Chương 43: Ra dấu hiệu ám chỉ

1608 Chữ Cài Đặt
CHƯƠNG 43: RA DẤU HIỆU ÁM CHỈ.

-Em cám ơn Đường phó bí thư? Em cùng nàng lại không quen, cám ơn giùm cái gì đây, tại sao chị không đi tìm nàng a, em đã nói với chị nhiều lần rồi, việc nên đi quan hệ thì phải đi, không có em giật dây, chị bỏ không ra mặt mũi này sao?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Em cũng biết là chị không phải là người như vậy mà, đi thôi, bọn họ đã thu thập xong, hai tên này còn phải trở về thẩm vấn ..

Lan Hiểu San nói.

Đinh Trường Sinh nhìn nhìn hai tên kia, hỏi:

- Lai lịch của tập đoàn xây dựng Hồ Châu như thế nào mà ngang ngược như vậy, dám phái người đến bắt người, còn dám nổ súng, thấy như vậy so với năm đó Triệu khánh Hổ còn lợi hại hơn?

- Tập đoàn xây dựng Hồ Châu này thì chị không nắm rõ lắm, nhưng Hứa Gia Minh thì chị biết, hắn không phải là người bản địa, là từ bên ngoài đến, gần đây chị có nghe rất nhiều người nhắc qua cái tên này, nhưng cụ thể thì chưa có tiếp xúc qua, để chị trở về giúp em điều tra một chút .

Lan Hiểu San nói.

-Ừ… nhưng còn người phụ nữ kia, chị phái hai người nhìn chằm chằm nàng giùm, trên tỉnh nhận được thư tố cáo, nàng nói nàng có chứng cớ, còn có cái chết của cô gái Nam Nhã Bình, chị cũng điều tra đi, rốt cuộc là chết như thế nào , có điểm đáng ngờ, những điểm đáng ngờ nếu không giải quyết, khả năng án chồng án thì không giải quyết được.

Đinh Trường Sinh nói.

-Em lần này đến Hồ Châu, là đến tra án hay là điều tra ai?

Lan Hiểu San hỏi.

Đinh Trường Sinh không có trả lời, quay đầu nhìn nàng nháy mắt một cái, nàng lập tức hiểu ý nói:

-Được rồi, coi như chị không có hỏi..

-Chị giúp em điều tra một chút vụ án Nam Nhã Bình, với bảo vệ tốt cho Nam Nhã Ninh, em còn phải chờ đợi từ miệng nàng để lấy một ít đồ vật, hôm nay với tình trạng này, xem ra là không được rồi.

Đinh Trường Sinh nói.

Lúc rời đi, Đinh Trường Sinh lái xe, Lan Hiểu San không có ngồi xe của nàng xe, mà là ngồi vào xe của Đinh Trường Sinh.

-Gần đây cuộc sống của chị sao rồi?

Đinh Trường Sinh hỏi Lan Hiểu San nói.

Lan Hiểu San xem hắn, cười cười, nói:

-Em đừng có thăm dò chị, hiện tại chị vẫn là độc thân một người, qua nhiều năm như vậy, chị cảm giác cũng đơn giản, rất tốt…

-Á.. ta đây an tâm, em còn cho rằng chị đã kết hôn rồi, hoặc là có bạn trai, cho nên nói chuyện gì thì cũng phải cẩn thận một chút, miễn cho bị người vỗ cục gạch .

Đinh Trường Sinh nói.

-Thôi đi, chị đang muốn hỏi em, em định lần này làm tiếp tại tỉnh kỷ ủy hả? Sự tình em đến công tác tỉnh kỷ ủy chị cũng vừa mới biết, còn chưa kịp gọi điện thoại chúc mừng, không nghĩ tới thì em đã đến đây rồi.

Lan Hiểu San nói.

Đinh Trường Sinh chạy xe lúc đến ngã tư đàn đỏ, nhân cơ hội hướng về phía Lan Hiểu San làm động tác cong ngón tay lại thành vòng tròn, còn lấy một ngón tay đâm vào giữa vòng tròn đó, ra ám chỉ động tác giao hoan, Lan Hiểu San nhìn nhìn Đinh Trường Sinh, lúng túng khó xử cười cười, nói:

-Chị vẫn ở chỗ cũ ở, nếu em có thời gian, thì cứ đến đó..

Đinh Trường Sinh đương nhiên biết, nói:

-Tốt, có thời gian em sẽ đến, phòng đó không cách âm, toàn bộ âm thanh đều có thể để cho mọi người nghe chung a…

-Um… chạy nhanh đi, trở về cục chị còn giao hai tên này qua đồi thảm vấn, thời gian kéo dài, chỉ sợ sẽ có người ra mặt can thiệp.

Lan Hiểu San nói.

Đinh Trường Sinh gật đầu, hỏi:

-Hiện tại Hồ Châu tình huống ra sao rồi?

-Rất loạn, nói như thế nào đây, từ ngày La Bàn Hạ rời đi, thành ủy cùng với bên ủy ban thành phố liền từng người tự chiến, đừng nhìn Để Khôn Thành làm chủ tịch nhiều năm như vậy, nhưng cứ một mực bị La Bàn Hạ ép lấy, hắn làm chủ tịch vô cùng uất ức, đến bây giờ thì đến phiên hắn nắm một tay rồi, nhưng so với lúc làm chủ tịch cũng không khác biệt nhiều lắm, điều này cũng làm cho rất nhiều người không phục hắn, cho nênbây giờ chính là từng người tự chiến đấy…

Lan Hiểu San nói.

Đinh Trường Sinh vốn không muốn xen vào việc này, nhưng nếu không hỏi Lan Hiểu San, không hỏi lại không cam tâm.

-Chu Hồng Kỳ đang ở tại Hồ Châu, đúng không?

Đinh Trường Sinh hỏi.

- Đúng vậy, đang ở tại Hồ Châu, hơn nữa giống như là vì cái hạng mục năng lượng ô tô mà đến, cái hạng mục này vẫn chưa bắt đầu xây dựng được, việc giải tỏa phá dỡ di dời chưa có làm xong, nhưng Chu Hồng Kỳ đại diện cho cái công ty kia, đang ở tại nhà hàng khác sạn Hồ Châu làm việc, nếu có thời gian em có thể đến đó xem sao, bất quá phải cẩn thận, nàng hiện là đàn bà có chồng, không giống như chị, đừng có đến làm loạn .

Lan Hiểu San nói đùa.

-Làm loạn? Em là hạng người như vậy sao?

Đinh Trường Sinh trợn mắt nhìn nàng, nói.

Xe đến cục cảnh sát thành phố, Đinh Trường Sinh cùng Nam Nhã Ninh đều đến làm biên bản, sau đó thì hắn ly khai, Đinh Trường Sinh lái xe chạy ra khỏi cổng một đoạn, cũng cảm giác được mình đang bị theo dõi, một chiếc xe đang cách không xa đi theo hắn ..

Đinh Trường Sinh đem xe ngừng tại bên ven đường, ghé cửa hang tiện lợi mua chai nước, nhân dịp gọi điện thoại cho Lan Hiểu San

-A lô, chị sợ em chạy mất sao? Xe đang chạy theo em là người của chị an bài à?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Hừ..em không muốn, thì chị phái người theo em làm gì, vậy em thấy là người của cục cảnh sát sao?

Lan Hiểu San nhíu mày hỏi.

-Không rõ ràng lắm, đang theo lấy em, đúng rồi, Nam Nhã Ninh chỗ đó chị phái người đi cùng nhé, nàng rất trọng yếu, vạn nhất xảy ra vấn đề, manh mối bên này liền bị chặt đứt.

Đinh Trường Sinh nói.

-Chị biết rồi, em tự cẩn thận một chút, để chị hỏi thăm có phải là người của cục cảnh sát hay không, hiện tại đội ngũ này càng ngày càng khó quản, bởi vì có một vài chỉ huy đã trở thành người nhà của một ít lãnh đạo rồi.

Lan Hiểu San phẫn nộ lạnh lùng nói.

…………………………………………………………………………………..

Cùng lúc đó, Để Khôn Thành cũng nhận được hội báo, sau khi nghe xong, nói:

-Tôi đang ở tại trong nhà, cậu cứ đến trong nhà tôi báo đi..

Nói xong, Để Khôn Thành cúp điện thoại, sau đó ngồi tại trên sofa ngẩn người, Chân Lục Trúc theo bên trong phòng bếp đi ra, nàng vẫn xinh đẹp như ngày nào, thậm chí thân thể còn có phần chin mọng sung mãn hơn ngày trước, so ra thì đúng thật nàng cũng chẳng hề thua kém Chu Hông Kỳ, thậm chí dáng dấp còn hao hao, ít nhiều gì hai nàng cũng có qua lại với nhau rất thích hợp, dù là gần đây nàng có chút hơi xuống sắc, trên tay nàng còn đang nắm cầm lấy bó rau cần.

-Xảy ra chuyện gì vậy?

Chân Lục Trúc hỏi.

Thật ra thì trong nhà còn có người giúp việc, chính phủ có an bài nhân viên cần vụ, đó là một cô gái lanh lợi, nhưng từ khi xảy ra sự việc Nam Nhã Bình, Chân Lục Trúc liền không cho nhân viên cần vụ ở trong nhà nữa, tuyệt đối không thể lại cho Để Khôn Thành một lần nữa có cơ hội.

Hiện tại các cô gái trẻ cái gì cũng dám làm, có thể nói là không hề liêm sỉ, gặp được đàn ông có quyền thế hay tiền bạc, mặc kệ là đã có gia đình hay chưa, một mực nảy sinh quan hệ, cho nên Chân Lục Trúc sau bài học đó, không bao giờ muốn để xảy ra lần thứ hai …

-Cũng vì cái sự kiện kia, hiện tại tỉnh kỷ ủy đã cho người tới điều tra anh… .

Để Khôn Thành thở dài nói.

-Người của tỉnh kỷ ủy? Tin tức này là thật sao?

Chân Lục Trúc sợ tới mức run lên..

-Em nhìn em kìa, vội cái gì, chút chuyện này mà giữ bình tĩnh không được, lúc trước sao dám cho người gϊếŧ chết nàng? Người sống còn có thể giải quyết được vấn đề, hiện tại người chết rồi, nói như thế nào cũng là lỗi của chúng ta …

Để Khôn Thành cau mày nói.