Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Dỗ Cô Ấy

Chương 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mấy giây sau.

Cô chậm rãi ngẩng đầu, nhìn chàng trai trước mặt, híp mắt, từng câu từng chữ nói ra vô cùng nghiêm túc.

Cô nói: “Tôi nói.”

“Cậu tốt nhất nên ngoan một chút, đã nghe chưa.”

Dụ Hoàn Nhĩ từ bé đã trải qua nhiều chuyện, cũng xem như là trưởng thành sớm, ngay cả đồng đội trong nhóm cũng không ít lần cười trêu cô quá phật hệ.

Cho nên Dụ Hoàn Nhĩ lúc đó đã trưởng thành hơn nhiều so với bạn bè đồng trang lứa.

Đối diện với Thẩm Gia Trạch nhỏ hơn mình hai tuổi, cô tự động xếp đối phương vào diện trẻ con không nghe lời thích chống đối.

Sự thật đã chứng minh.

Thẩm Gia Trạch thật sự thích chống đối.

Càng không nghe lời cô, không “ngoan một chút.”

Dụ Hoàn Nhĩ cũng không ép, khóe miệng anh bị thương là chuyện của anh, nếu đối phương không thích, cô cũng không có cách giải quyết.

Không lâu sau này.

Chàng trai Thẩm Gia Trạch vì muốn dỗ cô vui, không tiếc giả vờ ngoan ngoãn, thậm chí còn ở góc cầu thang không người, cúi đầu cắn vành tai cô, khàn giọng ngoan ngoãn nói:

“Nếu như em ngoan thế này.”

“Tối nay chị có thưởng không.”

Bình thường Thẩm Gia Trạch sẽ không gọi cô là chị, chỉ những lúc cố ý. Lúc đang yêu mới mập mờ gọi như vậy.

Dụ Hoàn Nhĩ biết rõ.

Đây chính là thủ đoạn lấy lòng cô của anh.

Vậy nên gọi anh là yêu nghiệt cũng chẳng sai chút nào.

…..

Suy nghĩ đi hơi xa, thế nên thời gian ngẩn người của Dụ Hoàn Nhĩ hơi lâu.

Đến khi Trình Nghiên ở bên cạnh huých nhẹ, cô mới hoàn hồn, mỉm cười trả lời: “Tôi không có hứng thú với mấy chuyện thế này lắm.”

Mấy người bên kia đối với câu trả lời của Dụ Hoàn Nhĩ cũng chẳng nghĩ gì nhiều.

Dụ Hoàn Nhĩ thật sự phật hệ.

Hơn nữa cũng không đặc biệt thích trai đẹp, bình thường có gặp được trai đẹp cô cũng chẳng có biểu hiện gì quá lố.

Vả lại cô ở cương vị đội trưởng, thật sự có trách nhiệm, tuy tuổi không lớn lắm, nhưng làm việc rất ổn, phần lớn thành viên trong đội đều khá thích cô.

Chủ đề lại chuyển hướng.

Điện thoại đặt bên cạnh đột nhiên phát sáng, Dụ Hoàn Nhĩ cúi đầu nhìn thử.

Kim Mạn Mạn đã gửi tin nhắn cho cô từ lâu, chỉ tạm lúc nãy cô bận diễn, nên không nhìn thấy.

Bây giờ mở điện thoại lên, phát hiện phía trên tận mấy tin nhắn.

【Cho dù là thất tình, thì cô gái thành thị xinh đẹp như tớ đây cũng không thể ngồi ở nhà nuối tiếc được.】

Bên dưới gửi kèm một tấm ảnh cô ấy vui vẻ ở bar, kèm theo định vị.
« Chương TrướcChương Tiếp »