- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Sủng
- [Harry Potter] Tình Yêu Của Hermione Và Krum
- Chương 2: Lời Thú Nhận Dịu Dàng (A)
[Harry Potter] Tình Yêu Của Hermione Và Krum
Chương 2: Lời Thú Nhận Dịu Dàng (A)
Bóng tối đang phủ xuống mặt đất. Hermione đóng sách lại và nhìn ra mặt hồ băng giá. Cô đang tránh tháp Gryffindor vì không muốn đối mặt với Harry hay Ron vào lúc này.
Yule Ball được cho là một đêm kỳ diệu và phần lớn là như vậy. Cô không thể hiểu tại sao mình lại để những lời nói của Ron ảnh hưởng đến bản thân nhiều đến thế. Cô đã để điều đó xảy ra quá thường xuyên.
"Hermione?"
Cô hơi nhảy lên, nhìn qua vai và thấy Viktor ngập ngừng đứng cách cô vài khoảng trống.
"Viktor?" Cô muốn ngồi dậy nhưng anh đưa tay lên, ra hiệu cho cô dừng lại và ngồi yên
Tôi có thể ngồi không? Anh ra hiệu về khoảng không bên cạnh cô.
"Anh có thể."
Viktor ngồi xuống cạnh cô, đầu gối của anh đập vào chân cô.
Anh đặt tay vào lòng mình.
“Lớp học lại bắt đầu,” anh nói, giọng nhẹ nhàng.
"Em đã sẵn sàng chưa?"
"Vâng."
Cô đặt cuốn sách của mình sang một bên, hơi quay sang đối mặt với anh.
"Sẽ rất tốt nếu trở lại với mọi thứ thường ngày, anh biết không?"
Anh ta gật đầu. "Ngày hôm qua tôi đã cố gắng tìm em," anh lắp bắp, "và cả ngày hôm trước."
Hermione vẫn ngồi im. Cô đã thu mình trong phòng ký túc xá của mình sau vũ hội, hầu như không ra ngoài ăn. Sau đó, cô chuyển đến ẩn mình trong những góc tối của thư viện và đi dạo trên sân trường.
"Em xin lỗi, Viktor. Em đã suy nghĩ rất nhiều."
"Có phải là vì những điều tôi đã làm hoặc đã nói?"
"Ồ không." Cô vươn tay và đặt tay mình lên cánh tay anh.
"Anh không làm gì sai cả. Anh đã là một quý ông."
Anh gật đầu nhưng có vẻ không thuyết phục. "Tôi rất vui vì tôi có thể chia sẻ Yule Ball với em."
Cô đã cười. "Em cũng vậy, Viktor."
"Tôi có thể thổ lộ một điều với em không?" Anh uốn cong các ngón tay của mình và di chuyển để nắm lấy đầu gối của mình nhưng nghĩ về điều gì đó và thả tay xuống đùi.
"Tất nhiên. Anh có thể nói với em bất cứ điều gì"
Viktor quay lại đối mặt với cô và cô ngay lập tức bị ánh mắt của anh thu hút, khuôn mặt sắc nét của anh hầu như không phản ánh về sự thật rằng anh là một cậu bé 17 tuổi, tốt bụng và kiệm lời.
"Hermione, anh rất muốn hôn em vào đêm đó. Anh đã rất hạnh phúc khi nhìn vào đôi mắt sáng rỡ của em. Nhưng, anh mất tự tin. Giờ anh cảm thấy rất dạn dĩ và muốn nói điều đó với em."
Hermione ngồi im. Viktor muốn hôn cô? Cô ấy? Hermione Granger, một cô gái tóc xù, không biết làm thế nào để không tranh cãi với bạn bè?
"Anh muốn hôn em?"
Anh gật đầu, mắt anh từ từ di chuyển từ đôi mắt cô sang miệng cô.
"Bây giờ tôi vẫn muốn ." Anh hắng giọng.
"Tôi vẫn muốn hôn em. Tôi - tôi - chúng ta có thể không?"
"Ngay bây giờ?" cô ấy buột miệng. Mặt cô nóng lên. Trước đây cô chưa bao giờ được hôn!
Cô nhìn thấy một vệt đỏ trên má anh. Trước đó trời vẫn lạnh nhưng mặt anh không đỏ như bây giờ.
“Chỉ khi có sự cho phép của em” anh vội vàng nói.
"Nếu em cũng không muốn, anh hiểu."
"Em chưa từng hôn ai trước đây", cô thú nhận.
Viktor ho.
"Tôi cũng không có nhiều kinh nghiệm."
Hermione cắn môi. Cô có muốn nụ hôn đầu tiên của mình là với Viktor không? Trái tim cô bắt đầu loạn nhịp, đầu óc cô trở nên trống rỗng.
Viktor duỗi chân ra và đứng dậy.
"Tôi hiểu, Hermione. Tôi sẽ đi. Hẹn gặp lại em vào ngày mai."
"Không chờ đã!"
Cô kéo chiếc áo khoác lót lông của anh và đứng dậy. Cô hít một hơi thật sâu và lao xuống.
"Hôn em, Viktor."
Đầu anh hơi quay sang một bên. "Em chắc chắn? Em không cần phải -"
Cô nắm lấy vạt áo trước của anh và kéo anh lại gần. Cô kiễng chân lên, thì thầm. "Hôn em, Viktor."
Anh đưa tay vuốt ve má cô.
Tim cô đập thình thịch. Cô có nên nhắm mắt lại không? Cô có cần phải làm gì đó không?
Hơi thở của anh phả vào môi cô, khiến cô vô thức liếʍ láp.
Anh cúi đầu xuống và áp chặt môi mình vào môi cô. Anh thật ấm áp và cô cảm thấy má mình nóng hơn. Mũi anh chạm vào má cô khi anh hơi quay đầu lại.
Đôi mắt cô nhắm lại. Cô không thể không làm vậy. Cô di chuyển môi mình lên môi anh. Môi anh mềm nhưng hơi thô ráp ở mép. Một cái gì đó thật khác biệt ở Viktor.
Tay cô lướt lên cổ anh, nơi cô có thể cảm thấy trái tim anh đang đập loạn nhịp.
Điều này thật choáng ngợp và cô thích nó.
"Hermione?"
Viktor thở ra khi anh kết thúc nụ hôn.
Cô từ bỏ sự giữ chặt của mình trên cổ và áo khoác của anh.
"Anh có thể hôn em lần nữa không?"
Nụ cười anh dành cho cô khiến cô ngập tràn sự vui nhộn mà trước đây cô chưa từng trải qua. Anh vòng tay qua eo cô và kéo cô lại gần. Anh ôm cô thật nhẹ nhàng. Hermione không thể tưởng tượng được mình sẽ có nụ hôn đầu tiên với bất kỳ ai khác ngoài anh.
(Vẫn còn...)
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Sủng
- [Harry Potter] Tình Yêu Của Hermione Và Krum
- Chương 2: Lời Thú Nhận Dịu Dàng (A)