn xong lăn quay ra, chết tui rùi, cúm gia cầm!!! ”
Bài nhạc chuông điện thoại của tôi vang lên . Thì ra là con Lan gọi tôi , ôi vui quá , hạnh phúc quá .
-Tình yêu à .
Tôi cười tươi như hoa khi bắt máy .
-Ừ , Ú cũng nhớ tình yêu lắm lắm .
-Thật nhé , nhớ nhé . Được sống cùng tình yêu thì còn gì bằng .
-Yên tâm đi , ở chung cũng được . Ngủ chung còn không sao nói gì là ở chung .
-Rồi , ok . Nhớ là tháng sau phải lên nhé . Nhớ cầm cái hồ sơ học bạ cho tớ luôn nhé .
-Hun một cái cho bõ nhớ nè .
Tôi hun chụt vào cái điện thoại một cách vui vẻ . Thật là sung sướиɠ quá đi mà , tháng sau cái Lan sẽ chuyển ra ở với tôi đấy . Ôi sướиɠ dã man tàn bạo vô nhân đạo .
-Cô mà cũng biết đến tình yêu à ?
Duy tò mò hỏi nó .
-Ừ , sao lại không nhỉ ?
Tôi cười tươi như hoa .
-Cũng kinh nhỉ ? ngủ chung , ở chung cơ đấy . Ố là la , cần tôi chỉ cho bệnh viện phụ sản ở nơi nào không ?
Minh nhìn tôi nói đểu .
Ơ nhưng mà bệnh viện phụ sản làm gì nhỉ ? có gì liên quan tới bệnh viện và phụ sản đâu .
-Đúng , thật là tôi không ngờ cô ngây thơ thế mà cũng ghê gớm quá . Mai cô nghỉ việc đi , tôi không muốn osin của mình là một đứa con gái trơ trẽn và không biết gì đến nhân phẩm của người phụ nữ được .
Cậu chủ tôi khoanh tay nói nghiêm nghị .
-Hai người đang nói chuyện gì vậy chứ ? còn anh sao lại đuổi việc của tôi ?
Tôi hỏi hai người trong ánh mắt ngây thơ vô số tội .
-Cô còn vờ ngây thơ trước mặt tụi này ư ? một đứa con gái mà cho trai về nhà , cho ăn chung , ở chung rồi còn thậm chí là ngủ chung nữa . Cô thật là cáo già mà .
Minh nói tôi với ánh mắt khinh người .
Giờ tôi đã hiểu ý của Duy và Minh , chiếc điện thoại trên tay tôi rớt xuống . Hai người đó suy nghĩ về tôi như thế đấy ? Tôi không thể ngờ được .
-Hai người … hai người suy nghĩ tôi như thế ư ? Nhìn tôi thế này mà hai người lại nghĩ tôi chẳng khác gì loại con gái không có nhân phẩm ư ? Được , nghỉ làm thì nghỉ làm . Tôi cóc cần một ông chủ độc tài và không biết nhìn người như anh . Cũng chẳng cần làm bạn với một thằng như cậu Minh ạ .
Cả người tôi run lên , nước mắt cứ thi nhau mà chảy , thực sự là tôi rất buồn . Lần đầu tiên trong đời tôi cảm thấy buồn như thế này .
Tôi quay lại bước đi .
Nhưng tôi không cam lòng , quay lại nhìn hai người .
-Bốp .
Tôi tát hai người 1 tát .
-Đó là cái giá mà hai người đã xúc phạm tôi .