Chương 15

“Anh ơi, không phải anh định nói với tôi là, vì tôi đã nhổ phân của con chim khách kia đi, cho nên vận tiền tài kia của tôi cũng mất luôn rồi chứ?”, Liễu Mộng Đình thoáng căng thẳng hỏi.

Trương Mặc Vũ lắc đầu: “Cũng không đến mức đó, nếu cô đã gặp được tôi thì vận tiền tài này vẫn sẽ là của cô”.

Chỉ là, nửa câu còn lại Trương Mặc Vũ không nói tiếp.

Nếu như cô ta nuốt phân chim thì cô ta mới giữ được vận tiền tài kia.

Nhưng cô ta lại nhổ phân chim đi rồi, thì vận tiền tài này vẫn sẽ có, nhưng cũng sẽ chỉ là qua tay cô ta mà thôi, cô ta sẽ không thể giữ được.

Nghĩ đến Liễu Mộng Đình có một người bạn trai ăn hại... thì cũng hợp logic thôi.

Lúc này Trương Mặc Vũ nói: “Được rồi, tôi sẽ nói cho cô trước, vận tiền tài kia ở đâu”.

“Xin đại sư chỉ điểm”, Liễu Mộng Đình dựng thẳng tai lên nghe.

Những người ở xung quanh đều tỏ ra vô cùng tò mò, muốn xem xem thầy tướng này có thực sự thần kỳ như vậy không.



Trương Mặc Vũ hỏi thẳng: “Chỗ cô ở là một căn nhà cũ?”

Liễu Mộng Đình vội gật đầu: “Không sai, căn nhà cũ đó của tôi ở rất gần với phố Ngọc Bình, chỉ là căn nhà quá cũ, mấy ngày gần đây tôi còn đang định bán nó đi”.

Vì để dồn tiền cho bạn trai, Liễu Mộng Đình cũng dốc hết gan ruột.

Lúc này Trương Mặc Vũ nói: “Đi đến chỗ mà cô há miệng nhận phân chim khách xem xem, điềm lành từ trên trời xuất hiện, tiền tài sẽ đến từ trên mặt đất, nếu như tôi đoán không nhầm, thì căn nhà cũ kia của cô có người giàu từng ở”.

Liễu Mộng Đình thoáng sững sờ vui sướиɠ: “Chẳng lẽ...”.

Tiếp sau đó, Liễu Mộng Đình nói: “Đại sư, vậy anh hãy đi cùng tôi!”

Liễu Mộng Đình đứng dậy đi trước dẫn đường, Trương Mặc Vũ chuẩn bị đi theo Liễu Mộng Đình tìm số tiền kia.

Cửu Thập cũng chẳng có tâm trạng nào bày sạp nữa, anh ta cũng thu lại sạp hàng: “Tôi cũng đi, tôi còn chưa từng gặp được thầy tướng nào có bản lĩnh thật sự cả!”

Một số người đứng hóng chuyện xung quanh cũng muốn đi theo, nhưng mà Trương Mặc Vũ lại ngăn mọi người lại, anh chắp tay với mọi người: