Chương 10: Tự cầu có nhiều phúc đi

1597 Chữ Cài Đặt
CHƯƠNG 10: TỰ CẦU CÓ NHIỀU PHÚC ĐI.

-Em không nghĩ là chị sẽ đến.. .

Đinh Trường Sinh vỗ về vuốt lấy mái tóc Đường Linh Linh nói.

-Lúc Trọng Hải gọi điện thoại cho chị, chị cũng do dự …bởi vì không biết em có còn nhớ đến chị không, nếu em đã quên chị rồi, thì chị đến nơi này không phải là tự rước nhục vào mình sao, nhưng rồi lại nghĩ, nếu em phớt lời, thì chị cũng xem như là không hề biết đến…

Đường Linh Linh nhàn nhạt nói.

- Tình huống Hồ Châu dạo này như thế nào rồi?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Rất vi diệu, em muốn hỏi đến ai?

Đường Linh Linh ngồi dậy, bắt đầu thu thập quần áo, sau đó từng mặc vào, hỏi.

-Không có người nào, chỉ là tùy tiện hỏi một chút, chị bây giờ muốn đi sao?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Ừ… bí thư vừa mới gọi điện thoại tới, nói tối nay có cuộc họp thường ủy, thảo luận về vấn đề thiết lập thành phố xe hơi…

Đường Linh Linh nói.

- Thành phố xe hơi? Có ý tứ gì?

-Từ lúc Để Khôn Thành đảm nhiệm bí thư, một lòng muốn làm ra chút gì thành tích, trước đó thì La Bàn Hạ đã làm ra cái trung tâm hậu cần vận chuyển hang hóa rồi, đó là chiến tích của đời bí thư trước, cho nên Để Khôn Thành cũng muốn làm ra cái gì đó, nếu không thì chuyện muốn tiến thêm một bước sẽ rất khó mà đạt được…

Đường Linh Linh nói.

-Cho nên ông ấy muốn thành lập thành phố xe hơi để bán xe hơi hả?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Không phải là bán xe hơi, mà là chế tạo xe hơi, Để Khôn Thành muốn tiến cử thương lượng với mấy nhà chế tạo xe hơi, tại phía nam Hồ Châu xây dựng kiến thiết một vùng mới, chủ yếu là sản xuất năng lượng xe hơi, đem phía nam vùng mới xây dựng chế tạo thành một căn cứ chế tạo xe hơi chạy bằng điện cho cả nước ..

Đường Linh Linh giải thích.

-Nói thì dễ hơn làm, Để Khôn Thành nếu có tài nguyên lớn như vậy, tại sao cho đến bây giờ mới triển khai?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Hình như là hắn nhờ đến An Tĩnh con của An Như Sơn lãnh đạo cũ của hắn giúp hắn liên hệ, về phần có phải là hạng mục chân thật đầu tư hay không, đến cùng có thành công hay không, thì là không biết, tạm thời thành phố muốn khởi động cái hạng mục này, em nói chị nên làm cái gì bây giờ?

Đường Linh Linh hỏi.

-Chị là phó bí thư quản về đảng, còn chuyện gì khác thì không cần lo đến, chỉ cần quản tốt nhiệm vụ của mình là được rồi…

Đinh Trường Sinh nói.

-Chị cũng nghĩ như vậy, kỳ thật hạng mục này không cần chị nói, cũng sẽ có người cười nhạo, chủ tịch Tiết Quế Xương là người mới, trước đây làm phó chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy, đã hầu hạ Lương Văn Tường nhiều năm như vậy, dầu gì cũng là đã có sừng sắc, bất quá theo cái nhìn của chị, rất nhanh liền đao thật thương thật sẽ tung ra với Để Khôn Thành, phía sau An Tĩnh đem hạng mục này giới thiệu cho Để Khôn Thành, mà mặt sau này có thể vẫn là do An Như Sơn duỗi tay, em nghĩ đi, An Như Sơn trước đây là bí thư Tỉnh ủy, vậy sau này Lương Văn Tường có thể chịu được nỗi không?

Đường Linh Linh nói.

-Ai, những sự tình này lúc nào cũng vẫn là trộn lẫn vào mà…

Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói.

-Cho nên hãy nhìn em đó, em có thể trở về thì chị thật cao hứng, nói thật, mấy năm nay chị vẫn luôn muốn liên hệ với em, muốn đi tìm em, nhưng lại nghĩ đến em đã là người tự do, chị sợ chính mình nhịn không được, cũng từ chức để đi theo em, nhưng lại nghĩ, chị đâu có cái gì đâu, tuổi lớn sắc suy, đi theo em làm sao so được cùng với mấy người đàn bà trẻ tuôi kia của em? Cho nên cứ chần chừ chậm trễ, mãi cho đến hôm nay, kết quả em không gọi điện thoại làm chị không cam long, mới gọi điện thoại cho em…

Đường Linh Linh trách mắng.

-Thực xin lỗi, em tưởng chị trở về Hồ Châu rồi, em còn nghĩ, nếu em đã trở về, thì sẽ còn nhiều thời gian gặp mặt, cho nên không có cấp bách, còn trước kia không đi tìm chị, lúc đó em tại Hồ Châu cũng có kinh doanh, nên không muốn gây thêm phiền toái cho chị...

Đinh Trường Sinh nói.

-Hiện tại sẽ không còn phiền toái nữa đúng không? À…các nàng đâu hết rồi, cũng đều trở về hay là còn tiếp tục lưu lại nước ngoài?

Đường Linh Linh hỏi.

-Các nàng tạm thời còn nán lại ở nước ngoài, nhưng em lần này thì lại không thể làm một tên quan trống trơn chưa có gia đình, cho nên nghĩ tới nghĩ lui, các nàng quyết định để cho Thạch Mai Trinh trở về kết hôn với em, xem ra chủ yếu cũng là bởi vì cha Thạch Mai Trinh còn có một chút lực ảnh hưởng, có rất nhiều việc phía trên còn có thể cho em lời khuyên, ông ấy cũng đã về hưu rồi, người khác cũng không có chú ý đến, cho nên đây là người thích hợp nhất, bất quá việc này phải cảm tạ Tần mặc, nàng rất hiểu chuyện, không quan tâm đến tờ giấy đăng ký kết hôn kia, liền cùng em ly hôn.

Đinh Trường Sinh nói.

Một câu nói này chọt trúng nội tâm Đường Linh Linh, nàng mặc xong quần áo, khom lưng đυ.ng đầu cùng Đinh Trường Sinh, nói:

-Chi56 cũng có lỗi, thật sự là không nên dụ hoặc em nữa, các nàng đã tốt với em lắm rồi, em nên thấy đã đủ..

Đinh Trường Sinh không có từ ngữ phản bác, xác thực đúng là như vậy, nhưng khi mình đối mặt với Đường Linh Linh thì vẫn là không có nhịn được…

-Tốt rồi, chị đi đây… đúng rồi, công tác kỷ ủy rất nguy hiểm, em phải chú ý đến an toàn của mình, chị biết em lợi hại, nhưng hiện tại cho dù đả kích ngấm ngầm hay công khai, em muốn muốn mạng của người khác, thì người ta cũng muốn mạng của em, nhất là những người mà em điều tra, người nào nếu không có địa vị thì cũng có tài phú, cho nên hãy cẩn thận cho thỏa đáng.

Đường Linh Linh nói.

-Được rồi… em minh bạch, đi thôi, để em tiễn đưa chị… .

Đinh Trường Sinh nói.

Đem Đường Linh Linh đưa đến trạm xe cao tốc, Đinh Trường Sinh liền đi luôn không có dừng lại, bởi vì nhanh đến giờ đi làm, hắn không muốn ngày đầu mà mình làm biếng..

Đinh Trường Sinh trở lại văn phòng vừa mới ngồi xuống, Hà Phong cầm lấy một hồ sơ đưa tới cho hắn.

- Nơi này còn có một bản hồ sơ về Chu Bội Quân, nội dung đề cập không nhiều lắm, là từ một nhà đầu tư Giang Đô giao cho, tôi chỉ giúp được cậu đến đây mà thôi, như thế nào, có đầu mối gì chưa?

Hà Phong đưa cho Đinh Trường Sinh một điếu thuốc, hỏi.

-Có cái rắm đầu mối, nhìn đống hồ sơ mấy vụ án này, xem xong phải mất hết một tháng, lại không biết bắt đầu từ vụ án nào…

Đinh Trường Sinh thật sâu hít một hơi thuốc, nói.

-Vậy cậu phải đem vụ án này đặt lên vị trí ưu tiên, cậu không có nhìn ra sao, Lý bí thư đối với vụ án này rất để tâm đến, chính là trước đây có nhiều người tiếp nhận, sau đó đều làm nát đuôi chẳng ra làm sao, sấm thì to mưa thì nhỏ, không có biện pháp, tìm không được người làm cho ra hồn thì biết sao bây giờ?

Hà Phong nói.

-Tôi thấy xem lần này thì chính tôi bị nát đuôi a….chắc Lý bí thư phải thất vọng rồi .

Đinh Trường Sinh cười cười nói.

Hà Phong lắc đầu, nói:

-Tự cầu nhiều phúc đi, bên tôi còn có vụ án, buổi chiều còn phải đi bắt người, mẹ kiếp , mệt chết được…

Đinh Trường Sinh mặc dù là vừa mới đến, nhưng cũng biết quy củ, không hỏi tiếp, chỉ nói câu:

-Tạm biệt, không tiễn…

Cầm lấy hồ sơ nhìn qua mấy lần, đều là không có cái giá trị gì, liền ném tại phía trên cái bàn, nghĩ đến lời Đường Linh Linh vừa nói, cầm lấy điện thoại gọi một số.

-A lô…tôi là Đinh Trường Sinh, có rảnh không, tôi đang tại Giang Đô, tối nay tụ tập chút đi?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Được…., tôi lập tức xuất phát, đến lúc đó sẽ liên hệ với cậu… .

Đối phương khoái trá đáp ứng lời mời của Đinh Trường Sinh.