Chương 3: CÁI GIÁ KHI ĐỘNG VÀO LỤC VÂN

ĐỊNH_NGHĨA_CỦA_HẠNH_PHÚC

#CHƯƠNG 3

Mời các bạn xem tiếp bộ truyện"Định nghĩa của hạnh phúc ", chương 3 !

==============================





☆CHƯƠNG 3: CÁI GIÁ KHI ĐỘNG VÀO LỤC VÂN.





¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿

-"Hức...Hiên Phong... em khác quá..."

-"Khác? Tôi như nào lại cần chị nhận xét như vậy?".

-"..."

Jurry trợn trắng đôi mắt...cậu thậm chí còn lạnh lùng hơn xưa nữa...nhưng quả thực... nhan sắc này quả là cực phẩm a~ Nếu thành công gạt cậu thì chắc cô cũng một bước lên mây, trở thành phượng hoàng...

-"Không, chị không có ý đó đâu..."

-"Vào việc chính! Chị gan lắm, định gϊếŧ Papa của tôi?"

-"Không!! Chị chỉ...chỉ là lỡ dại thôi. Chị không bt đó là Papa em, chị ngộ nhận đó là tình địch nên mới..."

-"Tình địch? Ha..nghe cũng ngộ thật.Chị từ khi nào là người yêu của tôi mà có tư cách ghen mù oán kiểu đó?? Hửm??"

-"Chị...chị...xin lỗi...chị yêu em quá nên mới như vậy... nhưng mà năm đó em là nam khôi của trường còn là Alpha thuần chủng , bt bao nhiêu người yêu thầm em, chị chỉ là vì không muốn mất em...Hức..."

-"Câm."

-"... "

-"May là Papa không sao. May là có ba tôi cứu kịp, nếu Người bị gì thì tôi cmn sẽ gϊếŧ chết chị."

-"Chị...."

-"Tiểu Phong, cậu định thế nào? Chắc cậu không vì cô ta là phụ nữ mà tha cho đâu ha~"

-"Tôi cũng không định làm gì đâu, hôm đó chị đâm vào ngực trái của Papa, lệch sang chút nữa là găm thẳng vào tim rồi... Giờ tôi rạch vài đường lên mặt chị...."

Lam Hiên Phong nhếch môi cười nhạt, bước đến nâng cằm cô lên rồi chẬm rãi nói tiếp...

-"...chắc cũng không đến nổi nguy hiểm đến tính mạng đâu ha~"

-"Không... em Không thể đối xử với chị như vậy được, làm ơn...g

hức...Chị....chị yeu em mà."

**CHÁT***

-"Có chó nó mới yêu loại đàn bà lòng dạ như chị đấy!!"

-"Khanh Hiên! Dao!!!"

-"Không....không....không...Á!!!!!"

Trong vài giây ngắn ngủi, gương mặt cô bỏ biết bao công sức chăm sóc đã loang lổ máu tươi, đường rạch mạnh đến hở da lộ thịt trông cực kỳ tàn nhẫn. Lam Hiên Phong mặt không cảm xúc rạch rất mạnh tay, mặc cho cô giãy giụa khóc thét cầu xin...

Quăng đi con dao dính đầy máu, anh phất tay cho bảo tiêu của mình lôi cô ta ra ngoài...

(TÁC GIẢ: vừa lòng tao lém 😆)

-" Được rồi, tiểu Phong, đừng nóng giận nữa..."

-"Ừm, dù sao cũng rất cám ơn cậu."

Nghe được câu muốn nghe, Thẩm đại thiếu nhà ta lại bày ra biểu cảm ôi giời ơi dăm ba mấy cái chuyện cỏn con này có khó gì đâu. Lam Hiên Phong tinh mắt nhìn ra đc cái thần thái lại muốn ăn đập của tên khốn này liền lắc đầu đạp Thẩm Gia Minh một cước đau điếng...

-"Ui da, đau 😢"

-"Im mồm 😑"

-"Biết rồi chửi miết 😅"

-"Nếu không còn gì thì tôi về đây"

-"Ừm, tạm biệt."

-"đi THÔI mọi người."

=============================

-" Lam tổng đi cẩn thận."

-"Ừm."

Ra khỏi công ty Thẩm gia, anh liền về công ty của mình. Chiếc Siland cùng 20 chiếc Roll Royce lại phóng như bay trên đường cao tốc. Tuy nhanh nhưng vẫn có hàng ngũ và không làm người đi đường bị thương thì chỉ có Lam gia.

**CÔNG TY LAM GIA**

#TẦNG 21#

Lam Hiên Phong đang ngồi trước bàn làm việc và phải phê duyệt một đống giấy tờ, văn kiện, hợp đồng... chất chồng thành hai quả núi trước mắt...

*Brừm...brừm**

-"Alo papa...tiểu Phong nghe đây ạ..."

-" Papa xin lỗi, lúc sáng đã không kìm được mà đánh con, con có còn đau lắm không."

-"Con không đau, papa đang khóc sao, con xin lỗi"

-"Hức...không sao, con không sao là đc rồi..."

-"Vâng"

-"Cái thằng tiểu tử chết tiệt nhà ngươi, biết papa ngươi khóc từ sáng đến giờ không hả!!!"

-"Ba, ba bớt giận, con xin lỗi"

-"Hừ..."

*Tút-tút-tút*

Lam Hiên Phong sững sờ, biểu tình không hiểu chuyện gì đang xảy ra... Anh chỉ biết là..Papa rất thương anh..dù anh sai nhưng papa vẫn luôn nhận lỗi do mình...

*Cốc-cốc*

-"Vào đi"

***HẾT CHƯƠNG 3****

TO BE CONTINUED