Beneath by Ayslinn
#####
"Cha mẹ của bồ không thực sự ở Úc, phải không?" Harry hỏi khi họ đã ổn định trong đêm vài tuần sau khi Ron đi. Không có tin tức nào từ Ron, kể từ đó giữa Harry và Hermione không còn nói ra lời nào mà cả hai đều thầm cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng cậu ấy đã rời đi. Tâm trạng, tính khí nóng nảy và những ghen tuông vụn vặt của Ron đã khiến sức lực ba người cạn kiệt vào những ngày tốt đẹp, chứ đừng nói đến những ngày tối tăm và khi tất cả họ đều đang bị bao trùm dưới đám mây đen do ảnh hưởng của chiếc mề đay Trường sinh linh giá, thật ngạc nhiên là họ không gϊếŧ nhau.
Hermione giật mình nhìn lên cuốn sách cô đang đọc. "Tại sao bồ lại nghĩ thế?" cô hỏi nhanh, có lẽ quá nhanh, khi một cái nhìn sắc sảo lướt qua khuôn mặt của Harry.
"Bồ đã nói với bọn mình rằng bồ đã sửa đổi ký ức của họ và gửi họ đến Úc, nhưng đêm mà chúng ta chạy thoát khỏi cuộc tấn công vào đám cưới của Bill và Fleur, bồ nói rằng bồ sẽ không bao giờ dùng bùa nhớ."
"Độc dược, Harry," Hermione phản bác, suy nghĩ thật nhanh. "Chúng rất phức tạp, nhưng mình đã pha chế Polyjuice vào năm thứ hai của chúng ta. Mình hoàn toàn có khả năng pha chế các loại thuốc trí nhớ phức tạp."
“Hermione, bồ luôn là một kẻ dối trá khủng khϊếp,” Harry cười toe toét, nhưng trong mắt cậu là một ánh mắt tổn thương như muốn nói, “Bồ không đủ tin tưởng để nói cho mình biết sự thật sao?”
Hermione thở dài và đặt cuốn sách lớn đang đọc sang một bên. "Chuyện này không đi xa hơn hai chúng ta," cô nói với giọng điệu cảnh báo.
"Mình không thể-"
"Đừng để mình bắt bồ phải tuyên thệ với lời thề phù thủy, Harry. Không, bồ không thể nói với Ron hay bất kỳ ai khác. Không phải Remus hay bất kỳ Weasley hay hòn đá cưng nào của bồ. Không ai cả. Đó là nơi mình có thể nói với họ tất cả- khi tất cả những điều này đã qua." Một cái nhìn đăm chiêu trên khuôn mặt cô và Harry không thể biết được là do ký ức hay hy vọng về tương lai đã gây ra điều đó.
"Cha mẹ của bồ ở đâu, Hermione?" Harry truy vấn, đưa người bạn thân nhất của mình trở lại hiện tại từ bất cứ nơi nào mà tâm trí cô ấy đã lướt qua.
Không có không trả lời anh bây giờ. Harry có thể ngoan cường như một kẻ đi tìm kho báu khi anh đặt hết tâm trí vào một thứ gì đó, và lúc này, tâm trí anh đang đặt ra khi tìm ra bí mật của Hermione. Thay vì tranh cãi thêm với người bạn thân nhất của mình, cô cười ranh mãnh khi trả lời, "Bulgaria."
Harry gần như bị sặc khi uống nước. Trong tất cả những câu trả lời mà anh có thể đã mong đợi, đó là câu trả lời mà anh chắc chắn đã không ngờ được. Bulgaria?!"
Hermione gật đầu. "Họ nói với bạn bè và cộng sự của họ rằng họ muốn đi du lịch và làm một số công việc nha khoa từ thiện ở những nơi xa xôi trên thế giới, nhưng trên thực tế, cha mẹ mình ở Bulgaria, là khách của gia đình Krum, họ biết chính xác mình là ai và tuyệt đối an toàn."
"Viktor ?! Bố mẹ bồ đang ở Bulgaria với Viktor ?!"
"Thực ra là với bố mẹ anh ấy. Viktor quá bận rộn với những việc khác để giải trí cho bố mẹ mình. Thật là hơi kỳ lạ khi bố mẹ mình là Muggles và không nói được một lời nào của tiếng Bulgaria và cha mẹ của Viktor không nói được nhiều từ tiếng Anh nhưng tất cả họ đều hòa thuận với nhau khi tôi rời đi vào mùa hè này. Bố mẹ anh ấy đã có kế hoạch cố gắng dạy từng ngôn ngữ khác tương ứng cho bố mẹ mình vì Viktor không thể ở đó mọi lúc để dịch."
"Bồ đã ở Bulgaria vào mùa hè này?" Đầu Harry như muốn nổ tung. Anh chợt nhận ra Hermione có một mặt mà anh chưa bao giờ nhận ra, hoặc, anh tự kích động bản thân bởi những điều đang xảy ra đã quá quấn lấy mình để nhận ra.
"Mùa hè này, mùa hè năm ngoái, mùa hè trước. Thành thật mà nói, Harry, bồ có thật sự nghĩ rằng mình dành cả mùa hè của mình ở Hang Sóc không? Mình có gia đình và bạn bè mà mình nhớ khi mình ở Hogwarts, và ai nhớ đến mình khi mình bước chân vào thế giới phù thủy, đối với mình thế giới muggle chưa từng biến mất,”
Cô nhìn Harry lúng túng và quyết định nói nhỏ lại một chút. "Mình biết thế giới muggle của bồ không hạnh phúc và mình biết bồ đã tìm thấy gia đình mà bồ cần với Weasleys, nhưng mình sẽ rảnh rỗi khi tất cả mọi người ở đó, di chuyển để chạy ra và vào ở Hang Sóc suốt mùa hè" và vì Ron nóng nực khiến Hermione rùng mình. Thật dễ dàng để biết Ron Weasley bắt đầu nóng nảy từ bậc cha mẹ nào và đó không phải là người cha dễ tính, dễ dãi của cậu ta.
"Bồ biết cậu ấy là người như thế nào; tính khí nóng nảy được thể hiện bởi những điều đơn giản nhất và cậu ấy ít gặp vấn đề với việc làm tổn thương người khác nếu điều đó có nghĩa là bản ngã của cậu ấy vẫn còn nguyên vẹn. Ở năm thứ tư khi Viktor rời đi, rồi năm ngoái cậu ấy theo đuổi Lavender, ngay cả khi cậu ấy nghĩ rằng mình quan tâm đến cậu ấy. "
Harry gật đầu, nhớ lại tất cả những sự kiện mà người bạn thân nhất của mình đã nói đến. "Bồ đang muốn nói với mình rằng bạn đã trải qua ba mùa hè vừa qua ở Bulgaria, với Viktor Krum?"
Hermione cười khi nói, “Tất nhiên là không phải cả mùa hè. Mình đã dành một chút thời gian đi du lịch với bố mẹ, dành thời gian ở Hang Sóc với bồ và gia đình Weasleys, nhưng các chuyến thăm Bulgaria hàng năm của mình đã được ưu tiên trong ba mùa hè vừa qua. Mùa hè này là một chuyến thăm dài hơn vì bọn mình cần đưa cha mẹ mình ổn định tại ngôi nhà tạm thời của họ, Viktor và mình đã không đi tham quan nhiều như hai mùa hè vừa qua nhưng mình vẫn rất vui khi gặp lại anh ấy."
"Mình biết bồ vẫn viết thư cho anh ấy, mặc dù bồ đã cố gắng giữ nó lại cho Ron nhưng mình không nghĩ rằng bồ đã thực sự đến Bulgaria. Bồ và Viktor có hợp nhau không? Bồ có vẻ ngạc nhiên khi gặp anh ấy trong đám cưới. Ron thì sao? Bồ đã khiêu vũ với Ron trong đám cưới và không có cơ hội nói chuyện với Viktor và mình - chết tiệt! Mình đã nói với Viktor rằng bồ và Ron là một đôi, và- "
Hermione ngắt lời anh. “Không sao đâu, Harry. Viktor hiểu. Anh ấy và mình đã đồng ý giữ kín mối quan hệ của chúng mình, đặc biệt là với những diễn biến gần đây. Nếu công chúng nghĩ Ron và mình có mối quan hệ tình cảm vẫn tốt hơn hết là tất cả kéo những người khác có liên quan đến chúng ta vào nguy hiểm như bây giờ. Mình có thể làm những gì mình cần làm và Viktor cũng có thể làm những gì anh ấy cần làm. Đây là năm diễn ra World Cup và đội Bulgaria có cơ hội lọt vào vòng chung kết nên anh ấy bận tập luyện và đấu Quidditch hơn là việc để mắt và chú ý đến hoạt động của đám Tử thần Thực tử trong phần thế giới của hắn. Mình đã không nhảy với Ron nhiều vì mình được anh ấy chỉ huy cho buổi tối,"
Cô cười toe toét với Harry, “Hơn nữa, chỉ vì bồ không thấy mình nói chuyện với Viktor không có nghĩa là bọn mình không giao tiếp với nhau. Mình đã rất ngạc nhiên khi thấy Viktor ở đó; anh ấy đã không đề cập đến việc Fleur đã gửi cho anh ấy một lời mời, nhưng Viktor giải thích rằng anh ấy không chắc liệu mình có thể đến được hay không và không muốn làm mình thất vọng nếu anh ấy không thể đến."
"Vậy là bồ và Viktor đang hẹn hò?"
Một cái nhìn kỳ lạ mà Harry không thể hiểu đã hoàn toàn xuất hiện trên khuôn mặt cô bạn thân thông minh trước câu hỏi của anh. Nó có vẻ hạnh phúc, nhưng có một yếu tố tội lỗi đối trong đó. “Không, không hẳn,” Hermione dừng lại một lúc, như thể đang cân nhắc những lời tiếp theo của mình. Ai nghĩ rằng cô ấy thiếu cảm giác về sự kịch tính là sai. "Harry, Viktor và mình đã kết hôn."
Harry ngồi đó, há hốc mồm, há hốc mồm như một con cá trong khi có cảm giác như không khí đột ngột bị thổi bay khỏi phổi. "Đã kết hôn? Như là vợ chồng? Sao bồ lại giấu kỹ thế? Bồ là một kẻ dối trá khủng khϊếp và-"
"Vâng, đã kết hôn, Harry. Vợ chồng. Gắn bó trọn đời với một người chơi Quidditch", cô nói câu cuối cùng với một chút chế nhạo với giọng điệu như thể kết hôn với một người chơi Quidditch là một số phận còn tồi tệ hơn cái chết.
"Mình chỉ là một kẻ nói dối khủng khϊếp khi bị bỏ trống một dấu chấm hỏi. Nói dối một cách dễ dàng. Không ai hỏi mình về mối quan hệ của mình với Viktor, nhưng mình ngạc nhiên là không ai hỏi gì sau phản ứng bối rối của mình trước sự hiện diện của anh ấy tại đám cưới, nhưng hôm đó hỗn loạn kinh khủng,” Hermione nhún vai. "Người Mỹ Muggles có câu nói "đừng hỏi, đừng nói" trong quân đội của họ. Đó là phương pháp mà mình đã sử dụng cho cuộc hôn nhân của mình."
"Bồ kết hôn khi nào? Tại sao bồ không mời mọi người?" Harry không chắc liệu bản thân có nên cảm thấy bị tổn thương vì không được mời hay cảm thấy nhẹ nhõm khi không phải đến Bulgaria và nghe Ron phàn nàn về "Vicky".
"Bọn mình kết hôn vài tuần trước khi mình rời Bulgaria đến Hang Sóc. Bọn mình quyết định nhanh chóng kết hôn trước khi mình rời đi. Chuẩn bị mọi trong một cuộc chiến tranh sắp diễn ra - và bố mẹ mình cũng đã chúc phúc cho anh ấy. Mình không mời bồ vì bọn mình muốn kín đáo, không phải vì mình không muốn bồ ở đó. Bọn mình quyết định giữ bí mật sẽ an toàn hơn cho tất cả chúng ta. Hầu hết các Tử thần Thực tử đang hoạt động ở đây; ở Đông u thì ít hơn, nhưng nếu có tin Viktor đã kết hôn với người bạn thân nhất của Harry Potter, thì điều đó sẽ khiến anh ấy và gia đình anh ấy gặp nguy hiểm. Karkaroff không còn là mối đe dọa nữa, nhưng Dolohov vẫn còn quan hệ ở Nga. Nếu ai đó nhìn thấy bọn mình nói chuyện hoặc khiêu vũ trong đám cưới, nó chỉ được xem như những người bạn cũ gặp lại. Không có gì bí mật khi bọn mình đã từng hẹn hò với nhau tại Yule Ball trong Giải đấu phù thủy. Nếu công chúng nghĩ Ron và mình là một cặp thì cậu ấy sẽ không phải gặp nhiều nguy hiểm khác vì các thành viên nhà Weasley vốn là đồng minh với nhau, Gia tộc vốn bị coi là kẻ phản bội thuần huyết và Ron là người bạn tốt nhất của bồ cùng với mình. "
"Ron không có ý kiến?"
"Không. Cậu ấy sẽ nổi cơn ghen tuông nếu biết chuyện này và bí mật sẽ được tiết lộ. Mình cảm thấy thật tệ vì đã lừa dối cậu ấy, nhưng điều đó là cần thiết. Trong chiến tranh, có lừa dối, nhưng nó là vì lợi ích lớn hơn", Hermione dừng lại trước khi tiếp tục. "Mình có một câu hỏi- và Viktor cũng cảm thấy khó hiểu với điều này- Harry, tại sao Ron lại sử dụng bùa cưỡng bức cấp thấp với mình vào mùa hè vừa qua? Bùa chú liên tục va vào bùa bảo vệ trên nhẫn của bọn mình."
Harry nhún vai trước câu hỏi, nhưng sau đó nói khi nhớ ra, "Có thể là do Ron đã đọc một cuốn sách gì đó," Harry bật cười trước câu trả lời trớ trêu của mình, tuy nhiên sự thật lại đúng như vậy. "Fred và George đã đưa cho cậu ấy một cuốn sách- ồ, chờ đã, cậu ấy đã cho mình một cuốn nhân ngày sinh nhật của mình. Nó đang ở trong ba lô của mình." Harry lục lọi trong chiếc cặp của mình một lúc và đưa tập sách mỏng cho Hermione.
“Mười hai cách để quyến rũ một phù thủy,” Hermione đọc to tiêu đề trước khi mở cuốn sách và đọc lướt nhanh nội dung. "Một chương về những lời khen - giải thích một số hành vi kỳ quặc của Ron, nhưng không có bùa chú nào ở đó. Ồ! Chúng đây," Hermione nhanh chóng đọc đoạn văn. "Thật không thể tin được. Bùa ngải này không khác gì lọ tình dược và trong một trường hợp, tệ hơn! Hãy nghe điều này,"
"Bùa yêu: Gây cảm giác dễ chịu và hưng phấn cho mục tiêu của bùa, khiến họ mềm lòng hơn và sẵn sàng chấp nhận những tiến bộ lãng mạn."
"Đó là một mái nhà thuộc về ma thuật, Harry! Bùa này- nó cũng tệ như lời nguyền Imperius và đây là sau khi Hắn ta trở thành nạn nhân vô tình của một lọ tình dược ?!"
Hermione nhìn Harry một cái, "Đừng bao giờ dùng bùa chú trong cuốn sách này, Harry. Nếu bồ muốn một phù thủy thật lòng yêu bồ thì đừng dùng nó và càng không phải vì bùa yêu!"
“Đừng lo, Hermione,” Harry cười. "Cô phù thủy mà mình để mắt tới không cần thêm chút bùa chú nào nữa."
"Đúng," Hermione cười đáp lại. "Ginny yêu bồ rồi."
Harry cười toe toét với điều đó, nhưng có điều gì đó khiến cậu bối rối, "Cái gì là mái nhà?"
"Ma túy Muggle dành cho phụ nữ, thường là ở các câu lạc bộ đêm hoặc bữa tiệc cho các cặp đôi, nó giúp giảm bớt sự ức chế của các cô gái và khiến tâm trạng của họ trở nên dễ chịu hơn. Đó là một loại thuốc cưỡиɠ ɧϊếp hẹn hò, Harry. Nó có tác dụng tương tự như những gì mà bùa Amorous có thể làm. "
"Ron đã sử dụng nó với bồ ?!" Harry kinh hoàng khi người bạn thân nhất của mình sẽ làm điều như vậy với bất cứ ai, chứ đừng nói đến cô bạn thân nhất của họ.
"Mình không biết liệu cậu ấy có nhận ra ý định đó hay không, và mình không nghĩ rằng Ron đã sử dụng loại bùa đặc biệt này. Những chiếc nhẫn của bọn mình sẽ sáng lên như cây thông Noel nếu cậu ấy sử dụng bùa chú. Nó có vẻ hơi tối khi có những thứ khác, những bùa chú nhẹ nhàng hơn được mô tả trong cuốn sách. Dù thế nào, chúng cũng bị chặn lại bởi những câu thần chú bảo vệ trên chiếc nhẫn cưới của mình," Hermione giơ tay phải lên, cho thấy chiếc nhẫn bằng bạch kim có khắc hoa văn trang trí công phu. Harry xem xét kỹ hơn và nhìn thấy các biểu tượng chữ runic xen kẽ vào bản khắc, nhưng được thực hiện theo cách để các biểu tượng trở thành một phần của thiết kế.
"Không phải nhẫn cưới phải đeo bên tay trái sao, Hermione?" Harry hỏi, tự hỏi làm thế nào mà người bạn thiên tài của mình lại có thể làm rối tung chuyện đó.
"Tay phải theo truyền thống của Bulgaria và dễ dàng hơn để che giấu theo cách này. Không ai mong đợi mình kết hôn, huống chi là với một người Bulgaria và không có viên đá trên chiếc nhẫn nên nó ít được chú ý hơn. Nếu ai hỏi về nó, thật dễ dàng khi nói rằng đó là một món quà từ một người bạn," Hermione cười. "Mình có một chiếc nhẫn khác, một chiếc có gắn đá và Viktor đang giữ nó an toàn cho đến khi mình về nhà."
Harry gật đầu với điều này, mỉm cười trước cái cách hạnh phúc, bâng khuâng của Hermione khi nói từ "nhà". Không phải nói dối khi nói chiếc nhẫn là một món quà từ một người bạn và mặc dù được chạm khắc trang trí công phu, nhưng phong cách giống như anh đã thấy những cô gái khác đeo xung quanh trường Hogwarts. "Ngày nào bồ cũng làm mình ngạc nhiên, Hermione. Chỉ khi mình nghĩ rằng mình đã hiểu, bồ lại làm mình ngạc nhiên. Mình thực sự nghĩ rằng bồ quan tâm đến Ron. Năm học thứ 5 của chúng ta, mình nghĩ bồ có tình cảm với cậu ấy. "
"Mình rất bực khi cậu ta cố gắng phá hỏng Yule Ball của mình bằng sự ghen tuông của cậu ta và sau đó quay lại và hôn môi Lavender như một kẻ sắp chết khát vì nghĩ rằng cậu ta đang lấy lại mình vì điều gì đó. Đó là lý do cho những con chim hoàng yến đó và thực tế là mình đã rất thất vọng khi cậu ấy có thể công khai hẹn hò với ai đó - bất cứ ai thực sự, đó không phải là Lavender - trong khi bạn trai của mình ở cách xa 2000km và mình thậm chí không thể nói với ai rằng mình đã có bạn trai! "
Harry gật đầu. Thậm chí anh có thể thấy logic trong hành vi đó.
"Hiện tại, mình rất buồn khi cậu ấy bỏ đi và để chúng ta tự tìm hiểu điều này. Đối với tất cả những điều này, Ron là một chiến lược gia tài giỏi và ba chúng ta làm việc tốt nhất như một đội. Mình cũng rất ghét khi chúng ta đánh nhau. Mình đã ở giữa nó quá nhiều lần nó làm mình thất vọng và kiệt sức. Chúng ta có một công việc quan trọng phải làm và hai người phải rời đi và có lại một cuộc giao tranh khác! Bọn mình nghĩ rằng có thể bồ đã có một kế hoạch tốt hơn tình trạng bây giờ,nhưng bọn mình cũng biết rằng cụ Dumbledore rất kinh khủng khi cung cấp cho bồ nhiều hơn những gợi ý và manh mối khó hiểu, vì vậy điều này thực sự không quá ngạc nhiên khi mà chúng ta dường như không nắm được điều gì bây giờ. Mình bực bội vì mình đã không gặp chồng mình trong bốn tháng, không biết khi nào mình sẽ gặp lại anh ấy và lần cuối cùng mình gặp anh ấy, mình phải giả vờ rằng anh ấy chỉ là người quen trong khi một trong những người bạn thân nhất của mình đã độc chiếm thời gian của mình bởi vì cuối cùng cậu ấy đã nhận ra- quá muộn- rằng cậu ta thích mình! " Hermione nghẹn ngào khóc. "Mình chỉ muốn cuộc chiến này kết thúc."
"Vì vậy, bồ có thể làm cho Viktor xấu hổ một lần nữa," Harry cố gắng làm dịu tâm trạng theo cách tốt nhất mà cậu biết. Nói về những gì họ phải đối mặt chỉ làm anh chán nản vì về cơ bản anh không biết phải làm thế nào để tiếp tục và điều đó khiến anh thất vọng.
Hermione ném một cái gối về phía anh. "Không! Ok, vâng, mình muốn làm điều đó," cô đỏ mặt khi nghĩ đến việc làʍ t̠ìиɦ với chồng mình một lần nữa. "Nhưng mình muốn tất cả chúng ta có thể sống cởi mở và hạnh phúc, và- ồ, tại sao mình vẫn tin vào những câu chuyện cổ tích?"
Harry đón lấy chiếc gối giữa không trung và đặt nó sang một bên. Dành cho người bạn thân nhất của mình một cái ôm rõ ràng là rất cần thiết, anh nói với cô: "Bởi vì những câu chuyện cổ tích mang lại cho bồ hy vọng, Hermione. Và tất cả chúng ta có thể làm được điều đó ngay bây giờ."
Hermione cười trong nước mắt khi Harry tiếp tục, "Mình sẽ gϊếŧ anh ta vì mình không thể chịu được ý nghĩ rằng bồ sẽ không hạnh phúc, và bởi vì mình muốn nhìn thấy những người Bulgaria với mái tóc rậm rạp - nửa đầu - mũi to và vẻ mặt cau có khó chịu thường trực sẽ cày nát cả trận đấu trên chổi bay với Wronski Feint ở World Cup sau 20 năm nữa."
"Harry!" Hermione cảm thấy thất vọng khi nghĩ đến việc các con của mình thực hiện một động tác nguy hiểm như vậy và khi nghĩ đến việc có những đứa trẻ đủ lớn để chơi ở World Cup chỉ sau hai thập kỷ.
Harry cười toe toét đáp lại cô khi anh thả cô ra và đứng dậy. "Điều đó có thể xảy ra. Viktor cực kỳ xuất sắc trên cây chổi, và bồ biết rằng anh ta sẽ dạy cho con bồ tất cả các thủ thuật cầm chổi của mình." Harry dừng lại khi đi về phía căn lều. "Trên thực tế, chú Harry thậm chí có thể bị thuyết phục để dạy các bé một vài điều."
Hermione đảo mắt và hậm hực, nhưng không giận dữ, khi cô cầm sách lên và tiếp tục đọc khi tiếng cười của Harry theo cậu vào trong phòng.
END.