Chương 36: Articcat621 × Dylynn × Ikuni Hattori - End.

Hold Me Tight by articcat621

#######

Cơ thể Hermione run lên. Cô cố gắng di chuyển nhưng không thể. Cô cảm thấy một cơ thể khác đè lên mình, ấn cô vào sàn nhà.

Âm thanh the thé vang lên bên tai cô.

"Không!" Hermione khóc lóc, giãy dụa, cố gắng để được tự do.

Bụng cô cuộn lại khi cô cảm thấy hơi thở của Bellatrix trên cổ mình. "Nói cho ta biết mi đã tìm thấy nó ở đâu."

Hermione đấu tranh để được tự do, hét lên khi cảm thấy mũi dao sắc nhọn đâm vào da mình.

—--------------

"Hermione, dậy đi!"

Đứng thẳng người, cô nhìn vào đôi mắt lo lắng của Viktor.

Nước mắt chực trào ra khóe mắt khi cô nắm chặt tay thành nắm đấm, những vết lằn nhỏ đâm vào lòng bàn tay cho cô biết rằng cô vừa tỉnh và còn sống. Ngực cô đau nhói, và cô có thể cảm thấy sự hoảng sợ đang dâng lên.

“Sẽ không sao đâu,” anh trấn an cô, vòng tay ôm cô. Hermione run rẩy trong vòng tay anh, dựa vào anh. “Sẽ ổn thôi,” anh lặp lại một lần nữa.

Không hiểu sao, cô lại nghi ngờ lời nói của anh. Cô không biết làm thế nào nó sẽ ổn trở lại.

"Suỵt, tình yêu của anh, thở đi." Viktor siết chặt lấy cô.

“Em xin lỗi,” cô khóc nức nở trong l*иg ngực anh. Đêm này qua đêm khác vẫn thế. Những cơn ác mộng từ khi cô chạy trốn không bao giờ dừng lại.

"Đừng bao giờ xin lỗi, Nin." Anh đặt một nụ hôn lên thái dương của cô. "Nó cho thấy nàng phù thủy của anh dũng cảm như thế nào." Anh hôn cô một lần nữa.

"Ôm em, Viktor," cô yêu cầu nhẹ nhàng.

"Luôn luôn, Nin, Luôn luôn."

@@@@@@@@



Bulgarian Wedding Traditions and Magic by Dylynn

########

Hermione tận hưởng cảm giác khăn trải giường bằng lụa trên da khi cô nằm dài trên chiếc giường sang trọng. Ánh nắng tràn ngập khắp căn phòng, chào đón ngày đầy tháng đầu tiên của cô với tư cách là một người phụ nữ đã có gia đình. Cô nhìn qua vai để cười toe toét với chồng mình, người đang nằm dài trên chiếc giường rộng rãi, ngủ với không khí thoải mái đến nỗi Hermione không muốn đánh thức anh. Một cơn đau dễ chịu giữa hai đùi cô là minh chứng cho niềm đam mê nóng bỏng của đêm hôm trước và rằng những phép thuật ràng buộc của sự kết hợp giữa họ đã được thiết lập, thi triển một cách ngon lành và sau đó được kích hoạt bởi các hoạt động của họ.

Nhìn vào chiếc nhẫn của mình, Hermione nghĩ rằng cô gần như có thể phát hiện ra câu thần chú bằng một ánh sáng lấp lánh tăng cường không hoàn toàn thuộc về chiếc vòng vàng mỏng manh của cô. Những dây leo xoắn của cây thường xuân dọc theo chiếc nhẫn của cô khiến nó trở nên rất nữ tính và dễ chịu theo quan điểm của mình nhưng chắc chắn không phải là bóng bẩy như thế này. Hermione mỉm cười khi nghĩ lại rằng bà Krum đã từng nói về những phong tục nghiêm ngặt của Bulgaria sẽ được áp dụng cho bất kỳ cô gái nào muốn kết hôn với một trong những người con trai của bà - cho dù bà có thích họ đến đâu. Câu thần chú ràng buộc được coi là quan trọng nhất trong số những truyền thống này cần được tiến hành trong hôn lễ.

Ở Anh, câu thần chú này không được ban cho sức mạnh hay hình thức ngoài những lời thể hiện và chia sẻ giữa cô dâu và chú rể.

Ở Bulgaria, những lời ràng buộc thực tế là một câu thần chú đảm bảo rằng cặp đôi hiện đang hạnh phúc và cam kết với nhau và có hiến pháp để duy trì một cuộc hôn nhân lành mạnh. Nó không quá đảm bảo cho cuộc hôn nhân bền lâu, mà là sự xác nhận rằng cặp đôi có ý định thích hợp để hôn lễ được thực hiện và giữ lời thề với nhau.

Hermione nghĩ rằng phong tục, vì nó chỉ xác nhận ý định và không thực sự ảnh hưởng đến ý chí tự do của cô hoặc Viktor, là tốt và là một truyền thống tốt đẹp. Giá như thế giới muggle có một người bảo vệ an toàn như vậy, có lẽ tỷ lệ kết hôn của dân số muggle sẽ tương đương với cộng đồng Phù thủy Bulgaria.

Nhìn quanh phòng, Hermione nhận thấy bữa sáng được bày ra trên bàn trong góc của Viktor - không cô sửa lại ý nghĩ của mình, - căn phòng "của họ" với một nụ cười chiếm hữu. Khu bất động sản gia tộc Krum cung cấp các dãy phòng lớn cho các phòng ngủ, gần như là một căn hộ hoàn chỉnh - ngoại trừ việc thiếu nhà bếp. Để kỷ niệm hôn lễ của họ, các gia tinh thuộc về Viktor và bây giờ Hermione đã được giải thoát - nhưng sau khi đối phó với ba gia tinh rất đau khổ, những người đã tự đánh mình và cởi bỏ quần áo được tặng và cắm tai khi nhận lương và những ngày nghỉ. được đề cập như bồi thường. Hermione nhận ra rằng cô sẽ làm hại họ nhiều hơn là tốt, và đảm bảo rằng họ có thể ở lại.

Kết quả của cuộc trò chuyện thú vị đó dẫn đến bữa sáng thịnh soạn bây giờ được bày ra ở góc bàn. Khi Hermione trượt khỏi giường để điều tra thêm, cô nghe thấy tiếng Viktor lầm bầm: "Em yêu à? Em để anh trên giường một mình sớm vậy sao? Còn sớm và giữ ấm cho anh, là nghĩa vụ của người vợ - phải không?"

Hermione mở to mắt một chút phản ứng, "Viktor! Anh dậy rồi! Em chỉ không muốn đánh thức anh!" Hermione quay mặt về phía chồng mình chỉ để được kéo trở lại giường, với người chồng âu yếm đang rúc đầu vào cổ cô.

"Em có thể đánh thức anh bất cứ lúc nào em thích, tình yêu". Cười toe toét, Hermione vòng tay qua cổ Viktor kéo anh vào một nụ hôn kéo dài, tận hưởng cảm giác bàn tay anh xoa nắn và sưởi ấm lưng cô cũng như cái miệng và chiếc lưỡi thơm ngon của anh nghịch ngợm như thế nào với cô. Hermione từ từ lùi ra, để tay cô đặt xuống ngực Viktor trong khi cô gục đầu vào vai anh. Viktor thở dài và siết chặt lấy cô dâu của mình, sau đó nghiêng người ra và nắm lấy tay trái của cô, nhìn vào chiếc nhẫn. Viktor nhìn thấy chiếc nhẫn sáng bóng lấp lánh và anh mỉm cười rồi hôn lên chiếc nhẫn cưới. "°Mẹ° sẽ hài lòng, chiếc nhẫn của chúng ta phát sáng - là dấu hiệu của một cuộc hôn nhân hạnh phúc nhất."

Hermione nhìn vào chiếc nhẫn cưới rộng của Viktor, nó là một loại vàng đậm và nó lung linh không kém gì chiếc nhẫn mỏng manh hơn của chính cô. Hermione đặt câu hỏi nhìn lên và nói: "Có phải bởi vì tất cả ánh sáng kia không? Nó có nghĩa là gì? Mối liên kết là chắc chắn và hoàn chỉnh?"

Viktor cười toe toét thừa nhận: "Nó có ý nghĩa hơn một chút - nhưng anh không muốn làm em sợ. Có nghĩa là một vài điều nữa đối với chúng ta, như khi gặp nguy hiểm, cả hai chúng ta sẽ biết nếu cần giúp đỡ. Anh rất hài lòng, anh sẽ biết nếu vợ anh cần giúp đỡ, và có hướng đi thay vì lo lắng ở nhà chờ đợi."

Hermione đỏ bừng mặt, cảm thấy hơi có lỗi với câu nói đó, Viktor đã nổi cơn thịnh nộ sau khi tìm thấy tác phẩm của Bellatrix trên người cô. Nếu ả Tử thần Thực tử chưa chết, Viktor sẽ bay đến nước Anh để thực hiện một hình phạt khắc nghiệt hơn nhiều so với Avada hoặc Crucio một mình. May mắn thay, nhờ vào việc Viktor học được ma thuật hắc ám tại Durmstrang, anh đã có thể xóa dấu vết của những vết thương chiến tranh khỏi cô. Cô vô cùng biết ơn khi không mang những vết sẹo từ cuộc gặp gỡ đó, cũng như không nhìn thấy sự nóng nảy trong mắt Viktor mà những vết sẹo đó gây ra bất cứ khi nào anh nhìn thấy chúng. "Em không biết điều gì khác sẽ phát triển nhưng theo thời gian một số cặp đôi cũng có thể sử dụng những chiếc nhẫn như một cách để nói chuyện với nhau và hoặc làm khóa cảnh liên kết trực tiếp với nhau. Anh hy vọng em không khó chịu với điều này? "

Hermione lắc đầu nói, "Không, nghe có vẻ tiện lợi - em chỉ hy vọng chỉ có cặp đã kết hôn mới có thể làm được điều đó, còn nếu người khác lấy mất chiếc nhẫn của em thì em hy vọng họ sẽ không thể sử dụng nó để làm khóa cảng đến chỗ anh!"

Viktor cười khúc khích và nói, "Không, họ không thể. Liên kết ma thuật chỉ nhận ra em và anh, hơn nữa nó không phổ biến. Nếu chúng ta có thể sử dụng chiếc nhẫn theo cách đó thì anh sẽ không chia sẻ thông tin đó. Anh không muốn các fangirl biết rồi đánh cắp chiếc nhẫn để anh không có cách nào tìm thấy em.”

Hermione cười và nói: “Đừng lo lắng, em sẽ vẫn đánh bại các fangirl bằng một cây gậy Bludger nếu em phải đến để cứu anh.”

Viktor cười toe toét với hình ảnh đó trong đầu khi đứng dậy và đưa tay ra để dẫn Hermione ra khỏi giường, Hermione nắm lấy tay anh và nhìn lên Viktor: "Vậy, Mẹ của anh sẽ kiểm tra nhẫn của chúng ta vào lần tiếp theo họ nhìn thấy chúng?"



"Tất nhiên! °Mẹ° nói với anh rằng một số truyền thống phải được giữ, sự gắn kết chỉ là bước khởi đầu của truyền thống đó. Bà ấy sẽ nhìn vào những chiếc nhẫn và sau đó sẽ chúc phúc cho chúng ta sau khi nhìn thấy ánh sáng rực rỡ. Không có ánh sáng, không có lời chúc phúc và em sẽ phải cố gắng trong mối quan hệ hôn nhân để có được ánh sáng hoặc cuộc hôn nhân này sẽ không được coi là hợp lệ ở Bulgaria."

Lông mày Hermione nhướng lên: "Thật sao? Em không biết nó quan trọng đến thế! Mẹ anh nói với em rằng đó chỉ là một truyền thống và em không cần phải lo lắng về bất cứ điều gì trong buổi lễ kết giao."

"Anh nghĩ mẹ chỉ không muốn tăng thêm áp lực cho đám cưới. Em đã đủ lo lắng mà không cần thêm áp lực. Như anh đã nói nếu chúng ta không có ánh sáng, chúng ta sẽ làm việc đó cho đến khi ánh sáng xuất hiện. Không có gì khác theo cách này, tình yêu của chúng ta quá mạnh mẽ nên không thể không có ánh sáng. Anh và °mẹ° đều biết điều này, vì vậy đừng lo lắng." Viktor nhún vai như thể không có gì to tát, nhưng tâm trí Hermione đã chạy về phía trước để xem xét những gì có thể xảy ra… và rồi đột ngột dừng lại khi môi Viktor đặt trên cổ cô tiến lên gần ngay dưới tai cô, hôn chậm lại và nhấm nháp. - khiến Hermione rùng mình.

“Đừng lo lắng nữa, Tình yêu,” anh thì thầm trên da cô khi anh ôm cô vào lòng. "Anh yêu tâm trí luôn làm việc của em - nhưng bây giờ em chỉ nên tận hưởng bản thân, không cần lo lắng. Chúng ta nên thức dậy và ăn sáng trước khi phải hoàn thành truyền thống gắn bó của chúng ta trước cha mẹ anh. Sau đó, chúng ta cùng trốn đi tuần trăng mật và chúng ta sẽ thư giãn."

Hermione gật đầu rồi cả hai cùng bước đến chiếc bàn xinh xắn tổ chức bữa sáng kiểu Bungari khá thịnh soạn. Đôi mắt cô ánh lên vẻ tinh nghịch khi cân nhắc việc sử dụng chồng mình trong việc thư giãn này. Trái cây với kem đánh bông trên bàn có thể rất hữu ích, cô quyết định. Cô sẽ thưởng thức, một phần của nó với muối từ làn da hấp dẫn của chồng cô.

@@@@@@@@@

Honeymoon by Ikuni Hattori

#########

Hermione được quấn một chiếc áo choàng màu đen và khăn quàng cổ dài màu đỏ, cô vui vẻ đi ra ngoài. Những hơi thở đầu tiên của cô rất đau đớn, không khí lạnh lẽo phả vào mặt và tay cô, khiến cô vùi sâu hơn vào chiếc khăn quàng cổ để giữ ấm miệng và mũi.

“Ơn trời, tôi đã sấy khô tóc vào sáng nay,” cô thì thầm khi một trận tuyết rơi nhẹ nhàng bắt đầu, mặc dù bầu trời không có mây. Cô nhìn lên phía trên khi những mảnh lớn bay múa trong không khí. Đây sẽ là trận tuyết rơi thứ ba kể từ khi họ đến căn nhà gỗ này vài ngày trước và cô rất thích nó. Cũng như vài trận tuyết rơi vừa qua, nhiệt độ sẽ ấm lên một chút mỗi khi mây tụ lại. Họ chỉ phải lo lắng về việc khi nào mặt trời ló dạng và nhiệt độ giảm xuống.

Chiếc mũ đan bằng tay của cô ngay lập tức bắt đầu thu thập những bông tuyết. Tuy nhiên, giữa mũ, khăn quàng cổ và những lọn tóc bồng bềnh, cổ và tai của cô vẫn ấm áp một cách dễ chịu. Hôm nay là -23 ° C trước khi có gió lạnh và mặc dù cô thường sẽ không bao giờ bị bắt ở ngoài trời trong kiểu thời tiết này, nhưng cô đang tìm kiếm một người rất đặc biệt.

Hermione chưa bao giờ phải lo lắng về nhiệt độ này trước đây khi lớn lên ở London. Mặc dù khi ở Scotland cô đã từng chứng kiến

một số nhiệt độ có thể so sánh được, nhưng nó chưa bao giờ là điều gì quá khắc nghiệt như lúc này. Ngay cả khi cô đang ở trong hành trình đi săn Trường sinh linh giá cùng với Harry và Ron, nhiệt độ ở miền Bắc nước Anh chưa bao giờ xuống dưới 0 ° C. Mặt khác, Bulgaria, nơi cô đang hưởng tuần trăng mật với chồng - cuối cùng thì cô cũng đã kết hôn! - có nhiệt độ thường xuyên giảm xuống dưới 0 kèm theo gió lạnh đủ mạnh để hầu hết các lá bùa giữ ấm đều không thành công khi được đúc.

Nhắc đến chồng, Hermione mỉm cười vui vẻ khi cô nhìn thấy Viktor xuyên qua những tán cây, đang chặt củi để làm lò sưởi trong căn nhà gỗ của gia đình mà họ đã tiếp quản trong tuần. Vượt qua lớp tuyết rơi lất phất để đến bên anh, cô kiên nhẫn đợi anh chặt xong bên hàng cây, mùi hương của củi mới chặt tràn ngập trong không khí. Phải mất thêm vài lần vung rìu nữa anh mới chú ý đến cô, nhưng Hermione đã mãn nguyện khi nhìn thấy những cơ bắp cuồn cuộn của chồng mình bên dưới chiếc áo sơ mi dài tay của anh, nên cô không ngại chờ đợi. Cuối cùng anh cũng nhìn thấy cô, Viktor rạng rỡ hẳn lên trước khi quăng rìu sang một bên, nơi nó ngay lập tức biến mất trong lớp bột tuyết mới. Anh tiến đến phía cô trong ba bước dài trước khi đón cô và đung đưa cô một cách vui vẻ. Hermione cười với anh và hạnh phúc hôn anh khi anh kéo cô lại gần. Viktor vẫn nếm như cà phê của anh từ ba giờ trước.

"Cái gì đưa em ra đây?" Viktor hỏi khi cô rúc vào vòng tay anh, tận hưởng hơi ấm từ anh. Anh với tay lên và phủi một ít tuyết trên mũ của cô, khiến cô bật cười.

"Em đến để đón chồng em. Ngọn lửa đang dần cháy trong cabin và em cần sự tiếp xúc của người đàn ông của em để chữa cháy nó," cô trả lời trêu chọc.

Cô nhìn và bị cuốn hút, khi đồng tử của anh giãn ra trước lời nói của cô, cơ thể anh siết chặt lấy cô. Sau đó, đột nhiên, trong một động tác uyển chuyển, Viktor gom tất cả củi mới chặt cũng như chiếc rìu của mình bằng một cú quẹt đũa phép trong khi nghiêng người về phía trước bằng cánh tay còn lại để hất cô lên. Anh ném cô qua vai, gần như hất tung mũ của cô trong quá trình này. Cô phải nắm chặt mũ len trước khi quấn chặt trở lại những lọn tóc của mình để tuyết không bám vào tóc.

Tiếng cười ré lên của cô vang lên khắp bãi tuyết trắng xóa, hơi lạnh phả vào lưng đùi trần khi chiếc áo khoác của cô bị lên. Anh vỗ nhẹ vào phía sau của cô, phủi thêm tuyết, trước khi quay trở lại căn nhà gỗ ấm cúng của họ trong rừng với cô và đống củi đã chặt được kéo đi.

Và khi trận bão tuyết hoành hành bên ngoài với cường độ ngày càng mạnh, Viktor và Hermione Krum đã tích cực dành thời gian còn lại trong ngày trong cabin, giữ ấm cho nhau như những cặp đôi mới cưới.

End.