Thị giác: Hermione · Granger
--------------‐-------------------
Cô thực sự kính nể Krum, anh ta là một Tầm thủ rất xuất sắc. Tuy rằng cô không điên cuồng si mê anh ta giống như Ron vậy nhưng cô cũng rất thưởng thức con người anh ta. Bất quá gần đây cô không thể không oán giận Krum, bởi vì câu lạc bộ các fangirls của anh lúc nào cũng theo chân anh ta đến thư viện, còn thường xuyên đầy mặt hoa si mà phát ra tiếng cười khúc khích. Điều này nghiêm trọng quấy nhiễu đến việc học của cô!
Vừa nghe thấy những tiếng cười tiêm thanh, ríu rít kia, cô không tránh khỏi dâng lên chút bực bội rồi lại không biết phải làm thế nào cho phải, cô chỉ có thể tức giận quay qua trừng mắt "Đầu sỏ gây tội" tạo thành loại cục diện này mà thôi.
Anh ta xác thật có làn da ngăm đen, ngũ quan thâm thúy, ánh mắt sắc bén cùng bả vai rộng lớn, nhưng anh ta cũng thực sự không thể được xem là anh tuấn.
Nếu không phải sự nổi danh của anh ta, những cô gái kia vẫn sẽ thích anh ta như vậy sao?
Cô cứ sững sờ mà vừa nhìn chằm chằm vào anh ta vừa suy nghĩ vấn đề này trong lòng, cô hoàn toàn không đoán trước được anh ta đột nhiên quay đầu nhìn về phía cô. Cô vốn dĩ không quá xác định nhưng con ngươi màu đen của anh phảng phất như lốc xoáy nơi biển sâu, ánh mắt anh nhìn vào cô và dường như nó muốn đem cô hút vào trong đó. Bất quá, anh ta lập tức xoay đầu trở về.
Cô có chút hoảng hốt và sợ hãi. Ánh mắt kia phảng phất giống như ảo giác nhưng cô vô cùng xác định là nó đã xảy ra, một cái liếc mắt thật sâu anh dành cho cô.
Tính, điều này cũng không có gì ghê gớm, cô lắc đầu quyết định không hề suy nghĩ đến nó nữa, tiếp theo thu thập tốt sách cùng giấy da dê, đứng dậy rời đi thư viện.
Lúc cô đang muốn bước ra cửa thư viện thì có một thân ảnh cao lớn chắn trước người cô.
Là Krum.
Thẳng đến lúc này khi Krum đứng trước mặt cô, cô mới phát hiện anh ta cao lớn như vậy, nhìn qua còn cao lớn hơn rất nhiều so với cô. Bờ vai của anh hơi hơi uốn lượn về phía trước, hai chân vòng kiềng, nhìn qua có chút co quắp.
Cô có chút xấu hổ, chẳng lẽ anh ta phát hiện ra cô trừng mắt nhìn anh nên tìm đến muốn tính sổ với cô?
Cô nhanh chóng lui về sau một bước, nhìn lên lại thấy Krum đang gãi gãi đầu, môi giật giật, giống như muốn nói gì đó, rồi lại không phát ra thanh âm.
"Xin hỏi ông có chuyện gì sao, ông Krum?" Cô quyết định lên tiếng trước và tỏ ra thân thiện cùng lễ phép, khiến anh ta ngượng ngùng gây phiền toái với cô.
“Không, không có… Ngạch không, tôi muốn nói, đúng vậy. Em nguyện ý khiêu vũ với tôi không?"
Khiêu vũ? Khiêu vũ ở trong thư viện? Cô ngẩng đầu nghi hoặc nhìn anh ta
"Tôi muốn nói là, well, em nguyện ý đi cùng tôi đến Vũ hội Giáng sinh sao?" Lúc này làn da ngăm của anh ta biến thành màu đỏ đen, tiếp theo mặt cô cũng đỏ bừng.
"Vâng, tốt, em đồng ý."
Cô quên mất bản thân mở miệng phát ra âm thanh như thế nào, cô cũng quên mất bản thân rời khỏi thư viện bằng cách nào, trong đầu cô luôn có một thanh âm vẫn đang thét chói tai, đem đầu cô làm cho choáng váng:
“Victor · Krum mời cô cùng đi vũ hội với anh! Siêu sao quốc tế Victor · Krum cư nhiên mời cô!"
@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@
Thị giác: Victor · Krum
------------‐----‐-------------
Buổi sáng sau đêm mất ngủ, anh nằm liệt trên giường.
"Này, người anh em, đây là làm sao vậy? Nhìn quầng thâm mắt của cậu kìa."
Poliakoff đi đến trước mặt ta.
“Không có gì.” Tuy nói Poliakoff là bạn thân nhất của anh tại Durmstrang nhưng anh vẫn chưa suy nghĩ cẩn thận chuyện của Her-my-own, càng ngượng ngùng nói cho người khác nghe.
"Cậu… Không phải là cậu coi trọng cô gái nào chứ?"
"Cậu, làm sao cậu……" Anh chấn động, mặt lập tức đỏ, miệng nói cũng không nhanh nhẹn.
“Ha ha ha, tôi chỉ thử hỏi mà thôi, không nghĩ tới tôi thật sự đoán trúng rồi! Nhìn lại cậu trước kia mà xem, cho dù là đêm trước khi diễn ra trận đấu World Cup cậu vẫn ngủ say, ngày hôm qua mất ngủ chắc chắn là có tâm sự gì đó."
Nhìn khuôn mặt tỏ vẻ "Tiểu nhân đắc chí" kia của Poliakoff, anh không khỏi có chút thẹn thùng.
"Vitya* bé nhỏ của chúng ta rốt cuộc đã trưởng thành! Có muốn tôi giúp cậu đưa ra chút ý tưởng hay không?" Poliakoff cười đến càng gian trá.
“Lăn!”
Anh vốn dĩ không đem những lời nói của Poliakoff
đặt trong lòng, anh chỉ xem là trêu đùa. Nhưng hình ảnh diễn ra trong thư viện ngày hôm nay lại kéo vang lên chuông cảnh báo trong lòng anh.
Hôm nay Her-my-own không ở một mình, Potter ngồi ở bên cạnh cô. Mà cô đang lo lắng cho cậu ta vì trận thi đấu đầu tiên với rồng lửa, cô còn nghĩ biện pháp giúp cậu ta thông qua thử thách!
Anh thừa nhận nghe trộm không phải hành vi của một quý ông nhưng lúc này anh không rảnh lo hổ thẹn, một cảm xúc ghen tuông cùng chua xót nảy lên trong lòng anh.
Anh không thể cứ chờ đợi như vậy! Her-my-own là một cô gái tốt, anh nên sớm nghĩ đến việc sẽ có không ít chàng trai vì cô mà khuynh tâm, anh cần phải nhanh chóng hành động lên!
“Poliakoff!” Anh vừa trở về khoang thuyền, liền lập tức tìm cậu ta. Tuy nhìn Poliakoff lúc nào cũng có bộ dạng cà lơ phất phơ nhưng cậu ta luôn biết cách ở chung với các cô gái như thế nào cho tốt.
"Người anh em, không phải cậu xem thường ý kiến của tôi sao?"
Poliakoff không ngừng làm mặt quỷ cười cợt anh nhưng dù vậy vẫn vui vẻ tiến đến trước mặt anh.
Anh đem chuyện của Her-my-own nói cho cậu ta nghe.
“Nói cách khác, cậu còn chưa nói chuyện với cô gái kia?”
Mặt anh đỏ bừng.
“Well well well, thật không thể tin được cầu tinh nổi tiếng của chúng ta cũng có ngày hôm nay. Bất quá không sao, cứ nghe theo ý kiến của tôi, bảo đảm không sai!" Poliakoff thần thần bí bí chớp chớp mắt nhìn anh nói:
“Cậu có biết buổi Vũ hội Giáng sinh truyền thống của giải đấu Triwizard hay không….”
Kế hoạch đã sớm nghĩ tốt nhưng thẳng đến khi kết thúc hạng mục đối đầu với rồng lửa anh vẫn chưa đưa ra lời mời với Her-my-own.
Chỉ cần tưởng tượng đến việc đối diện với đôi mắt sáng ngời của cô ấy thôi, anh lập tức cảm thấy khϊếp đảm.
Thẳng đến một ngày kia, Her-my-own rời khỏi thư viện sớm hơn thường lệ, nhìn mặt cô có điểm không vui. Là do tiếng cười khúc khích từ những người theo dõi anh sảo đến cô sao?
Anh vẫn luôn biết có một đám fangirls luôn theo đuôi anh muốn chữ ký gì đó nhưng khi ở thư viện, tâm tư của anh hoàn toàn đặt vào chuyện đọc sách hoặc là chăm chú nhìn trộm Her-my-own cho nên anh không quan tâm hay nghe thấy động tĩnh xung quanh. Nhưng Her-my-own chắc chắn sẽ cảm thấy bị quấy rầy đi, ngày hôm đó hình như anh nghe thấy cô lẩm bẩm vài câu… Nếu vậy một chút nữa anh nhất định phải giải quyết chuyện này…
Anh đang suy nghĩ phải giải quyết chuyện này như thế nào, lại nhìn thấy Her-my-own đã nhanh chóng đi đến cửa thư viện, tim anh căng thẳng, hai chân nhanh chóng hành động theo bản tâm, chờ sau khi anh phản ứng lại đây, anh đã đứng che trước mặt cô.
Ngạch, quá trình mời anh biểu hiện đến tốn tất, quả thực ngượng ngùng đi nghĩ lại. Bất quả kết quả làm anh hưng phấn không thôi: Cô đáp ứng rồi!
Nhớ tới khuôn mặt hơi hơi phiếm hồng của cô, lòng anh ngọt tư tư.
(*: Từ bảng chữ cái Cyrill của Bungary thì tên của nam chính là Виктор Крум hay Vitya Crum
Từ bảng cái Latinh của Anh Quốc thì phải viết là Viktor Crum hoặc Victor Krum trên các cuốn sách Harry Potter xuất bản ở Châu Á
Vitya = Viktor theo phiên âm đúng
Nếu ngôn ngữ có sai làm ơn góp ý nhẹ nhàng dưới phần bình luận, cảm ơn.)