Chương 16: Luận Bàn Võ Học

Tiền Phong rút trâm, hừ lạnh một tiếng nói: “Hai người các ngươi…… được, được lắm!”

Hắn vừa dứt lời, đột nhiên có 7-8 kẻ chạy ra từ đám người xung quanh bao vây Tần Lôi và Tần Tích Vũ lại.

Đây là đám chó săn.

Tần Lôi nhìn xung quanh , cười lạnh một tiếng nói: “Sao vậy, Tiền công tử muốn động thủ sao?”

Tiền Phong hừ một tiếng: “Nghe nói ngươi năm đó là thiếu niên đệ nhất thiên tài của Thanh Dương Thành, hiện giờ đã khôi phục thiên phú? Không biết nghe đồn có thật hay không. Hạ nhân nhà ta không hiểu chuyện nhưng rất tò mò, muốn luận bàn võ học với Tần công tử……”

Tần Lôi nhìn thoáng qua, mấy tên hạ nhân Tiền gia này cư nhiên đều là Lục phẩm thậm chí còn có Thất phẩm võ đồ.

“Luận bàn võ học? Được!”

Vừa dứt lời, bảy tám tên kia liền vọt lên, trong tay cầm đủ loại binh khí .

Mọi người vừa thấy đánh nhau thì hoảng sợ, chạy ra xa ……

Tránh xa một chút rồi xem náo nhiệt.

Tần Lôi bảo hộ Tần Tích Vũ ở sau người, cười lạnh một tiếng: “Đối phó với các ngươi còn chưa xứng để ta dùng Bát Phương Lôi Sát Quyền!”

Hắn thi triển Lôi Đinh quyền pháp gia truyền, khí thế đột nhiên biến đổi, bước chân đột nhiên tăng lên, nắm đấm ầm ầm liền bạo kích!

Một quyền giống như tiếng sét xé rách hư không đột nhiên xuyên qua, hung hăng đánh trúng vào ngực một tên chó săn.

Bang!

Xương sườn của kẻ đồ dường như đều bị một quyền này đánh gãy!

Tên kia kêu thảm thiết một tiếng, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra ngoài, đâm thẳng vào một quầy hàng trái cây rụng đầy đất, hắn cũng tê liệt ngã xuống, không bò dậy nổi.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

“Hả?!”

Tiền Phong không nghĩ Tần Lôi lại ra tay hung ác như thế, tức khắc liền lắp bắp kinh hãi.

Máy tên còn lại đều hoảng sợ, nhưng đang trước mặt chủ tử, nào dám lùi bước, tức giận gầm lên, xếp thành một trận thế, đồng thời xông lên trước.

Tần Lôi song thủ quyền chưởng đan xen, mạnh mẽ bá đạo, thanh thế như sấm!

Ầm ầm ầm!

Bảy tám quyền đánh ra, chỉ trong chốc lát mấy tên chó săn đều bị đánh ngã xuống đất, còn bị trọng thương hộc máu, không thể nhúc nhích……

“Tần Lôi, ngươi, ngươi xuống tay quá tàn nhẫn rồi!”

Tần Lôi vỗ vỗ tay, thản nhiên cười: “Thực xin lỗi, Tiền công tử, khi mấy hạ nhân đó muốn xuất thủ với ta thì nên chuẩn bị sẵn tâm lý chịu chết ! Huống chi……”

“Bọn họ còn chưa chết.”

Nói xong, cầm tay Tần Tích Vũ, sải bước, nghênh ngang mà đi.

Tiền Phong kinh giận đan xen, nổi trận lôi đình.

Ở một nơi khác.

Vạn Quân Sơn, Lôi Đình sơn trang.

Lý Thiên Sinh đang được Lai phúc hầu hạ dùng cơm trưa, không có món cực phẩm như thịt Sí Liệt Hỏa Ngưu, chỉ có thể dùng móng heo, cánh gà thay thế cho đỡ thèm.

Hắn thở dài một tiếng nói: “Lai Phúc, ngươi thật sự không có biện pháp đi bắt sống mấy con Sí Liệt Hỏa Ngưu tới đây sao?”



Lai Phúc thịch một tiếng quỳ rạp xuống đất, sắc mặt trắng bệch: “Tiên sư đại nhân tha mạng!”

Lý Thiên Sinh: “……”

“Thôi thôi dẹp đi.”

Hắn ăn sạch sẽ, vừa muốn đi nằm tìm hiểu Thiên Đạo, bỗng nhiên trong đầu truyền đến thông báo……

“Thu được từ đồ đệ Tần Lôi, mở ra kỹ năng tán gái!”

“Đồ đệ Tần Lôi độ thuần thục tán gái +1, ký chủ đạt được 95 điểm độ thuần thục tán gái !”

“Thu được từ đồ đệ Tần Lôi, mở ra kỹ năng trang bức!”

“Đồ đệ Tần Lôi độ thuần thục trang bức +1, ký chủ đạt được độ thuần thục trang bức 95 điểm!”

Lý Thiên Sinh: “…… Cái quá gì vậy?!”

“Nghiệt đồ! Ngươi ở bên ngoài mở mấy kỹ năng vớ vẩn gì vậy!”

“Vi sư bảo ngươi tu luyện cái đó sao? A! lại còn kỹ năng tán gái, vi sư…… Vi sư đi tán gái làm gì ?”

Lý Thiên Sinh đang phát tiết chửi, bỗng nhiên nghe ngoài cửa truyền đến âm thanh ồn ào. Sau đó hai tiếng kêu thảm thiết vang lên.

“A!”

“Nga!”

Lai Phúc thất sắc, biểu tình kịch biến: “Không ổn, là tiếng của trưởng hai thị vệ Lai Hỉ, Lai Nhạc!”

“Là ai, có thể một kích đả thương hai võ giả?!”