Chương 9: Sư Phụ Ta Thâm Sâu Khó Lường

“Người cuối cùng, Tần Lôi!”

Mọi người đều nhìn về phía Tần Lôi.

“Là hắn!”

“Chính là hắn!”

“Thiên tài…… trở thành phế vật!”

Khóe miệng Tần Viêm cũng lộ ra một tia trào phúng.

Tần Lôi hơi mỉm cười, đi lên phía trước tiến đến trước tấm bia đá màu đen, nhìn một cảnh vừa quen thuộc vừa xa lạ này, không khỏi cảm khái vạn phần, thở phào nhẹ nhõm.

“Mau kiểm tra đi! Còn đứng đần ra đấy làm gì!”

“Kiểm tra làm cái gì nữa, kiểm tra để thêm nhục sao , chạy nhanh còn kịp a!”

Tần Lôi cười, đánh ra một chưởng!

“Tần Lôi, trung cấp Lục phẩm võ đồ!”

“……………… Hả?!”

Tần Tích Vũ hơi sửng sốt, vui mừng thay cho Tần Lôi, nhẹ nhàng vỗ tay chúc mừng Tần Lôi.

Tần Chinh kinh ngạc hơn cả, lấy tay xoa xoa đôi mắt, không thể tin một màn này.

Mà những vị khách quý có mặt ở đó càng trợn mắt há mồm, mỗi người một biểu cảm, vô cùng phong phú.

Ở Thanh Dương Thành, ai không biết sự tích Tần gia công tử?

Rốt cuộc, từ tuyệt thế thiên tài ngã xuống thành phế vật. Chuyện đó luôn bị người đời khắp nơi lan truyền châm chọc.

Nhưng hiện giờ……

Chẳng lẽ, Tần Lôi kia……Đã trở lại?!

Lâm Nhược Lam mặt trắng bệch, lông mi dài run nhè nhẹ, khẽ cắn môi.

Trưởng lão ngồi cạnh nàng cũng giật mình không nhẹ, liếc mắt nhìn Lâm Nhược Lam một cái, lắc đầu thở dài một tiếng.

“Lôi Nhi, con…… cảnh giới của con……”

Tần Chinh không nhịn được lớn tiếng hỏi.

Tần Lôi thản nhiên cười: “Bẩm gia chủ, cảnh giới của ta đã…… Khôi phục.”

Cả người Tần Chinh run nhè nhẹ, nếu không phải đang ở trước công chúng, hắn thực sự muốn khóc to một trận đã đời……

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Ông trời mở mắt rồi!

“Mọi chuyện rốt cuộc là như thế nào? Thân thể của ngươi đã…… ba năm như vậy sao đột nhiên……”

Tần Lôi cười nói: “Do sư phụ ta.”

“Sư phụ?!”

Tất cả mọi người nhìn nhau lộ ra ánh mắt dò hỏi .

“Vâng, sư phụ ta hắn là lão nhân gia thần thông quảng đại, pháp lực vô biên, chính hắn giúp hài nhi chữa khỏi nguồn cơn căn bệnh, lại thêm ngày đêm khổ luyện dạy dỗ mới khiến hài nhi khôi phục một chút cảnh giới ngày xưa!”

Tần Chinh vui mừng quá đỗi: “Nga? Vị này…… Lão tiên nhân rốt cuộc là thần thánh phương nào?”

Tần Lôi gãi gãi đầu: “Sư phụ hắn…… Thần long thấy đầu không thấy đuôi, ta cũng không biết lai lịch hắn, nhưng có thể khẳng định……”

“Cái gì?”

“Sư phụ…… Tuyệt đối sâu không lường được!”

Cách đó trăm dặm , Thiên Phong biệt viện ở Lôi Đình sơn trang.

Lý Thiên Sinh đang trong mộng bỗng nhiên hắt xì một cái, tỉnh cả ngủ……

“Hả? Ta bị cảm sao?”

Hắn nghĩ ngợi một lúc, lắc đầu nói: “Bị cảm càng phải nghỉ ngơi nhiều, ngủ, tiếp tục ngủ……”

……

Tần Chinh ngẩn ra rồi ngửa mặt lên trời thở dài: “Tốt, tốt, thật tốt quá rồi…… Ngươi khôi phục thì tốt rồi, khôi phục thì tốt rồi!”

“Vị lão tiên nhân này, vi phụ dù khuynh gia bại sản cũng nhất định phải báo đáp đại ân đại đức của hắn!”

Một bên khác.

Tần Chiến sắc mặt tái nhợt, tức giận nói: “Tên nhãi ranh này tại sao đột nhiên lại khôi phục thiên phú? Cảnh giới còn tăng lên nhanh như vậy? Năm trước khảo nghiệm, hắn chỉ có Tam phẩm, một năm ngắn ngủi đột phá tam cảnh?!”

Tần Viêm cũng choáng váng: “Chuyện này…… Hài nhi cũng không biết !”

“Tên hắn gọi là sư phụ rốt cuộc là chuyện như thế nào? Ta từng bảo ngươi phải coi chừng Tần Lôi ở Lôi Đình sơn trang, giám sát nhất cử nhất động của hắn sao?”

Tần Viêm: “Chuyện này…… Bởi vì tiểu tử này vẫn luôn là phế vật, hài nhi gần đây có chút buông lỏng, đã không phái người nhìn chằm chằm hắn.”

Tần Chiến cả giận nói: “Hiện tại, lập tức!Tra cho ta! tra rõ ràng cho ta cái tên hắn gọi là sư phụ là người như thế nào!”

“Vâng, cha……”



Tần Viêm âm thầm gọi mấy tâm phúc phân phó vài câu lại ngẩng đầu nhìn về phía Tần Lôi , lửa giận phừng phừng!

Vốn dĩ hôm nay, hắn vất vả đột phá cảnh giới Bát phẩm, đang trong cuộc khảo nghiệm tu vi này tỏa sáng, được người người ngưỡng mộ, không nghĩ tới……

Đầu tiên là bị nha đầu Tần Tích Vũ kia đè bẹp. Sau đó, cư nhiên còn bị Tần Lôi lấy lại được tu vi cướp mất nổi bật?!

Hắn làm sao có thể nhịn được chứ!

Tần Viêm liếc mắt nhìn phụ thân một cái. Tần Chiến cười lạnh một tiếng, gật đầu.

Vì thế hắn sải bước tiến lên, đối mặt Tần Lôi.

“Tần Lôi, chúc mừng ngươi khôi phục như lúc ban đầu! Chỉ tiếc……”

“Ngươi lãng phí mất ba năm tu luyện quý giá ! Dù hiện giờ ngươi khôi phục lại, cũng chẳng bằng vài phần thiên phú năm đó”

“Lục phẩm võ đồ, xem như không tồi, nhưng so sánh với ngươi năm đó, thiên tài tuyệt thế vạn người có một, vẫn khác nhau như trời với đất, như vân với bùn!”

“Hiện tại ngươi, cũng chỉ có thể mờ nhạt trong biển người, tưởng sẽ khôi phục được hào quang năm đó sao, đó chỉ là mơ tưởng hão huyền thôi!”

“Huống chi,hôm nay ngươi bị Lâm gia đại tiểu thư từ hôn, sớm đã trở thành một trò cười rồi ! Đương nhiên, ngươi chịu nhục cũng chả sao, nhưng bởi vì ngươi mà cả Tần gia thành trò cười của Thanh Dương Thành!”

Tần Viêm cười lạnh một tiếng: “Ngươi nói xem, ta sao có thể buông tha ngươi chứ?”

Tần Lôi ngây ngẩn cả người.

Hắn đương nhiên biết, mình mà về nhà khẳng định sẽ xảy ra xung đột với Tần Viêm nhưng hắn không nghĩ tới, Tần Viêm này sẽ vô sỉ thế này. Thế mà chủ động tới trêu chọc hắn, nói mấy thứ vô nghĩa kéo cừu hận……

Trong nhất thời, lửa giận của Tần Lôi thực sự bùng lên!

Tần Viêm nhảy lên đài đấu võ, chỉ mặt Tần Lôi, tức giận nói: “Tần Lôi, nếu ngươi là nam nhân thì tới cùng ta sống mái một trận đi!”

Tần Lôi lập tức nổi giận đùng đùng, cơn giận dữ không kiềm chế được, tức sùi bọt mép!

Giận tới cực điểm!

Hai người đứng giằng co. Trong nhất thời chiến ý lên cao, sát ý lạnh thấu xương, không khí tràn ngập sát khí!

Ngay lúc giương cung bạt kiếm, nghìn cân treo sợi tóc, Tần Lôi đột nhiên vung tay lên……

“Từ Từ đã!”

Hắn bỗng nhiên bắt đầu lục lọi toàn thân, sốt ruột hoảng hốt tìm kiếm cái gì……

“Tần Lôi, ngươi định làm cái gì! Có dám đại chiến 300 hiệp cùng ta hay không!”

Tần Lôi hoàn toàn làm lơ tiếng kêu gào của hắn, bỗng nhiên từ trên người tìm được túi gấm. Cười hắc hắc, cẩn trọng lấy ra cái túi thứ hai , mở ra lấy tờ giấy nghiêm túc nhìn .

“Hả ? Đây là……”