Chương 33: Chất xúc tác

1554 Chữ Cài Đặt
CHƯƠNG 33: CHẤT XÚC TÁC.

-Nhìn đến chuyện này sắp đến thật náo nhiệt a… .

Đinh Trường Sinh nói.

Thạch Ái Quốc gật đầu, nói:

-Lý Thiết Cương gia hỏa kia là một lão hồ ly, con xem náo nhiệt thì cũng có thể, nhưng phải nhớ được phải tránh xa một chút, chứ không đến lúc đó thì bị bắn tung tóe một thân máu đấy .

Thạch Ái Quốc nói.

-Vâng…con nhớ rồi, con sẽ cẩn thận .

Đinh Trường Sinh nói.

-Còn có, chuyện này cũng không phải là bây giờ mới phát hiện ra đâu, sớm không phát hiện ra, trễ không xuất hiện ra, mà lại ngay thời điểm này, ba nghe nói trên Bắc Kinh đối với chiến tích của An Như Sơn thì rất hứng thú, về mặt nông nghiệp mấy năm này thành quả rất phong phú…

Thạch Ái Quốc nói.

-Cho nên mới có cái sự việc...

Đinh Trường Sinh hỏi.

Thạch Ái Quốc nhỏ giọng nói:

-Ba nghe bằng hữu trên Bắc Kinh nói, An Như Sơn muốn tiến thêm một bước, lên bộ ngoại giao, làm phó bộ trưởng đấy..

Đinh Trường Sinh giật mình há to miệng, một lúc mới nói:

-Vậy sự việc của Để Khôn Thành lúc này lộ ra, vậy có khả năng đây là nguyên nhân có người cố ý?

-Cho nên ba nói, con đi Hồ Châu, chỉ nhìn xem chứ không nói gì, hơn nữa mục đích của con đi Hồ Châu là nhất định không thể nói cho bất luận kẻ nào biết, chuyện này cứ đến như vậy là chấm dứt, không cần nói cho bất luận kẻ nào, hiểu chưa? Con không cần thiết đi nhận cái rủi ro này, nếu con gióng trống khua chiêng, vạn nhất cái rắm gì cũng không tra được thì sao? Con cứ lấy thân phận một du khách, đi Hồ Châu du ngoạn mà thôi.. .

Thạch Ái Quốc nói.

-Yên tâm đi, con nhất định làm thật tốt, ngoại trừ gặp vài người quen thuộc, điều tra việc này không thể gặp người lạ, trong lòng con hiểu rõ, con chỉ là thay Lý Thiết Cương đi quan sát, nếu có chuyện gì phát hiện, cũng không phải là con có thể quyết định..

Đinh Trường Sinh nói.

-Đúng vậy, hiện tại thế cục đang không rõ ràng, con có suy nghĩ là có bao nhiêu khả năng không?

Thạch Ái Quốc hỏi.

-Bao nhiêu khả năng? Có ý tứ gì?

Đinh Trường Sinh sửng sốt, hỏi.

-Nếu Để Khôn Thành quả thật duỗi tay, tiền này không phải toàn bộ lọt vào bên trong túi hắn, vậy còn lọt vào bên trong túi của ai nữa? An Tĩnh hay là còn những người khác cũng khó nói, dĩ nhiên, cho nên tốt nhất là có người muốn gây sóng gió, tiến tới đả kích An Như Sơn, nhưng là vô luận là loại khả năng nào, nếu con ra mặt tra ra việc này, đối với con mặt nào cũng không có chỗ gì tốt, ít nhất thì An Như Sơn sẽ rất ghi hận con, bởi vì ông ta sẽ không bỏ mặc cho Để Khôn Thành sống chết, nếu Để Khôn Thành gặp chuyện không may thì sẽ ảnh hưởng đến ông ta, cho nên, chỉ cần là ảnh hưởng đến An Như Sơn, tại trong mắt An Như Sơn thì con không phải là đồ tốt, trong khi con vừa mới trở về, tại sao phải xúc cái rủi ro này làm gì?

Thạch Ái Quốc nói.

-Nói thật, con cũng không muốn đi, hơn nữa con được trở về thì Lý Thiết Cương cũng ra không ít sức lực, con như thế nào mở miệng cự tuyệt được chứ?

Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói nói.

- Nếu con không thuận tiện nói, để ba nói với hắn.

Thạch Ái Quốc nói.

Đinh Trường Sinh lắc đầu, nói:

-Quên đi, con đã đáp ứng, sau đó ba lại phản đối cũng không tốt, như vậy đi, con chỉ đi nhìn điều tra xác minh một chút mà thôi, việc phá án con sẽ không nhận, như vậy có thể được a?

Dựa theo ý tứ Thạch Ái Quốc thì ông không muốn để cho Đinh Trường Sinh đi Hồ Châu tra vụ án này , bởi vì còn có câu nói mà Thạch Ái Quốc không nói ra, Thạch Ái Quốc không thể nào tin được nhân phẩm của Lý Thiết Cương, tuy rằng Đinh Trường Sinh lần này trở về là nhờ có hắn là ra lực, nhưng hắn đem Đinh Trường Sinh trở về thì ý đồ cũng rất rõ ràng, đây là Thạch Ái Quốc còn chưa biết sự kiện phát sinh Đinh Trường Sinh bị bắn vừa rồi, nếu Thạch Ái Quốc biết lời nói kia của Ngô Minh An, cùng với việc Đinh Trường Sinh bị bắn, thì sẽ càng không muốn để cho Đinh Trường Sinh đi tham dự vụ án này.

-Trên đường đi cẩn thận, khi nào đến gọi điện thoại cho em.. .

Thạch Mai Trinh đem cái ba lô đựng đồ đưa cho Đinh Trường Sinh, dặn dò.

-Yên tâm, anh lơn nhỏ gì cũng đã trải qua không ít chuyện, cũng biết nên làm cái gì, emi ở nhà cẩn thận, không có việc gì cứ ở trong nhà cùng vơi ba em, đừng đi tán loạn ra ngoài .

Đinh Trường Sinh nói.

-Em biết rồi…

Thạch Mai Trinh nói.

Đỗ Sơn Khôi đem Đinh Trường Sinh đưa đến trạm xe cao tốc, hỏi:

-Thật không cần tôi đi theo sao?

-Tôi đi một người không có việc gì, mấy ngày nay anh có thời gian, tra một chút về Kiều Dương hiện đang làm cái gì, chờ tôi trở về … .

Đinh Trường Sinh nói.

-Được…, mấy ngày nay tôi sẽ đi điều tra.

Đỗ Sơn Khôi nói.

Đinh Trường Sinh mang lên ba lô, đeo kính râm vào trạm xe cao tốc, Đỗ Sơn Khôi cũng ly khai, sau khi lên xe Đinh Trường Sinh muốn chợp mắt một chút, nhưng là vừa nghĩ đến sự kiện bị bắn, lập tức liền tỉnh ngủ, liền quan sát người xung quanh, cũng không thấy chỗ nào khả nghi, hắn lúc này mới thấy mình chắc là thần kinh quá nhạy cảm.

Xe đến Hồ Châu, rời khỏi trạm Hồ Châu, Đinh Trường Sinh cảm thấy được nơi này so với trước kia không thay đổi nhiều lắm.

-Tiên sinh, muốn đi đâu?"

Lái xe taxi hỏi.

Đinh Trường Sinh nói địa chỉ, nơi đó là nhà riêng của Đường Linh Linh, nhớ tới Đường Linh Linh kia thân thể nóng bỏng cùng tiếng rêи ɾỉ líu ríu, hắn càng là ức chế không được nội tâm khát vọng rồi, hắn tin rằng Đường Linh Linh cũng giống hắn như vậy, chỉ bất quá bây giờ Đường Linh Linh so trước kia, càng thêm có lực khắc chế rồi, cho nên mặc dù là Đinh Trường Sinh đã quay trở lại quốc nội, nàng cũng không có liên lạc, là nam nhân ai cũng đều yêu thích có người đàn bà như vậy, đã cho đi thì cho, không cần đòi hỏi một cái gì, một điểm phiền toái cũng đều không có.

-A lô …em là Đinh Trường Sinh.

Đinh Trường Sinh đến cửa nhà Đường Linh Linh, nhà nàng không có người, nhìn thời gian trên điện thoại, cũng sắp đến giờ tan tầm…

-Chị biết là em, tìm chị có chuyện gì?

Đường Linh Linh nhìn ngoài cửa một chút, đứng dậy đóng lại phòng làm việc của mình.

-Em đang đứng trước cửa nhà, phát hiện nhà chị đãi đổi khóa, nên em không mở được, khi nào thì chị về nhà?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Em đang đứng trước nhà chị?

Đường Linh Linh kinh hô.

-Đúng vậy, vào không được trong nhà…

Đinh Trường Sinh nói.

-Đó là khómật mã a, để chị nói mật mã...

Nói Đường Linh Linh đem mật mã khóa nhà mình nói cho Đinh Trường Sinh, vì thế hắn thuận lợi vào bên trong

-Em chờ chị một chút, chị lập tức trở về nhà… .

Đường Linh Linh nhỏ giọng nói.

-Không cần đâu… chị cứ đến tan việc đúng giờ đi a, trong giờ làm trở về không tốt, lần này em vụиɠ ŧяộʍ đến đâ , không muốn bị người khác biết, bây giờ chị trốn việc trở về nhà, sẽ làm cho em bị bại lộ đấy..

.Đinh Trường Sinh nói.

-Em yên tâm đi, hiện tại chị có thân phận gì chứ, chỉ là nghĩ sớm một chút không được sao? Em nói thật hay là nói đúa vậy, ở nhà chờ chị…đúng rồi, em muốn ăn cái gì chi mua cho .

Đường Linh Linh hỏi.

-Cái gì em cũng không muốn ăn, chỉ muốn ăn chị ngay bây giờ thôi, vậy thì chị nhanh chút trở về, để ăn cho nóng a.

Đinh Trường Sinh cười cười nói.

Đinh Trường Sinh nói những lời này liền giống như chất xúc tác, chớp mắt liền đem bên dưới hạ thể của Đường Linh Linh đã ươn ướt rồi…