Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Định Viễn Đại Tướng Quân Truyện

Chương 131: Thất thủ (thượng)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thiên mã oai hùng thiên mã ơi!

Máu đào ướt đẫm chiến bào rơi!

Ta - ngươi tuẫn tiết vì thiên hạ

Danh truyền sử sách rạng ngàn đời

Lại nói tiếp chuyện cổng Bắc đồn Bạch Nhật. Sau khi hàng tiền quân nã một loạt đại bác vào cổng Bắc, Nhạc Thăng Long hạ lệnh không bắn tiếp nữa, giữ lại mười lăm khẩu pháo. Vì loại pháo này mỗi lần bắn chỉ được một phát, sau đó phải nhét thuốc pháo, sắt vụn, đinh sắt vào, mất một canh giờ mới bắn tiếp được.

Nhiệm vụ của Nhạc Thăng Long là công phá cổng Bắc và làm cháy đồn Bạch Nhật, để Trương Dũng dẫn quân vào đồn. Còn Nhạc Thăng Long thì cùng quân đội của chàng ở bên ngoài đề phòng năm tộc còn lại của Tây Vực thất tộc đến tiếp viện cho Thiên Địa hội.

Doanh trại có bốn cổng, phía Bắc đã bỏ ngỏ. Trương Dũng dẫn đoàn quân của chàng tiến vào đồn, mấy chục phát pháo vừa rồi gϊếŧ chết một số quân Thiên Địa hội đang trấn giữ cổng Bắc, xá© ŧᏂịŧ kín đường đi. Có quân Thiên Địa hội còn chưa chết, mình mẩy bị vô số mảnh sắt vụn và đinh sắt ghim vào trông như những con nhím, nằm trên đất kêu gào thê thảm.Hồ Quảng Đông và Vạn Văn Thông đang đánh nhau với Triệu Phật Tiêu và quân hỏa thương ở cửa phía Nam. Hồ Quảng Đông và Vạn Văn Thông liều mạng một hồi cũng đưa được một nhóm binh sĩ Thiên Địa hội ra khỏi cửa Nam, chạy tới con sông Thổ Gia, thấy cây cầu gỗ bắt qua dòng sông này, bọn họ liền chạy thục mạng lên cầu.

Hồ Quảng Đông và Vạn Văn Thông qua cầu được một nửa, bỗng nghe tiếng hô lớn:

- Kéo gãy cầu!

Hồ Quảng Đông cả kinh bèn hét lên:

- Lùi lại!

Nhưng đã trễ, quân Thanh đã giấu sẵn mấy trăm con ngựa hai bên dòng sông, những cây trụ cầu đã được tháo lỏng từ trước rồi dùng dây thừng buộc vào ngựa. Nghe tiếng hạ lệnh, quân Thanh vừa giật cương vừa dùng roi quất, mấy trăm con ngựa lập tức cất vó tiến về phía trước.

Nghe răng rắc mấy tiếng, những cây trụ cầu bị kéo rời ra, cầu gỗ gãy lìa. Vạn Văn Thông và Hồ Quảng Đông cùng quân đội của hai người rơi xuống dòng sông Thổ Gia. Quân Thanh lại bắn tên vùn vụt xuống dòng nước lạnh cóng.

Đúng lúc này Lạc Thiết Môn và Trần Tử Sang cũng mang quân đội của họ chạy ra được khỏi cổng Nam, nhưng quân đội của hai người đứng cách con sông một quãng, nhìn thấy người phe mình đang vẫy vùng trong tuyệt vọng mà không thể cứu viện cho nhau kịp. Lạc Thiết Môn và Trần Tử Sang còn đang đau buồn, thì Khẩu Tâm lại xuất hiện cùng với quân thiếc giáp, lệnh kỳ của Khẩu Tâm vẫy xuống, ba đoàn quân mai phục ở ngoài cổng Nam đều cầm khiên xông lên. Nhưng đoàn quân thiếc giáp này khác với đoàn quân áo sắt ở thành Trạch Nhĩ Khương, được huấn luyện kỹ lưỡng hơn, không chém gϊếŧ, mà tập hợp thành vòng bán nguyệt ép tới. Lạc Thiết Môn, Trần Tử Sang và quân Thiên Địa hội chẳng thể công phá được những tấm khiên cứng rắn. Lạc Thiết Môn và Trần Tử Sang định rút quân trở vào cổng Nam thì bên trong cổng Nam Triệu Phật Tiêu đã cùng quân hỏa thương tập hợp thành một chỗ xấp thành trận thế. Quân Thanh vây bốn phương tám hướng. Lạc Thiết Môn, Trần Tử Sang và đội quân của họ bị bắn chết dễ dàng.
« Chương TrướcChương Tiếp »