Lý Thiên Sinh trừng hắn một cái: “Tha thứ? Ngươi đưa một chén thịt bò nho nhỏ liền muốn vi sư tha thứ cho ngươi?”
Tần Lôi hoảng sợ, mồ hôi lạnh chảy ra, nơm nớp lo sợ.
Lý Thiên Sinh hừ một tiếng, cầm lấy đôi đũa gắp một miếng thịt Sí Liệt Hỏa Ngưu trong dị giới trân tu. Nóng hôi hổi, hương thơm nức mũi, hắn nhịn không được mà nhẹ nhàng cắn một miếng. Thịt vào miệng là tan ra, lưu lại hương vị nồng nàn……
“…… Thật thơm!”
“Tha thứ, tha thứ! Nếu ngươi mỗi ngày có thể mang mỹ thực tới cho vi sư, chỉ cần không khi sư diệt tổ, làm gì đều tha thứ ngươi!”
Tần Lôi, Lai Phúc: “……”
Tần Lôi nửa vui nửa buồn.
Hắn nói nhỏ: “Sư phụ có thể tha thứ cho đệ tử thì quá tốt rồi, chỉ là……”
Lý Thiên Sinh ăn ngấu nghiến một hồi, miệng bóng nhẫy, thuận miệng hỏi: “Chỉ là cái gì?”
Tần Lôi cười khổ một tiếng:" Sí Liệt Hỏa Ngưu này là yêu thú thập giai, dù là võ giả thì cũng phải cần tổ đội nhiều người, kết thành thế trận thì mới bắt được. Tần gia ta chỉ có một chút này.…”
Lý Thiên Sinh vung tay lên: “Ta đây mặc kệ, có việc đệ tử phải làm thay sư phụ, nhiệm vụ này vi sư liền giao cho ngươi!”
Tần Lôi chỉ có thể mặt như đưa đám đáp ứng: “Vâng.”
“Còn một việc nữa đồ đệ muốn bẩm báo sư phụ.”
“Nói nói nói.”
“ Những hắc y nhân trước quấy nhiễu sư phụ, sư phụ tính xử trí như thế nào?”
Lý Thiên Sinh nào quản nhiều như vậy, thuận miệng nói: “Ngươi xử lý là được.”
“Vâng, sư phụ.”
Một lúc lâu sau, Tần Lôi đã trở lại.
“Sư phụ, xử lý xong rồi.”
Lúc này Lý Thiên Sinh đã ăn uống no say, nửa nằm ở trên giường.
“Ân, xử lý như thế nào?”
“Tóm lại, về sau chắc chắn sẽ không đến quấy rầy sư phụ nữa.”
Lý Thiên Sinh sửng sốt: “…… Ngươi xuống tay đúng là tàn nhẫn.”
Tần Lôi hơi mỉm cười: “Sư phụ có biết những hắc y nhân đó là ai phái tới không ?”
Lý Thiên Sinh nói: “Chắc là người trong gia tộc đối nghịch với ngươi đi, tên Tần Viêm gì đó ngươi nói lần trước……”
“Sư phụ nói không sai, nếu biết bọn họ đứng sau thì giữ lại những người này có ích lợi gì?”
Lý Thiên Sinh: “……Nhưng đạo lý này cũng quá độc ác đi!”
“Đồ đệ này rất kính trọng ta nhưng đối người khác vô cùng tàn nhẫn độc ác……”
Nghĩ vậy, Lý Thiên Sinh bỗng nhiên nhớ tới quay thưởng.
“Hệ thống, khởi động quay thưởng 10 lần!”
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
“Lần đầu tiên quay thưởng x10, hao phí 1000 cốt truyện điểm, xác nhận có hay không ?”
“Xác nhận!”
Lộc cộc!
Xôn xao!
“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng R cấp, ngộ đạo bậc một, gia tăng ngộ tính cá nhân, tăng tốc độ tu luyện 1 điểm.”
“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng R cấp, ngộ đạo nhị cấp, gia tăng ngộ tính cá nhân, tăng tốc độ tu luyện 2 điểm.”
“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng R cấp, ngộ đạo tam cấp, gia tăng……”
“Chúc mừng……”
Lý Thiên Sinh: “???”
“Tại sao tất cả đều là R cấp? R cấp còn chưa tính, tại sao tất cả đều là 1 điểm?!”
“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng R cấp, chữa thương bậc một, gia tăng thể chất cá nhân, tăng tốc độ khôi phục 1 điểm.”
“Nga, thay đổi rồi…… Không phải vẫn là R cấp sao?!”
“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng R cấp, canh gà bậc một, tăng ý chí chiến đấu, tăng khí thế đội ngũ 1 điểm.”
“…… Cái quái gì vậy? Canh gà?”
“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng R cấp, BGM bậc một, tăng hạng các thuộc tính, tăng chiến lực toàn diện 5 điểm!”
“……BGM là cái khỉ gì!”
Liên tục chín cái đều là cấp R.
Lý Thiên Sinh tức giận mắng một tiếng, rốt cuộc……
Leng keng!
“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng SSR cấp, Khẩn Cô Chú bậc một, kỹ năng khống chế tuyệt đối. Khi thi triển gây đau nhức khó chịu, không chịu tác động của cảnh giới và phòng ngự của đối tượng.”
Lý Thiên Sinh: “Ân, cái này còn không tồi!”
Hắn tâm vừa động, tự hỏi một phen, hệ thống liền hóa ra một đạo kim cô nhẹ nhàng bay ra, đeo vào đỉnh đầu Tần Lôi.
“Sư, sư phụ…… Đây là vật gì?”
Lý Thiên Sinh ho khan một tiếng: “Là đáp lễ vi sư cho ngươi, gọi là kim cô. Vi sư khắc vào đó cấm chế thượng cấp, có thể tăng ngộ tính của ngươi!”
Tần Lôi quá đỗi vui mừng, vội bái tạ nói: “Đa tạ sư phụ!”
“Trước không vội cảm tạ ta. Ngoài ra, kim cô này còn mang thêm một đạo cấm chế vô cùng mạnh . Nếu ngươi dám to gan phản bội sư môn, vi sư liền niệm Khẩn Cô Chú, bảo đảm ngươi sẽ thống khổ vạn phần, sống không bằng chết!”
Tần Lôi khϊếp sợ, vội quỳ rạp xuống đất: “Đệ tử tuyệt không dám phản bội sư phụ!”
Lý Thiên Sinh: “Khụ khụ, thế thì tốt.”
“Nhưng mà ngươi có muốn thử xem uy lực của Khẩn Cô Chú này không?”
Tần Lôi: “…… Đệ tử không tò mò.”
Lý Thiên Sinh cười hắc hắc: “Nhưng mà…… Ta rất tò mò.”
Hắn tâm vừa động, Khẩn Cô Chú lập tức hoạt động!
Tức khắc, Tần Lôi đột nhiên chấn động, đầu phảng phất bị ép lại, vô cùng đau đớn, tê tâm liệt phế, xuyên thẳng vào linh hồn, quả thực đau đớn muốn chết!
“AAAAAAA!”
Hắn hét thảm một tiếng, té ngã, tê liệt nằm bẹt trên mặt đất, rêи ɾỉ không ngừng.
Lý Thiên Sinh vội vàng ngừng lại, bất quá trong lòng cũng vô cùng vừa lòng Khẩn Cô Chú.
“Quả nhiên, Khẩn Cô Chú này còn có thể chế phục cả Tề Thiên Đại Thánh, càng không nói một tên Tần Lôi……”
Tần Lôi thấy hết đau đớn, trong lòng vẫn chưa hết sợ hãi, vội quỳ xuống.
“Sư phụ, đệ tử trung thành, tuyệt không có ý đồ phản bội!”
Lý Thiên Sinh cười: “Tốt, ngươi đi đi……”
“Vâng, sư phụ.”
“Chậm đã……”
Tần Lôi run người: “Sao vậy, sư phụ?”
“Lại chuẩn bị cho ta một phần thịt Sí Liệt Hỏa Ngưu.”
Tần Lôi: “…… Vâng!”
Lý Thiên Sinh đợi chốc lát, Tần Lôi lại đưa tới một phần thịt Sí Liệt Hỏa Ngưu. Trong phòng lập tức lại nừng mùi thơm làm người thèm nhỏ dãi.
“Ân…… Thơm!”
Lý Thiên Sinh nhịn không được bắt đầu ăn ngấu nghiến nhưng ăn được một nửa hắn khẽ cau mày.
Tần Lôi kinh hãi: “Sư phụ, có gì không đúng sao?”
“Không đúng, không…… Không phải mùi vị lúc trước!”
Tần Lôi xấu hổ: “Bẩm sư phụ, khay trước là đầu bếp Tần gia làm. Khay này là đầu bếp của Lôi Đình sơn trang làm. Đệ tử không coi trọng vấn đề ăn uống lắm nên tiêu chuẩn đầu bếp chỉ bình thường, cho nên……”
Lý Thiên Sinh buồn rầu buông đũa, thở dài một tiếng.
“Nếu không có phần trước thì chén này có thể coi là cực phẩm mỹ vị, nhưng mà…… Đã được ăn mỹ vị thượng hạng kia tất cả những món còn lại , dù làm ngon đến mấy cũng chỉ là phù du!”
Tần Lôi vội nói: “Hay là…… Ta đi mời vị danh trù Tần gia kia tới?”
Lý Thiên Sinh trừng hắn một cái: “Sao tới kịp?”
“Thôi……”
Hắn vất vả đứng lên.
Tần Lôi gãi đầu: “Sư phụ, lão nhân gia ngài đây định tự mình xuống bếp?”
“Không phải, là chuẩn bị dạy ngươi làm bếp.”
Tần Lôi: “…… Vâng.”